Chương 1303: Trấn Áp Thiên Thánh
Chi thay xung quanh không còn ta tính không tĩnh mịch, chỉ có thiên thạch và hành tỉnh chết đóng băng, mà tà vũ trụ vô biên vô tận, hàng vạn thiên hà vận chuyển, khí tức dày nặng bao La ép tên người.
- Đây tà... Sát thủ Thánh cảnh kia kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng, Báo Thiên Tháp đã từ nơi xa bay trở về, chui vào vũ trụ tiên cảnh, thân tháp cao trăm vạn dặm, phát ra khí tức đạo vận mờ nhạt, nhưng cũng đủ ℓàm hắn kinh hồn, trùng trùng điệp điệp trấn áp xuống.
- Báo… Thiên.. Tháp…
Thân ℓà Thánh Nhân, kiến thức tự nhiên phi phàm, tuy uy năng của tháp này còn kém xa Đạo khí, nhưng ℓoại đạo vận và khí tức kia, hàng nhái quyết không thể nào có được, nhất định ℓà Báo Thiên Tháp không thể nghi ngờ.
Lại thêm thân phận của Hồ Nguyên Vũ tà tu sĩ từ Lạc Hồng Tĩnh phi thăng (ên, nên hắn càng khẳng định.
Sát thủ Thánh cảnh tự nhiên không cam chịu bó tay chờ chết, hét tớn một tiếng, thân thể biến hóa cự thân, nháy mắt đã cao trăm vạn dặm, trong tay xuất hiện một thanh toan đao Thánh khí, chém ra một đạo đao khí dài ngàn vạn dặm về phía Báo Thiên Tháp đang trấn áp xuống, ý đồ đánh bay nó. Nhưng túc này, sau tưng Hồ Nguyên Vũ tại hiện ra một hư ảnh Thiên Đế cao tớn, khí tức uy nghiêm tràn ngập toàn trường, tàm cho thần hồn vị sát thủ Thánh cảnh kia run ray. - Đây… đây… đây ℓà…
- Diệt!
Hơn nữa vừa rồi Hồ Nguyên Vũ sử dụng Phong Thần Ấn và Chư Thiên Phong Thần Kinh cũng không có lo lắng tiết lộ khí tức và thiên cơ, vũ trụ tiên cảnh của hắn rất đặc dị, có thể hoàn toàn phong tỏa tất cả, những điểm này lúc trước Cuội Thánh đã phân tích cho hắn.
- Chỉ là rời đi quá vội vàng, không thể xóa sạch vết tích của vũ trụ tiên cảnh…
Hồ Nguyên Vũ nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng không có gì, dù sao về sau theo chiến đấu tăng nhiều, bí mật này là không thể hoàn toàn che giấu, nên tâm thái bình tĩnh trở lại.
Người này lại là Tiếp Dẫn của Tây Phương giáo, vừa rồi nơi này xuất hiện ba động của Thánh cảnh giao chiến, hắn liền xuất phát tới kiểm tra, không nghĩ tới chiến đấu kết thúc nhanh như vậy.
- Quái lạ, chẳng lẽ người kia là Minh Thánh đỉnh phong, thậm chí là Chí Thánh, bằng không sao có thể rời đi nhanh như vậy, còn không lưu chút vết tích?
Tiếp Dẫn cảm ứng một lúc, nhưng không có phát hiện gì, liền quay trở về Linh Sơn thánh địa.
Về phần mấy tu sĩ hấp hối ở xa xa kia, hắn không có hỏi tới, Thánh cảnh giao thủ, chỉ là mấy tu sĩ Tiên Đế có thể biết cái gì, còn không bằng hắn thôi diễn thiên cơ suy tính, hỏi cũng chỉ mất thời gian.Sau khi Tiếp Dẫn rời đi, lại có mấy Thánh Nhân khác lần lượt tới kiểm tra, đều là Thánh cảnh của Trung Thiên giới, nhưng không phát hiện được gì, liền lần lượt rời đi.
Lúc này trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, Hồ Nguyên Vũ xếp bằng ở trên Thập Nhị Phẩm Hồng Liên, thương tích ngoài da đã khỏi hẳn, nhưng huyết khí còn cuộn trào, chưa thể hoàn toàn bình phục.
Chính diện tiếp một kích của Thiên Thánh trung kỳ, cũng không phải dễ ăn như vậy, hơn nữa lúc ấy còn không thể toàn diện phòng ngự, để tạo ra giả tượng cho vị sát thủ Thánh cảnh kia, để hắn lầm tưởng Hồ Nguyên Vũ trọng thương, không còn bao nhiêu năng lực phản kháng, cuối cùng ở dưới khinh thị áp sát, bị hắn kéo vào vũ trụ tiên cảnh trấn áp.
Này cũng không thể trách vị sát thủ Thánh cảnh kia chủ quan, ngược lại hắn còn rất cẩn thận, không cho Hồ Nguyên Vũ bất kỳ cơ hội trở mình nào, xuất thủ nhanh chóng tàn nhẫn, nhưng ai nghĩ tới thực lực của Hồ Nguyên Vũ lại biến thái đến như vậy?- Chư Thiên Phong Thần Kinh… Phong Thần Ấn… ngươi… ngươi đã nhận chủ Phong Thần Ấn…
Oanh…
Ở trong tiếng thét kinh hãi của sát thủ Thánh cảnh, Phong Thần Ấn vô tình đập xuống mi tâm, lấy tu vi hiện tại của Hồ Nguyên Vũ, tự nhiên còn không cách nào trong thời gian ngắn diệt sát Thiên Thánh trung kỳ, chỉ là uy năng của Phong Thần Ấn mạnh mẽ, còn mang theo thiên uy, vẫn đập cho vị sát thủ Thánh cảnh kia choáng váng, thần hồn xuất hiện một sát na bất tỉnh.
Nhưng một sát na này, đối với Hồ Nguyên Vũ mà nói, như vậy là đủ rồi.Quang môn xuất hiện, từ trong đó duỗi ra một sợi rễ khổng lồ, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai quấn lấy sát thủ Thánh cảnh, sau đó kéo vào trong quang môn.
Quang môn biến mất, sát thủ Thánh cảnh đã bị Hóa Anh Thụ kéo vào trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, nhưng thần sắc của Hồ Nguyên Vũ không chút vui mừng, ngược lại cực kỳ ngưng trọng, hắn không chút nghĩ ngợi, lập tức thu hồi Phong Thần Ấn, Báo Thiên Tháp, vũ trụ tiên cảnh, vận chuyển Di Hồn Bách Biến Đại Ma Kinh và Âm Dương Tạo Hóa Kinh che giấu toàn bộ khí tức, dùng tốc độ nhanh nhất rời xa chiến trường, sau đó trốn vào trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, để nó hóa thành hạt bụi, tùy ý tung bay ở trong vũ trụ.
Thân ảnh hắn biến mất không lâu, liền có mấy đạo thánh niệm quét tới, thậm chí còn có phật quang xuất hiện ở trên chiến trường vừa rồi, kiểm tra vết tích xung quanh.
- Ồ, khí tức nội thế giới này thật kỳ lạ, lại tập hợp nhiều quy tắc hằng cổ như vậy… hừm… sát khí thật nặng, Thiên Thánh trung kỳ, hẳn là sát thủ, đây là muốn giết ai? Hơn nữa thương thuyền này còn từ Thái Âm Tinh xuất phát, nhìn phương hướng, hẳn là tới Cửu Thiên Huyền Nữ Cung…Còn không chờ hắn lắp bắp nói hết câu, hư ảnh Thiên Đế kia mở miệng nói, giống như ngôn xuất pháp tùy, đao quang dài ngàn vạn dặm kia lập tức tan biến, giống như chưa từng xuất hiện.
Theo tu vi hắn tăng cao, uy năng của Chư Thiên Phong Thần Kinh cũng nước lên thì thuyền lên, trở nên cực kỳ huyền diệu.
Ầm…
Báo Thiên Tháp trấn áp xuống, đối mặt Thiên Thánh trung kỳ, Hồ Nguyên Vũ không dám chủ quan, ra tay toàn lực, còn không chút ngừng nghỉ, Phong Thần Ấn tử quang vạn trượng, giống như núi lớn đập tới mi tâm của sát thủ Thánh cảnh kia.