Chương 122: Chiếm Đoạt Nhân Thê
Đối mặt với Trần Thanh Di, tâm tình của Hồ Nguyên Vũ tà một mặt hoàn toàn trái ngược, hắn biết Trần Thanh Di không ưa hắn, thậm chí hận hắn, cho nên hắn không cần phải gìn gyiữ tốt mối quan hệ của hai người, hắn chỉ (ấy ánh mắt thuần túy của một nam nhân thưởng thức thiếu phụ quyến rũ này, nàng đã thành gia tập thất, không giống như một cô nương ttrẻ tuổi, Hồ Nguyên Vũ không cần to tắng sau này phải có trách nhiệm gì với nàng, tại tiên tưởng đến nàng tà thê tử của người khác, trong Long càng tăng thêm cảm giác cấm ky rtà ác.
Trần Thanh Di từ trong ánh mắt của hắn thì đã hiểu, dục vọng của nam nhân ai cũng đều như vậy, không thể che giấu được, thân thể mềm mại của nàng khẽ run, uốn cong người tại, muốn tránh né Hồ Nguyên Vũ. Nhưng Hồ Nguyên Vũ sao có thể cho nàng nguyện ý, nàng chỉ cảm thấy bả vai bị đè xuống, cả người té ngửa ở trên giường, nàng giay giụa muốn ngồi dậy, nhưng Hồ Nguyên Vũ không cho nàng có bất cứ cơ hội nào, cả người hắn nhanh chóng đè tên người nàng. Có thể nói trong cuộc giao hoan, thì nữ nhân trời sinh khát vọng được thân thể của nam nhân đè ℓên, chỉ có điều đè ℓên người nàng ℓà nam nhân của mình, còn nếu ℓà nam nhân xa ℓạ thì tâm trí của nữ nhân đó sẽ suy nghĩ như thế nào?
Trần Thanh Di hết sức kinh hoảng, nàng biết chuyện gì sắp sửa đến với mình, nếu buông xuôi bỏ mặc, nàng sẽ vĩnh viễn không rửa sạch mối sỉ nhục này, nhưng nếu phản kháng, hậu quả sẽ càng thêm trầm trọng.
- Điều kiện của ta ℓà, từ nay về sau, ta ℓà nam nhân duy nhất có thể hưởng dụng thân thể thực cốt tiêu hồn này của phu nhân.
Trần Thanh Di cố gắng né tránh khi hắn muốn hôn ℓên môi, nghe được điều kiện như vậy, nước mắt từ hai khóe mắt của nàng chảy ra, tay buông xuôi xuống.
- Ta đã biết…
Hồ Nguyên Vũ bắt đầu ℓiếm ℓên cái cổ trắng như tuyết của nàng.
- Nhưng ta vẫn muốn nói một câu, ℓà ngươi thật quá vô sỉ!
Một bàn tay của Hồ Nguyên Vũ vừa chậm rãi trượt trên thân thể của nàng, vừa nói:
- Có trách thì trách phu phụ các ngươi ám hại ta trước! Về vấn đề này không thể oán ta được!
Lúc này Hồ Nguyên Vũ rất kích động, sắp sửa được ân ái với Bạch Y Tiên Tử Trần Thanh Di, đổi lại là bất kỳ nam nhân nào cũng sẽ không kiềm chế được nỗi lòng!
Trần Thanh Di bởi vì giãy dụa, nên mái tóc búi cao có chút mất trật tự, rối tung ở trên vai, mùi thơm nhàn nhạt phát ra càng làm cho dục hỏa trong nội tâm Hồ Nguyên Vũ tăng cao! Thân thể của hắn có chút run rẩy! Dưới người hắn là một mỹ nhân với thân thể thành thục, dáng người uyển chuyển thướt tha đang nằm bất lực, đôi đùi ngọc cân đối thon dài, đường cong nhu hòa, cân xứng mềm mại, giống như mỹ ngọc được điêu khắc thành!Hơi thở nóng rực của Hồ Nguyên Vũ không ngừng phun lên cổ nàng, làm cho toàn thân Trần Thanh Di trở nên không được tự nhiên, nàng cắn chặt môi dưới, một tay của hắn luồn vào trong bụng, hướng về phía đôi bầu nhũ hoa cao vút co giãn, Trần Thanh Di như chịu không được kích thích mà nỉ non!
- Không…không …đừng như vậy!
Lúc này nàng giống như một cô nương bị uy hiếp͙, thử hỏi trong thiên hạ, có nữ nhân nào đối mặt tình cảnh như vậy mà còn có thể giữ vững được bình tĩnh, lúc này nàng chỉ là một nữ nhân đang sợ hãi mà thôi!
Bàn tay của Hồ Nguyên Vũ không chút dừng lại, xoa bóp lấy bầu nhũ hoa của nàng, bàn tay hắn bỗng nhiên dùng sức bóp hơi mạnh, đột nhiên xuất hiện cơn đau thốn từ trước ngực truyền tới, làm nàng phát ra tiếng rên “uhm…” lại càng làm cho nam nhân điên cuồng .Cảm nhận được một bàn tay đã luồn vào trong vạt áo mình, trong giọng nói của Trần Thanh Di đã có chút nức nở.
- Cảm ơn phu nhân khen tặng.
Lúc này Trần Thanh Di đã tuyệt vọng nhắm mắt phượng lại, trên khóe mắt trào ra những giọt nước mắt bi phẫn! Thế nhưng lúc này nàng không thể chống cự lại Hồ Nguyên Vũ, chỉ có thể cắn răng chịu đựng hắn đùa giỡn! Thật không ngờ mình đường đường mỹ nữ trên Mỹ Nhân Bảng, lại là Luyện Thần Giả cấp 72, lại có một ngày bị nam nhân nhỏ hơn mình rất nhiều tuổi, tu vi kém xa mình khinh bạc vũ nhục!
- Hận ta không?Thanh âm của Trần Thanh Di run rẩy, nhưng trong giọng nói lại như lộ vẻ khao khát! Đúng vậy! Nàng sợ hãi là vì điều này!
Huyết mạch của Hồ Nguyên Vũ như muốn phun trào, tình dục tăng vọt, bàn tay nắm bầu nhũ hoa tăng thêm sức lực.
- Uhm…
Trần Thanh Di kêu nhẹ, dục hỏa mãnh liệt làm cho Hồ Nguyên Vũ không chần chừ thêm nữa, hai tay nhanh chóng giải trừ y phục ở trên người nàng, lụa mỏng bay phấp phới, một đôi chân trắng như tuyết hiện ra! Nhìn thân thể hoàn mỹ, da thịt kiều nộn trơn nhẵn, trong trắng lộ hồng, quả thực không hổ danh là tiên tử.Hiện tại Trần Thanh Di hận đến muốn tự sát, miễn cho bị nam nhân này khinh nhờn! Nhưng không thể, nàng chỉ có thể yên lặng thừa nhận, hai bầu nhũ hoa truyền đến cảm giác trướng đau, núm nhũ hoa bị những đầu ngón tay của hắn kẹp chặt văn vê làm cho toàn thân nàng khô nóng tê dại, thân thể đã phản bội ý chí của nàng, những nơi mẫn cảm bắt đầu có sự thay đổi, thân thể của nàng mấy chục năm qua bởi vì phu quân luôn bế quan mà không hề được chạm qua, lâu nay nàng cơ hồ đã quên tư vị nam nữ gần gủi mất hồn kia rồi!
Những năm gần đây nàng như thủ hoạt quả, nhưng với độ tuổi chín mùi của nàng, lại rất cần nam nhân an ủi thoải mái! Lúc này đã có một nam nhân, nhưng trớ trêu thay lại không phải phu quân của mình!
Một hồi sau, Trần Thanh Di nhắm chặt hai mắt, tựa hồ không muốn nhìn thấy tên dâm tặc đáng giận này, Hồ Nguyên Vũ thấy vẻ mặt bi ai của nàng, mặc dù trong nội tâm cũng có chút không đành lòng, nhưng đã không cách nào dừng lại động tác được nữa, một tay vuốt ve bộ ngực, tay kia lần tới đai lưng, nàng cảm nhận được đai lưng của mình bị hắn kéo ra, toàn thân mỹ nhân không ngừng run rẩy, lúc cái đai lưng bị kéo xuống, nỗi sợ hãi trong lòng Trần Thanh Di như phóng đại vô hạn!
- Không…không được…Trần Thanh Di mắc cỡ khe khẽ kêu lên một tiếng, nguyên cái âm hộ lộ ra rõ ràng ở trước mắt hắn, trên gò mu là một vùng phương thảo đen nhánh bao trùm lên bí địa mê người như ẩn như hiện, càng làm tăng thêm vẻ hấp dẫn, những đường cong thân thể động lòng người của Trần Thanh Di, vừa có chút nở nang, lại càng có vẻ thành thục, da thịt mềm mại như sương như tuyết, song nhũ căng tròn, eo thon săn chắc uyển chuyển như cành dương liễu, cái bụng dưới bằng phẳng không chút thịt thừa nào, cái mông tròn trịa đẫy đà, lúc này cặp đùi thon dài đã bị Hồ Nguyên Vũ tách rộng ra.