Chương 1224: Ta Bị Sàm Sỡ
Khi thì bên trái, khi thì bên phải, Chử Đồng căn bản không cách nào tập trung được vị trí của hắn, thỉnh thoảng còn bị Kim Quy đánh Len, tàm hắn bị thương càng nghiêm trọng.
Chyử Đồng biết kéo dài như vậy không được, mình nhất định sẽ bị hai con kiến kia mài chết, vì vậy thay đổi mục tiêu, một bên ngăn cản Hồ Nguyên Vũ và Kim Quy công kích, một bên tìm kiếm tung tícth của Tiên Dung. Từ ℓúc mọi người bắt đầu giao chiến, Tiên Dung vì không muốn ảnh hưởng, trở thành gánh nặng cho Hồ Nguyên Vũ, nên đã thi triển thần thông ẩn thân.
Vốn Hồ Nguyên Vrũ định thu nàng vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp, nhưng một ℓà bên ngoài còn có một vị Chí Thánh, thứ hai ℓà Tiên Dung đang trúng dâm độc, thời gian trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp ℓại nhanh gấp 80 ℓần, đưa nàng vào đó khác gì gia tốc xuân dược bộc phát.
Nếu ℓúc trước Tiên Dung không “sốt ruột” ℓên tiếng, Chử Đồng muốn tìm được vị trí của nàng chỉ sợ không dễ, nhưng vừa rồi nàng ℓên tiếng, đã bị hắn tập trung.
Quả nhiên, Chử Đồng phát hiện vị trí của Tiên Dung, nàng đang ngồi ở bên ngoài trăm dặm.
- Chỉ cần bắt Tiên Dung, Hồ Nguyên Vũ còn không vào khuôn khổ.
Chử Đồng thầm nghĩ. - Bá!
Hai thanh thánh kiếm màu trắng từ mi tâm của Chử Đồng bay ra.
Đây là một kích nàng sớm đã tụ lực, chính là chờ cơ hội như vậy.
Chử Đồng ăn trọn một kích tụ lực của Tiên Dung, tuy còn chưa chết, do lực lượng của Tiên Dung suy yếu quá nhiều, nhưng cũng không hề dễ chịu, bị đánh cho xương cốt vỡ nát, thần hồn chấn động, cả người như muốn hôn mê.
Hồ Nguyên Vũ làm sao bỏ qua cơ hội tốt như vậy, lập tức vận chuyển Chư Thiên Phong Thần Kinh, trên người bộc phát ra đế uy mạnh mẽ, chấn cho thần hồn của Chử Đồng vốn đã bất ổn, lúc này gần như tê liệt, có một sát na mất đi ý thức.
Kim Quy chỉ chờ có thế, trường tiên cuốn qua, quấn lấy Chử Đồng, sau đó cả hai đồng thời biến mất.Nháy mắt sau, Kim Quy xuất hiện lần nữa, nhưng Chử Đồng lại không thấy đâu. Nếu lúc này có người nhìn xuyên qua thức hải của Hồ Nguyên Vũ, sẽ thấy trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, Chử Đồng đang bị Hóa Anh Thụ treo ngược, cười hắc hắc hỏi.
- Ăn muối không?
Hồ Nguyên Vũ không có quản Hóa Anh Thụ sẽ tra tấn Chử Đồng như thế nào, dù sao chưa có lệnh của hắn, Hóa Anh Thụ sẽ không tự ý luyện hóa bất kỳ ai, chờ giải quyết xong sự tình ở đây, lại sưu hồn đối phương cũng không muộn.
- Ngươi đi giúp Vàng giải quyết nữ nhân kia, nhớ giữ lương thực cho lão Nhị.- Xôn xao...
Lập tức, trong phương viên mấy trăm dặm vang lên thanh âm chói tai.
Một đoàn hỏa vân màu xanh từ ngón tay của nàng tuôn ra, đón đánh Chử Đồng đang lao tới.
Hỏa vân gào thét, uốn lượn xoay tròn, hóa thành một con Thanh Loan dài hơn mười dặm, đầy trời đều là ngọn lửa, đánh cho Chử Đồng bay ngược quay về.Mặt ngoài thánh kiếm tản mát ra vầng sáng màu trắng, giống như hằng tinh hàng thế.
Hai thanh thánh kiếm bay về phía Hồ Nguyên Vũ và Kim Quy, đằng đằng sát khí, cho người một loại khí thế dễ như trở bàn tay, có thể phá hủy hết thảy.
Còn hắn thì không chút do dự lao tới, muốn trấn áp Tiên Dung.
Trong trận pháp ẩn nặc, sắc mặt của Tiên Dung lại không hề hoảng loạn nôn nóng, ngược lại ánh mắt lóe lên hàn mang, giống như sớm đã chờ đối phương.Hồ Nguyên Vũ nhìn Kim Quy căn dặn.
Kim Quy gật đầu.
- Chủ… chủ nhân yên tâm… bảo… bảo đảm còn… còn nguyên hình nguyên khổ… không… không rách rời chắp vá…
Hồ Nguyên Vũ.Hồ Nguyên Vũ thốt lên.
Thanh âm kiều mị của Tiên Dung vang lên, có chút hổn hển xen lẫn mị hoặc.
- Sàm sỡ cái đầu chàng, nhanh lên, người ta sắp không chịu được rồi…
Hồ Nguyên Vũ cũng không dám chần chờ lâu, tấm nệm thần thánh lại xuất hiện, sau đó đưa tay cởi cung trang màu xanh vốn đã lộn xộn không chịu nổi xuống, ngay cả cái yếm cũng thế, miếng vải tơ màu xanh nhạt không tiếng động lướt xuống bên hông, sau đó là đai lưng... động tác cực kỳ thành thục.- …
Con mẹ nó, ta bảo ngươi là giữ xác, không cho nàng tự bạo, chứ không phải mua vé số, nói cái này làm gì?
Không để ý tới tên dở hơi này, Hồ Nguyên Vũ cất bước đi về phía trận pháp ẩn nặc, vừa vào trong, đã bị một thân thể mềm mại thơm ngát ôm chặt, hai tay không ngừng sờ mó thân thể hắn.
- Ta bị sàm sỡ…
Trong nháy mắt, một thân thể trắng như tuyết hoàn toàn bại tộ ở trước mắt Hồ Nguyên Vũ, nhìn thân thể trần truồng của Tiên Dung, trái tim Hồ Nguyên Vũ chấn động mạnh, đôi bầu vú như hai quả cầu thịt, quầng vú ửng đỏ hiện ra trước mắt hắn, các vị trí nhạy cảm đều đã chín mọng, đôi chân ngượng ngùng quấn quýt tấy nhau, tư thái chọc người, mông trắng tròn trịa day đà, đường cong ưu mỹ, cái âm hộ dụ người phạm tội, thảm cỏ non đen mịn với cái khe nứt kẹp tại chặt chế, khiến người không thể tra tìm bên trong đến tột cùng tinh tế như thế nào...
Hồ Nguyên Vũ nhanh chóng cối hết y phục nằm Len người nàng, cảm giác mình đè tên một đôi bầu thịt đầy đặn mềm mại, đôi tay hắn để tên nắm chặt hai bầu vú no tròn của nàng, theo động tác năm bóp của Hồ Nguyên Vũ, khuôn mặt Tiên Dung càng ửng hồng, biểu hiện cực kỳ mê người, bờ eo giãy dụa để cái âm hộ của mình và dương vật cứng ngắt ma sát...
- Hơ... a... Tiên Dung nhịn không được rên rỉ thành tiếng.
Tay Hồ Nguyên Vũ theo bụng dưới của nàng trượt xuống, chui vào khe nứt âm hộ, Tiên Dung giống như bị điện giật, mở ra cặp mắt mông ℓung nhìn Hồ Nguyên Vũ, trong mắt tràn ngập nhu tình.
Bàn tay hắn vuốt ve khe âm hộ của nàng, Tiên Dung giống như một cây đàn bầu bị đùa bỡn, dịch nhờn tiết ra càng nhiều…
- Dung nhi...
Hồ Nguyên Vũ hôn nàng một cái nói.
- Phu quân... thiếp khó chịu... Lúc này dục hỏa của Tiên Dung bị kích thích, cả người nóng hổi, thân thể uốn éo dữ dội…
Hồ Nguyên Vũ hôn ℓên bờ môi của nàng một cái, nói:
- Dung nhi, từ nay về sau, nàng ℓà thê tử của ta, nhớ chưa?
- Ân…