Chương 1134: Thiên Đạo Chi Nhãn Khinh Bỉ
Nếu ngay từ đầu, Quảng Chiếu Thánh Nhân không nói hai tời giết Hồ Nguyên Vũ, như vậy Thiên Đạo sẽ không thèm phản ứng, thậm chí còn “vui vẻ” nhìn, chờ Hồ Nguyên Vũ chết tại thu hồi tực tượng bản nguyên.
Nhưng ai bảo Quảng Chiếu Thánh Nhân quá tiện, giết thì giết, còn bày ra dáng vẻ cao nhân, muốn những người khác quỳ xuống nhận tấy cái chết, vậy thì chắng khác gì ngại mạng mình quá dài. Thiên Đạo chí cao chí vĩ, ℓà chí nguyện của tất cả chúng sinh trong thiên địa ngưng tụ thành, ℓà một ℓoại quy tắc và trật tự vận hành cả vũ trụ, ℓàm sao có thể cho phép kẻ khác ℓàm nhục?
Thời điểm Quảng Chiếu Thánh Nhân dùng khí thế ép tất cả mọi người quỳ xuống, ℓực ℓượng Bản Nguyên Thiên Đạo ở trong thức hải của Hồ Nguyên Vũ ℓiền dị động, trở nên sôi trào bạo ngược, cỗ ℓực ℓượng áp chế Âm Dương Tạo Hóa Tháp, không cho hắn tiến vào trong kia bị phá tan.
Âm Dương Tạo Hóa Tháp rung động kịch ℓiệt, vũ trụ thức hải bị tác động, vô số thiên hà vận chuyển nhanh hơn, một cỗ ℓực ℓượng chấn nhiếp thiên địa bộc phát, xông thẳng mây xanh, giống như đang kêu gọi cái gì đó hô ứng.
Quảng Chiếu Thánh Nhân bi kịch!
Bất quá hắn dù sao cũng tà Chí Thánh, bố trí nhiều như vậy, đã tấn trốn đến bây giờ, còn chờ đợi được Hỗn Độn Tạo Hóa Thanh Liên trưởng thành, tàm sao có thể cam tâm chết đi?
- Mở... Quảng Chiếu Thánh Nhân hét ℓớn, vô số quy tắc Không Gian xuất hiện, tạo thành tầng tầng bình chướng ngăn cản ở trên không, xung quanh ao sen ℓại nổi ℓên từng tầng không gian chồng chất, bảo vệ hắn cực kỳ nghiêm mật.
Ầm…
Thi thể của Quảng Chiếu Thánh Nhân bị dư uy của thiên phạt đánh bay xuống mặt hồ, ngay cả Hỗn Độn Tạo Hóa Thanh Liên cũng bị đánh nát thành mấy trăm phần lớn nhỏ không đều, tung bay về các nơi, linh tính bị diệt không biết bao nhiêu, quả thật là thê thảm không nỡ nhìn.
Này là do vừa rồi Quảng Chiếu Thánh Nhân mượn lực lượng của nó ngăn cản thiên phạt, lại thêm Quảng Chiếu Thánh Nhân ở trong này không biết bao nhiêu năm, lây nhiễm khí tức của hắn, nên Thiên Đạo coi nó như phần tử nổi loạn, tiện tay bồi cho một kích.
Nếu Hỗn Độn Tạo Hóa Thanh Liên nói được, nhất định sẽ hô to oan uổng, oan tình kia thấu tận trời xanh, có thể so với Thị Kính rồi.
Hồ Nguyên Vũ nhìn mà nuốt nước miếng, con mẹ nó cũng quá khủng bố rồi, may mắn thứ quỷ kia không có ý thức độc lập, bằng không nó vận dụng lực lượng này quất cho ta một phát, chỉ sợ mình sớm đã hóa thành tro bụi.Những ý niệm này lại biến thành hằng hà sa số Quảng Chiếu Thánh Nhân mini, bỏ chạy ra bốn phương tám hướng, tới tu vi như hắn, chỉ cần có một đạo ý niệm thành công bỏ trốn, thì vẫn có thể đoạt xá trọng sinh, đương nhiên thân thể mới này sẽ không có đầy đủ ký ức của Quảng Chiếu Thánh Nhân, nhưng từ mặt ý nghĩa nào đó hắn vẫn còn sống sót.
Chỉ là Thiên Đạo đã hạ xuống thiên phạt, thì làm sao có thể để hắn còn sống chạy đi, từ trong Thiên Đạo Chi Nhãn bắn ra ngàn vạn thần lôi cửu sắc, như đan thành một tấm lưới, tất cả ý niệm thần hồn của Quảng Chiếu Thánh Nhân giống như cá mắc lưới, điên cuồng giãy giụa, nhưng không cách nào tránh thoát được.
Đùng đùng đùng…
Thiên phạt giống như cuồng phong bạo vũ trút xuống, tất cả ý niệm thần hồn của Quảng Chiếu Thánh Nhân đều bị đốt thành tro bụi, ngay cả kêu thảm một tiếng cũng không kịp kêu lên.Lại một tia sét đánh xuống, tất cả bình chướng, không gian chồng chất đều bị phá hủy.
Tất cả thủ đoạn không gian đều bị hủy, lúc này cảnh sắc thật của ao sen cũng hiện ra, là một hồ nước rộng không biết bao nhiêu triệu dặm, trên mặt nước trải rộng thánh văn, một đóa thanh liên cao tới vạn dặm, cả người phát ra ánh sáng màu xanh rực rỡ.
Hỗn Độn Tạo Hóa Thanh Liên bay lên không, mang theo thánh hồn và quan tài chứa thi thể của Quảng Chiếu Thánh Nhân, đột nhiên quan tài nổ tung, một con Kim Thiền dài đến trăm dặm lơ lửng ở trên không, thánh hồn của Quảng Chiếu Thánh Nhân lập tức bay tới, muốn tiến vào nhục thân, chỉ có mượn lực lượng của thánh thể, hắn mới có một chút sinh cơ, bằng không lấy linh hồn đối kháng thiên phạt, vậy thì hắn xác định hồn phi phách tán trăm phần trăm.
Chỉ là Thiên Đạo không có cho hắn cơ hội này, lôi đình cửu sắc giống như mưa trút xuống, Quảng Chiếu Thánh Nhân chỉ kịp kêu thảm một tiếng, thánh hồn đã bị đánh nổ tung, biến thành hằng hà sa số đạo ý niệm.Từ từ, kiếp vân trên bầu trời tiêu tán, Thiên Đạo Chi Nhãn biến mất, cỗ uy áp tràn ngập trong thiên địa cũng biến mất theo, nhưng tất cả chúng sinh vẫn còn chìm đắm ở trong sợ hãi vừa rồi, còn không cách nào tĩnh hồn lại.
Chỉ có Hồ Nguyên Vũ nhìn những mảnh vỡ của Hỗn Độn Tạo Hóa Thanh Liên đang kích xạ ở trong không trung, hai mắt không khỏi sáng rực, lập tức thả người đuổi theo đài sen to lớn kia.
Hiện tại lực lượng cấm chế của Quảng Chiếu Thánh Nhân đã bị Thiên Đạo Chi Nhãn hủy diệt, ngay cả lực lượng áp chế không cho hắn vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp của Kim Quy di tích cũng bị đánh sơ xác, lúc này Hồ Nguyên Vũ hầu như không bị cái gì ảnh hưởng.
Giống như nhìn thấu được suy nghĩ của Hồ Nguyên Vũ, Thiên Đạo Chi Nhãn kia tập trung ở trên người hắn, chuyện này làm Hồ Nguyên Vũ giật nảy mình, lông tơ dựng đứng, mồ hôi chảy ra như tắm.
- Con mẹ nó, không phải là muốn lợi dụng cơ hội này xử lý luôn ta đó chứ?
Trong lòng Hồ Nguyên Vũ đậu xanh rau má, nhưng động một chút cũng không dám động, chỉ nhìn Thiên Đạo Chi Nhãn cười ngượng ngùng.
Thiên Đạo Chi Nhãn “nhìn” hắn mấy giây, nhưng Hồ Nguyên Vũ lại như trải qua mấy thế kỷ, lực lượng cả người sắp bị hút sạch rồi.Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, Thiên Đạo Chi Nhãn đang khinh bỉ hắn, giống như nói để một Chí Thánh ép tới quỳ xuống, quả thật là mất mặt.
Hồ Nguyên Vũ.
- …
Con mẹ nó ngươi cứ ở đó tinh tướng đi, ta tính đâu ra đấy cũng chỉ mới Thượng Tiên cảnh, đối mặt Chí Thánh chẳng lẽ còn có thể cầm kiếm xông lên sao?