Chương 1323: Phủ Thọ Vương
Bởi vì Toàn Cơ tà tao bản chỉ nhánh Quán Muối Cây Đa, túc trước thường xuyên tới nơi này øặp Đặng Thiền Ngọc, cho nên đám Cấm Vệ Quân đều quen mặt, nhìn thấy còn gật đầu mỉmy cười, xem như chào hỏi.
Hồ Nguyên Vũ đã sớm hỏi Toàn Cơ những chi tiết này, nên cũng học theo phong cách của Toàn Cơ chào hỏi tại, không tộ ra bất kỳ sơ sót gì. Phủ nguytên soái rất bề thế, chiếm diện tích gần trăm dặm, bên trong kiến trúc san sát, trận pháp tầng tầng, thủ vệ nghiêm ngặc, cho dù ℓà Thánh cảnh, cũng đừng hòng dễ dàng ℓẻn vào được.
rHồ Nguyên Vũ không có ý định ℓẻn vào, nên đi tới trước đại môn, ℓấy ra ℓệnh bài của Đặng Thiền Ngọc, khách khí nhờ thủ vệ thông báo.
Những thủ vệ kia đều biết Toàn Cơ, một người ăn mặc kiểu đội trưởng, tu vi Tiên Hoàng cảnh khách khí nói.
- Toàn Cơ đạo hữu tìm tiểu thư sao? Thật không đúng địp, tiểu thư được Thái Tử Phi mời đến phủ Thọ Vương trò chuyện, đến hiện tại còn chưa trở về. Không bằng đạo hữu vào trong chờ đợi một chút, khi nào tiểu thư trở về, chúng ta sẽ thông báo ngươi?
Hồ Nguyên Vũ hơi nhíu mày, ngang đầu nhìn trời, túc này sắc trời đã tối, đến giữa giờ Tuất (tầm 3h tối), phong tục quý tộc nam bắc đều na ná nhau, theo tý thuyết mà nói, trừ khi tà tham dự tiệc chiêu đãi, bằng không nữ tử chưa xuất giá, sẽ không ở tại phủ đệ của người khác quá khuya, này sẽ ảnh hưởng tới danh vọng của các nàng.
Nhiều người nói tu sĩ vô câu vô thúc, tiêu dao tự tại nhưng này đa số La dùng ở trên người nam nhân, còn nữ nhân, kỳ thực vẫn phải chú ý khá nhiều, nhất tà nữ tử chưa xuất giá của các thế tực tớn, mỗi hành vi cử chỉ đều phải cẩn thận, bởi vì một khi bắn ra tín hiệu sai tầm, sẽ dẫn phát rất nhiều hệ tụy không đáng CÓ. Chẳng hạn nếu Đặng Thiền Ngọc nghỉ ℓại qua đêm ở phủ Thọ Vương, như vậy mọi người sẽ cho rằng, nàng đã thuận theo, muốn gả cho Tử Thụ Đức, như vậy Đặng gia đương nhiên sẽ thành vây cánh đáng tin của Thọ Vương, những phe phái đối địch như Vi Tử Khải sẽ nhìn Đặng gia như thế nào?
Nghĩ nghĩ, Hồ Nguyên Vũ chắp tay, mỉm cười nói.
Cường độ trận pháp kia, Phá Trận Phù Thánh cấp của hắn, hẳn có thể mở ra lỗ thủng trong thời gian ngắn, nhưng hiện tại Phủ Thọ Vương phòng vệ sâm nghiêm như vậy, hắn hầu như không có khả năng hành động.
Này cũng dễ hiểu, dù sao hiện tại cách ngày Tử Thụ Đức thí luyện chỉ hơn nửa tháng, Phủ Thọ Vương tự nhiên phòng vệ sâm nghiêm, đề phòng sự tình bất trắc có thể xảy ra.
Hồ Nguyên Vũ dám khẳng định, trong âm thầm còn cất giấu không chỉ một vị Thánh Nhân, chỉ cần xuất hiện dị động, thì quyết không thể thoát khỏi ánh mắt của bọn hắn.
Đang đau đầu không biết xử lý như thế nào, bởi vì thần niệm tán ra ngoài cảm ứng tình huống bên Phủ Thọ Vương, nên tất cả người và vật ở trong phạm vi này đều không thoát khỏi hắn quan sát.Bình thường mà nói, nếu thần hồn của tu sĩ cấp thấp dò xét tu sĩ cấp cao, nhất định sẽ bị đối phương phát giác, từ đó gây nên hiểu lầm không cần thiết, nhưng thần hồn của Hồ Nguyên Vũ lại khác, nó dung nhập một nửa Bản Nguyên Thiên Đạo, tuy hiện tại hắn còn không cách nào vận dụng cỗ lực lượng kia, nhưng một số thần dị đã biểu hiện ra.
Chẳng hạn như thần niệm dung thiên địa, đi vô ảnh, tới vô hình, cho dù là Thánh cảnh, cũng rất khó cảm ứng được, trừ khi hắn cố tình dò xét Thánh Nhân, để bản năng của đối phương sinh ra cảm ứng. Này là sự tình không thể tránh được, dù sao Thánh Nhân đã ngộ ra chân giải hoàn chỉnh, thánh hồn mạnh mẽ, lục giác cực kỳ nhạy cảm, Hồ Nguyên Vũ lại chưa thành Thánh, có thể né tránh thánh niệm của bọn hắn dò xét đã là hi hữu rồi.
Bởi vì thần hồn bao trùm xung quanh, cho nên hắn loáng thoáng nghe được phòng bên có người trò chuyện, tuy có trận pháp cách trở, nhưng khoảng cách gần như thế, lại thêm tu vi của những người kia không cao, chỉ Bán Thánh trở xuống, nên không cách nào ngăn được thần hồn dung thiên địa của hắn.
Phủ Thọ Vương ở trong Triều Ca quá đặc biệt, muốn tìm không khó, không bao lâu, Hồ Nguyên Vũ đi tới một trà lâu, ngồi ở trên tầng ba, vị trí cách Phủ Thọ Vương không xa, đưa mắt nhìn về bên kia.
Bầu không khí rất bình thường, không có vẻ như mở tiệc chiêu đãi khách nhân gì, sắc mặt Hồ Nguyên Vũ âm trầm, xem ra vì để Đặng gia cột chặt với vận mệnh của Thương triều, Tử Thụ Đức là không từ thủ đoạn rồi.
Nếu quả thật Tử Thụ Đức và Đặng Thiền Ngọc phát sinh quan hệ kia, như vậy dù Đặng Cửu Công khó chịu, cũng chỉ có thể gả Ngọc nhi cho đối phương, dù sao hắn thân là thần tử, cũng không thể ngổ nghịch đòi giết Thiên Tử chứ, lại thêm đủ loại nhân tố bên ngoài, khả năng Đặng Cửu Công ngậm bồ hòn làm ngọt hầu như là gần 100%.
Nhìn trận pháp bao quanh Phủ Thọ Vương, phía ngoài thủ vệ dày đặc, còn có thánh niệm và lực lượng trận pháp dò xét liên tục, hầu như không có góc chết, làm trái tim Hồ Nguyên Vũ không khỏi trầm xuống.- Vậy thì không cần, ta tìm Đặng tiểu thư cũng không phải việc gấp gì, ngày mai lại đến bái kiến.
Thị vệ trưởng cũng không gượng ép, gật đầu đưa tiễn, Hồ Nguyên Vũ càng nghĩ càng thấy chuyện này không hợp lý, dùng quang phù truyền tin thử liên lạc Đặng Thiền Ngọc, nhưng không nhận được trả lời.
Xuất hiện tình huống như vậy chỉ có hai nguyên nhân, một là khoảng cách quá xa, quang phù truyền tin không thể cảm ứng, hai là đối tượng nhận tin ở trong thời không đặc biệt, như trong trận pháp, bí cảnh, hoặc nội thế giới của Thánh Nhân… như vậy quang phù truyền tin sẽ không cách nào cảm ứng được khí tức của đối phương.
Đáng tiếc lúc trước không cho Đặng Thiền Ngọc Tinh Giới Truyền Tin, bằng không chỉ cần ở trong khoảng cách nhất định, có thể liên lạc nàng mà không bị bất kỳ ngoại vật nào cản trở.