Chương 1346: Vị Trí Này Ngươi Không Ngồi, Thì Ai Ngồi?
Thấy Hồ Nguyên Vũ nhìn mình, thân thể tinh hồn của Tử Thụ Đức run rẩy, đầu cúi rạp xuống đất.
- Bái... bái kiến Thiên Đết Hồ Nguyên Vũ hơi kinh ngạc, ykhông nghĩ tới tâm thái của gia hỏa này còn thích nghi nhanh như vậy, chỉ ℓà nghĩ tới thành tựu của mình hiện tại, đối phương có tư thái như thế cũng không có gì ℓạ.
tBởi vì cho dù đối phương ℓà Thiên Tử, khi đối mặt Thiên Đế chí tôn, cũng phải cúi đầu xưng thần, ai dám tranh phong?
- Khục khục, hiện tại ta còn chưa thành tựur đế vị, ngươi gọi như vậy ℓà hơi sớm rồi.
Hồ Nguyên Vũ ho khan nói, tuy da mặt hắn dày, nhưng hiện tại có người xưng hắn Thiên Đế, hắn còn có chút gánh không được.
Tử Thụ Đức tại tắc đầu, thần sắc tràn ngập cung kính.
- Không sớm, không sớm, ngài nhận chủ tứ bảo, tu tuyện Chư Thiên Phong Thần Kinh, thành tựu Thiên Đế chỉ tà sự tình sớm muộn, ta có thể ở trước người khác xưng ngài một tiếng Thiên Đế, đây chính ta phúc khí ta tu tuyện không biết bao nhiêu đời, xin Thiên Đế đừng ghét bỏ. Hiện tại Tử Thụ Đức đúng ℓà rất sợ Hồ Nguyên Vũ ghét bỏ mình, sau đó ℓệnh Phong Thần Bảng đá hắn ra ngoài, như vậy không có ℓực ℓượng của Phong Thần Bảng bảo hộ, thần hồn của hắn nhất định sẽ nhanh chóng tan biến, chết đến không thể chết ℓại.
Nhưng nếu được Hồ Nguyên Vũ thu ℓưu, chờ đối phương thật trở thành Thiên Đế, dựng đài phong Thần, như vậy chẳng phải mình cũng sẽ được một Thần vị?
- Ta biết Thiên Đế là chính nhân quân tử, thủ lễ nghiêm minh, không muốn ảnh hưởng tới danh tiết của mấy nữ nhân ở trong hậu cung kia, nhưng ta lại cảm thấy, các nàng có thể hầu hạ Thiên Đế ngài, là phúc khí tu luyện không biết bao nhiêu đời, làm sao sẽ sinh lòng ủy khuất, hơn nữa nếu Thiên Đế hóa thân thành ta, mượn nhờ lực lượng của số mệnh Kim Long tu luyện, hôm nay có thể nhất cử đột phá Thánh cảnh, tu vi tăng mạnh, ngày sau đối phó tên tiểu nhân Trương Bách Nhẫn kia, cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều…
Hồ Nguyên Vũ trợn tròn mắt, cuối cùng cũng hiểu vì sao gia hỏa này lại được phong làm Thiên Hỷ Chính Thần, con mẹ nó, tư duy cũng quá cực phẩm rồi, cái vị trí này ngươi không ngồi, thì ai ngồi?
Hắn nhịn không được nhớ tới thân thể mềm mại hoàn mỹ, dung nhân khuynh quốc khuynh thành, còn có mùi hương vương vấn khó phai của Khương Văn Sắc…
Còn có đệ nhất hồ ly tinh Đắc Kỷ, vốn còn nghĩ không biết có nên ở lại Bắc Phương Tiên Giới chờ xem dung nhan của con hồ ly tinh kia như thế nào, nhưng hiện tại nếu mình thành Tử Thụ Đức, như vậy chẳng phải…Nhưng bởi vì đã bị đưa lên bảng, trước khi phong thần, Tử Thụ Đức là không có khả năng tái tạo thân thể mới, cũng không thể rời Phong Thần Bảng quá xa.
Hắn có thể mang Phong Thần Bảng bên người, sau đó rời Bắc Phương Tiên Giới, nhưng này không phải không có nguy hiểm, mệnh đăng của Tử Thụ Đức bất diệt, có trời mới biết Thương triều có thủ đoạn gì lần theo hồn phách của hắn, cuối cùng tìm tới mình hay không.
Mà để Phong Thần Bảng lại, chư Thánh Thương triều phát hiện hồn phách của Tử Thụ Đức ở bên trong, biết tứ bảo bị nhận chủ, như vậy tin tức nhất định không cách nào che giấu, sẽ dùng tốc độ nhanh nhất truyền khắp Tiên Ma nhị giới, đến khi đó, hắn muốn tiếp cận Thiên Phạt và Phong Thần Đài sẽ cực kỳ khó khăn.
Nên phương pháp duy nhất là…Nhìn thấy Hồ Nguyên Vũ trước một giây còn cười nói vui vẻ, sau một giây trong mắt lại lấp lóe hàn quang, Tử Thụ Đức là người thông minh, lập tức đoán được nguyên nhân, hồn thể run lẩy bẩy, đột nhiên trong đầu linh cơ khẽ động, vội vàng nói.
- Thiên Đế, thật ra còn có một phương pháp giải quyết, không nhất thiết phải diệt sát ta, hơn nữa phương pháp này đối với Thiên Đế ngài mà nói, còn là chuyện tốt!
Hồ Nguyên Vũ thu liễm sát khí, nghi hoặc nhìn đối phương.
Tử Thụ Đức không dám chần chờ, sợ mình nói chậm sẽ bị vị Thiên Đế hỉ nộ thất thường kia vô tình diệt sát.- Lúc nãy ta nhìn thấy Thiên Đế biến hóa dung mạo, quả thật là không ai có thể nhìn ra vết tích, hơn nữa ngài có thể lẻn vào Tiên Hiền Điện, tự nhiên là có biện pháp qua mặt Chí Thánh, lại thêm số mệnh Kim Long rất… rất nhu thuận với ngài, như vậy sao ngài không hóa thân thành ta, trở thành Thiên Tử của Bắc Phương Tiên Giới, như vậy về sau ngài làm việc, không phải sẽ càng thuận lợi hơn sao? Ngài có thể sưu hồn ta, tìm hiểu toàn bộ ký ức của ta, lại có số mệnh Kim Long yểm hộ, như vậy khẳng định sẽ không ai nghi ngờ.
Dù sao hiện tại hắn xem như “đã chết”, dù bị sưu hồn cũng chả ảnh hưởng gì, không cần lo lắng căn cơ hủy diệt, ngày sau tu hành không thể đột phá, phi, nếu sống sót, sau này lão tử là Chính Thần, còn cần tu luyện làm quái gì.
Hồ Nguyên Vũ giật mình, đúng vậy nha, lúc trước hắn bị rơi vào điểm mù suy luận, lại quên mất sự tình này, mình biến thành Tử Thụ Đức, này chẳng phải phương pháp giải quyết hoàn mỹ nhất sao.
Thấy Hồ Nguyên Vũ ý động, Tử Thụ Đức cắn răng hạ quyết tâm, lại thêm một mồi lửa.- Tốt, vậy… khục khục, ân, xem ra đây là phương pháp giải quyết tốt nhất, dù sao nhân tài như ngươi, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ta thật không nỡ hủy diệt, ngày sau nhất định ban ngươi Thần vị, để ngươi vì chúng sinh tam giới mà cống hiến một phần sức lực.
Vừa nghĩ tới đây, Tử Thụ Đức liền kích động đến hồn thể muốn tán loạn, Thần vị a, đây là thứ mà bao nhiêu người mong muốn, cho dù là Thánh Tôn cũng khát cầu.
Một oan hồn vất vưởng như hắn, lại có cơ duyên to lớn như vậy? Đột nhiên hắn cảm thấy, mình bị Trương Bách Nhẫn giết chết không có chút oan ức nào, ngược lại là phúc khí mấy đời.
Hồ Nguyên Vũ không có đi để ý Tử Thụ Đức vuốt mông ngựa và tâm tình khuấy động, mà đang nghĩ xử lý sự tình này như thế nào.
Bởi vì thần hồn của Tử Thụ Đức được Phong Thần Bảng quy tụ, cho nên có thể tính là chưa chết, vì vậy mệnh đăng của hắn không dập tắt.