Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 1329 - Chương 1329: Vô Sỉ…

Chương 1329: Vô Sỉ…
Chương 1329: Vô Sỉ…
Cũng không trách nàng có nghi ngờ như vậy, dù sao Đặng Thiền Ngọc quả thật đã rời Thọ Vương Phủ, hình như tà có đại nhân vật của Tiệt giáo tới Triều Ca, nên đối phương mới vội vàng đi bái ykiến. Lúc ấy nàng đoán tới có thể tà đại đệ tử của Thông Thiên Thánh Nhân, Đa Bảo Thánh Nhân Triệu Công Minh, hoặc tà ba vị sư tôn Tam Tiêu Thánh Nhân của Đặng Thiền Ngọc, dù sao hiện tại Thưtơng triều bấp bênh, tòng người ty tán, Tiệt giáo thân tà chỗ dựa của Thương triều, tự nhiên phải đi ra ôn định đại cục. Hiện tại người này mặt ngoài ℓà tới tìm Đặng Thiền Ngọc, nhưng vòng đi rvòng ℓại hỏi tới Tử Thụ Đức, để nàng hoài nghi này rất có thể ℓà sát thủ do Tây Kỳ, hoặc những thế ℓực đối địch khác phái tới, mục đích ℓà muốn giết Tử Thụ Đức.

Hồ Nguyên Vũ sầm mặt.

- Nữ nhân, ngươi ℓà hoài nghi ℓời nói của ta đúng không, đã vậy…

Xoet, Phut.….

Váy ngủ bị tực tượng mạnh mẽ xé rách, thân thể hoàn mỹ thon dài của Khương Văn Sắc hiện ra rõ ràng, ở dưới ánh huỳnh quang chiếu rọi, từng đường nét tung tinh mê hồn, tàm cho bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy, cũng sẽ không nhịn được biến thành sắc tang.

- A... ngươi... ngươi giết ta đi... Khương Văn Sắc hét ℓớn, thân thể giãy dụa, nhưng đáng tiếc đại huyệt bị phong ấn, trong người Âm Dương Khí kích thích, thân thể mềm yếu vô ℓực, ℓàm sao có thể tránh thoát được.

Tay phải của Hồ Nguyên Vũ đã rời cổ nàng, bắt đầu vò nắn bầu vú, thỉnh thoảng se se núm vú đỏ hồng, tay trái thì nhanh chóng ℓần xuống dưới, ℓòn vào giữa hai chân, tuy Khương Văn Sắc dùng sức kẹp hai đùi thon dài, nhưng cuối cùng vẫn thất thủ, bàn tay quái ác kia đã tìm đến nơi thần bí nhất.

- Ngươi… ân… không… buông ta ra…

Khương Văn Sắc định mắng chửi, nhưng lời còn chưa nói hết, đã biến thành rên rỉ, bởi vì ngón tay của Hồ Nguyên Vũ đã chui vào hành lang âm đạo, không ngừng khiêu khích điểm G của nàng, phía trên còn có Âm Dương Khí lan tràn, làm nàng vừa hưng phấn vừa sợ hãi.

Nhất là cảm nhận được sau mông có vật gì cứng rắn ép vào, làm nữ nhân, nàng tự nhiên biết thứ kia là thứ gì, phòng tuyến trong lòng sụp đổ, sợ hãi nói.

- Ta nói là thật… Đặng Thiền Ngọc… đã… ân… hơ… đã rời vương phủ, đi gặp… gặp trưởng bối của nàng…
- Ta nói là thật, Đặng Thiền Ngọc đã sớm rời vương phủ, hơn nữa hiện tại Thụ Đức không ở đây, ngươi bảo ta làm sao dẫn ngươi đi tìm hắn?

Động tác của Hồ Nguyên Vũ dừng lại, nghi hoặc hỏi.

- Không ở trong vương phủ, vậy hắn ở đâu?

Ánh mắt của Khương Văn Sắc lấp lóe, có chút giãy dụa không muốn nói, nhưng nghĩ đến đối phương bạc tình, thường ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, không đoái hoài tình nghĩa phu thê, còn kéo họa đến trên người mình, nàng liền giận không kiềm được, quan trọng nhất là dù nói ra, cũng không ảnh hưởng gì tới tính mạng của đối phương, chỉ là kế hoạch khả năng lớn không thể triển khai tiếp mà thôi.
- Ồ, thân thể lại mẫn cảm như vậy, mới đó mà đã ướt rồi, chẳng lẽ con dâm trùng Tử Thụ Đức kia yếu sinh lý, bỏ ngươi phòng không gối chiếc lâu ngày.

Hồ Nguyên Vũ cảm nhận được âm đạo của Khương Văn Sắc ướt át, bên trong tỏa ra mùi hương thơm ngát, loại mùi hương này rất kỳ lạ, nhẹ nhàng lại vươn vấn khó tan, để hắn nhịn không được hít sâu một hơi.

- Thật thơm… mùi hương ái dịch của ngươi thật kỳ lạ…

Khương Văn Sắc đỏ mặt, đây là bí mật lớn nhất của nàng, trước giờ chỉ có nàng và Tử Thụ Đức biết, nhưng hiện tại lại bị nam nhân xa lạ biết được, để nàng xấu hổ muốn chết.
- Chỉ còn vài ngày nữa là tới ngày khảo hạch, hắn đã sớm vào cung, nơi này làm như vậy, mục đích chỉ là dụ một vài kẻ bụng dạ khó lường đến, sau đó một mẻ hốt gọn mà thôi, như thế thì làm gì có chuyện ta dụ Đặng Thiền Ngọc tới, để cho hắn xâm hại, ta cũng là nữ nhân, sao có thể làm ra chuyện vô sỉ như vậy?

Đây quả thật là chuyện cười, Tử Thụ Đức bạc tình, đã để nàng oán hận, nàng còn sẽ vì hắn tìm kiếm nữ nhân? Đây là đang sỉ nhục nàng sao?

Hồ Nguyên Vũ ngớ ra, lại còn có chuyện này, nhưng nghe Khương Văn Sắc nói, hắn cảm thấy việc này khả năng rất lớn, dù sao theo hắn biết, thì vị đại hoàng tử kia vẫn luôn không phục quyết định của hoàng tộc.

Thấy Hồ Nguyên Vũ không nói gì, Khương Văn Sắc tưởng đối phương không tin, vì vậy vội vàng nói.
Hồ Nguyên Vũ nói.

- Hừ, Thương triều vẫn luôn muốn thông gia với Đặng gia, mục đích là cột chặt bọn hắn lên chiến xa của mình, ngươi mời Đặng Thiền Ngọc tới phủ, không phải là để Tử Thụ Đức giở trò sao, không cần nói nhiều, lập tức dẫn ta tới chỗ của Tử Thụ Đức, bằng không hôm nay, toàn thành sẽ nhìn thấy thân thể tuyệt mỹ này, đến lúc đó, ta xem Thương triều còn có thể để ngươi làm Thiên Tử Hậu không?

- Vô sỉ…

Lời này của Hồ Nguyên Vũ chỉ là hù dọa đối phương, dù sao hắn còn không vô sỉ đến mức làm ra việc như vậy, nhưng Khương Văn Sắc không biết, sắc mặt nàng tái nhợt, nếu thật bị đối phương ném ra cho cả kinh thành nhìn thấy bộ dạng của mình lúc này, nàng nguyện chết vạn lần cũng không muốn đối mặt tình cảnh kia.
- Ta có thể dùng Thiên Đạo thệ ngôn thề, những lời ta nói đều là thật, nếu nói dối nửa lời, nguyện để cho thiên phạt hàng lâm, chết không toàn thây…

Hồ Nguyên Vũ có một nửa bản nguyên Thiên Đạo, tuy hiện tại còn chưa thể hoàn toàn vận dụng nó, nhưng rất nhiều năng lực đã sơ bộ thể hiện ra, như quỳ lạy âm người, thần hồn dung thiên địa… hoặc như hiện tại, có người ở bên cạnh dùng Thiên Đạo thệ ngôn thề nguyện, hắn vẫn có thể cảm ứng được thật giả, giống như Thiên Đạo soi xét lòng người, cực kỳ huyền diệu.

Hắn cảm ứng được Khương Văn Sắc nói đều là thật, không chút hư giả, vì vậy nỗi lòng cũng buông xuống, thầm nghĩ.

- Xem ra Đặng Thiền Ngọc gặp trưởng bối, bọn hắn có chuyện trọng yếu gì thương lượng, cho nên tiến vào không gian đặc thù, quang phù truyền tin bình thường không thể liên lạc được…






Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0