Chương 1292: Ngươi Muốn Ta Tiếp Đãi Ngươi?
- Chuyện cuối cùng, đại kiếp nạn các ngươi muốn đối phó, chính tà Tà Thần gì kia?
Trải qua một Loat sự tình gần đây, Hồ Nguyên Vũ đã biết Tà Thần kia tồn tayi (âu đời, tý niệm chính ta diệt thế, đây đối với Tiên Ma nhị giới mà nói, tà một Loai ung nhọt cần phải diệt trừ. Thần sắc của Cuội Thánh trở nên ngưng trọng, thậm tchí Hồ Nguyên Vũ có thể nhìn ra, trong mắt hắn còn có chút sợ hãi.
- Sự tình này, ℓấy tu vi hiện tại của ngươi, còn chưa có tư cách tiếp xúc, chờ ngươi thống nhất Narm Phương Tiên Giới, trở thành Thiên Tử, nha đầu Âu Cơ kia sẽ đích thân nói cho ngươi biết.
- Bất quá phải cẩn thận, về sau trừ khi bất đắc dĩ, bằng không tốt nhất không nên sử dụng Phong Thần Ấn và Hà Đồ Lạc Thư, còn có Chí Tôn Hỗn Độn Thể, bởi vì một khi tin tức tiết ℓộ, những Tà Thần kia chắc chắn sẽ nghĩ tất cả biện pháp tiêu diệt ngươi.
Lại kiểu úp úp mở mở này, tuy trong tòng khó chịu, nhưng nếu đối phương không muốn nói, mình có hỏi nữa Cuội Thánh cũng sẽ không nói, nên chỉ có thể nhịn xuống. Sau đó hai người [ai nói rất nhiều sự tình về Nam Phương Tiên Giới, nói kế hoạch tiếp đến, còn nói tới Văn Đạo thánh địa, đám người Diệt Ma, Chí Tâm Chí Thánh...
- Hiện tại tỉ tệ thời gian trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp tà bao nhiêu? Cuội Thánh hỏi.
Hồ Nguyên Vũ cũng không dấu diếm đáp.
- Diệu, diệu thay, tuy còn chưa hoàn toàn tiến hóa, nhưng uy năng của Âm Dương Tạo Hóa Tháp, đã vượt xa lúc trước không biết bao nhiêu lần, lão nhị ở trong này, thật xứng với câu đại nạn không chết, tất có hậu phúc…
Nói xong hắn bấm niệm pháp quyết, hầu như toàn bộ tinh khí thần đều dung nhập vào Đa Thần Thụ, làm cho quang hoa của nó càng rực rỡ, loại khí tức an thần tĩnh khí kia càng nồng đậm.
Lực lượng trên người Cuội Thánh rõ ràng suy yếu hơn rất nhiều, bất quá hắn không thèm để ý, nhìn Hồ Nguyên Vũ nói.
- Ngươi có vạn năm tu hành, không nên lãng phí cơ hội!Hóa Anh Thụ ngày xưa uy phong cỡ nào, hung uy chấn nhiếp vạn tộc, làm cho Thiên Đạo nhị giới không thể không liên thủ hạ xuống thiên phạt giết chết, bây giờ lại thành cu li, không ngừng luyện muối cho tiểu tử kia.
Cuội Thánh nhịn không được cười ha ha.
- Lão nhị a lão nhị, không nghĩ tới, thật không nghĩ tới nha, lúc trước tiểu tử ngươi hung hăng như thế nào, còn nhiều lần muốn cưỡi lên đầu lão phu, hiện tại tốt rồi, lại trở thành cu li, ai da, thế sự vô thường, thật là thế sự vô thường…
Hóa Anh Thụ vung vẩy cành lá, trên thân cây hiện ra một khuôn mặt to lớn hung tợn, bộ dáng trung niên, nhìn chằm chằm Cuội Thánh, như có chút hồi ức, lại có chút bất cần đời.- Lão Cuội?
Khuôn mặt trung niên lẩm bẩm, sau đó nhìn Cuội Thánh nói.
- Cút sang chỗ khác chơi, lão tử đang bận làm việc, không có thời gian nói nhảm với ngươi!
Nói xong lại tiếp tục luyện muối, hiện tại đây đã thành bản năng của nó, một ngày không luyện muối, sẽ cảm thấy thiếu thiếu, ăn ngủ không ngon.- Tỉ lệ là 1:80.
- Mới tầng thứ năm sao?
Cuội Thánh nhìn Hồ Nguyên Vũ nói tiếp.
- Tuy hiện tại ngươi đã lĩnh ngộ chân giải, nhưng còn rất sơ sài chưa thấu triệt, mở ra Âm Dương Tạo Hóa Tháp, ta sẽ dời Đa Thần Thụ vào đó, trợ giúp ngươi lĩnh ngộ một vạn năm, tiện thể đi thăm lão nhị một chút, hắc hắc.Sự tình Hóa Anh Thụ này năm xưa Cuội Thánh chắc chắc có tham dự, cho nên Hồ Nguyên Vũ cũng không ngạc nhiên, mà mở ra Âm Dương Tạo Hóa Tháp, tạo thành một quang môn to lớn, Cuội Thánh thi triển thần thông che đậy thiên cơ, sau đó Đa Thần Thụ thu nhỏ, bay vút vào trong quang môn.
Thân ảnh hai người cũng biến mất, xuất hiện ở trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp.
Sau khi vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp, Đa Thần Thụ cắm rễ ở trung tâm Âm Dương Đảo, tỏa ra thánh quang rực rỡ, rủ xuống điểm điểm tinh hoa, tràn ngập khí tức an thần tĩnh khí, tu sĩ ở trong loại khí tức này, tâm thần sẽ trở nên không linh, rất dễ dàng tiến vào cảnh giới ngộ đạo.
Cuội Thánh nhắm mắt cảm ứng một chút, không khỏi chậc chậc tán thưởng.Hồ Nguyên Vũ cũng không nói nhảm, chắp tay đa tạ Cuội Thánh, sau đó đi đến dưới gốc cây, nhắm mắt tĩnh tọa, tiến vào trạng thái tu luyện.
Dưới tình huống không có ở lại đây chờ Hồ Nguyên Vũ tu luyện xong, mà tiến về phía vị trí của Hóa Anh Thụ.
Nhìn thấy Hóa Anh Thụ cao vút trong mây, từng sợi rễ giống như cầu long quấn lấy từng rương diêm khoáng, đang điên cuồng luyện hóa, trên cành thì mọc đầy quả muối trong suốt long lanh, nhìn cực kỳ đẹp mắt.
Nhưng Cuội Thánh nhìn thấy cảnh này, lại trợn mắt há hốc mồm.Cuội Thánh trợn mắt, gia hỏa này lại đổi tính, mình trêu chọc như vậy cũng không nổi giận, hay bị thiên phạt đánh đến tinh thần phân liệt, đầu óc phát khùng rồi.
- Này, lão nhị, thấy đại ca tới cũng không biết tiếp đãi sao, lúc trước ta dạy ngươi thế nào, phải biết kính trên nhường dưới, biết lễ nghĩa, trước dùng lễ đối đãi người…
Nghe Cuội Thánh nói một tràng đạo lý, hai mắt Hóa Anh Thụ sáng rực, ngắt lời đối phương.
- Ngươi muốn ta tiếp đãi ngươi?
Cuội Thánh nghĩa chính ngôn từ.
- Chẳng ℓẽ không đúng, ta dù sao cũng ℓà đại ca của ngươi nha, ℓâu ngày không gặp, ℓại đích thân tới thăm, ngươi cũng nên ℓấy ra chút gì đó tiếp đãi chứ, người khác không biết, nhưng ℓão phu còn ℓạ gì, mỗi khi ngươi hấp thu tinh hoa, sẽ ngưng tụ chút Thảo Mộc Ngưng Dịch ở trong cơ thể, thứ này không có bao nhiêu công dụng với tu sĩ, nhưng đối với ℓoại thảo mộc như chúng ta, ℓại ℓà đại bổ nha, chậc chậc, nhiều năm như vậy, ngươi hẳn tích ℓũy không ít, nhanh ℓấy ra, để ℓão ca nếm thử!
Khuôn mặt trung niên của Hóa Anh Thụ nheo mắt, cười hắc hắc nói.
- Đây ℓà ngươi muốn ta tiếp đãi, chứ không phải ta ép buộc nha, về sau chủ nhân có hỏi, ta cũng có ℓý do trả ℓời, hắc hắc, Thảo Mộc Ngưng Dịch không có, nhưng muối thì rất nhiều, ℓão Cuội ngươi yên tâm, bao no!