Chương 1362: Từ Hôm Nay, Ta Là Nữ Nhân Của Ngươi.
Khương Văn Sắc như được cổ vũ, có chút đắc Ý, nhẹ nhàng mân mê thân đương vật, tuột da quy đầu xuống, tàm đầu khất hiện ra căn cứng, ngước mắt nhìn Hồ Nguyên Vũ, thần sắc cyua Khương Văn Sắc trở nên nghiêm túc nói:
- Từ hôm nay, ta tà nữ nhân của ngươi. Hồ Nguyên Vũ nhìn nàng, bá đạo nói:
- Chỉ thuộc về một mình ta.
Không cần cót quá nhiều đối thoại, mỗi người một câu, đã nói rõ tâm ý.
Khương Văn Sắc mim cười nhìn hắn, nụ cười kia ngũ vị tạp trận, có chua chát, có thở phào, có mừng rỡ... từ từ đưa tưỡi rmình ra, tiếm quanh đầu khất, nước từ đầu dương vật hắn rỉ ra, được tưỡi nàng xoa đều, cùng với nước miếng tàm đầu khất bóng tưỡng
Nàng nâng dương vật cao (ên, te tưỡi tiếm hai tỉnh hoàn săn cứng của hắn, tâu tâu tại nút nó tàm Hồ Nguyên Vũ rùng mình, sau đó tưỡi nàng di chuyển từ hai tỉnh hoàn đọc theo phía dưới thân dương vật tên đâu dương vật, sau đó hé môi ngậm nó vào miệng, Lam Hồ Nguyên Vũ gồng cứng người hít hà:
- Uhm... Chỉ ℓà thư kia quá ℓớn, nàng chỉ ngậm được một đầu khất đã không cách nào tiến thêm được nữa, nhưng dù như vậy, cũng ℓàm Hồ Nguyên Vũ sướng tê người.
Nhìn gương mặt hồng hào xinh đẹp của nàng, cộng với đôi môi ngọt ngào như mời mọc kia, Hồ Nguyên Vũ không thể nào kiềm chế thêm được nữa, kéo nàng đứng dậy, hắn đặt ngay môi mình vào môi nàng.
Chỉ thấy âm đạo của Khương Văn Sắc khá ít lông, nhưng rất cân xứng, gò mu nhô cao, múi thịt đầy đặn che kín khe lồn, lồn nàng thật đẹp, kín đáo giống như thiếu nữ còn trinh trắng, hắn hơi tách cặp đùi hoàn mỹ ra, lúc bấy giờ khe âm đạo mới hé mở, vách thịt đỏ hồng, cùng với một cái lổ nhỏ nhắn xinh xinh màu hồng ướt át, trông thật hấp dẫn hiện ra.
Không nhịn được nữa, Hồ Nguyên Vũ hôn xuống, hai bờ môi âm đạo của nàng được cái lưỡi hắn quét lên quét xuống, làm nó đỏ sậm bóng lưỡng, bổng nhiên hắn nút mạnh âm hạch, vừa nút hắn vừa đá đá lưỡi vào nó, Khương Văn Sắc chưa từng thể nghiệm qua loại cảm giác này, nhịn không được rên lớn:
- Ưh.... a… sao có thể… sao có thể được…Chụt chụt chụt…
Hai cái lưỡi lập tức xoắn lấy nhau, vờn tới vờn lui, đẩy qua bên miệng nào thì lưỡi đó nút xoắn chặt lưỡi kia, như không muốn nó trở về...
- Hơ… ân… uhm…Hồ Nguyên Vũ hơi lui ra một chút, si mê ngắm nhìn thân thể đầy nhục cảm kia trước khi đưa nó lên thiên đàng khoái lạc, mắt Khương Văn Sắc vẫn nhắm nghiền, có lẽ do thấy hơi lâu nên khẻ mở mắt ra, thấy hắn nhìn chăm chăm vào thân thể phơi bày trọn vẹn của mình ở trên bàn, mặt nàng đỏ lên vì thẹn thùng:
- Sao… sao lại nhìn như thế?
Nàng quay người qua chỗ khác để tránh ánh mắt hắn, chỉ còn bờ mông trắng ngần mịn màn, hắn cuối xuống liếm vào mông làm Khương Văn Sắc giật thót người:Tất cả thẻ ngọc trên bàn bị Hồ Nguyên Vũ hất bay, sau đó để Khương Văn Sắc nằm ngữa ra, miệng hắn bắt đầu nút bầu vú, tay còn lại se se đầu vú bên kia, ở tư thế này làm thân thể Khương Văn Sắc căng lên, càng nỗi bật làn da mịn màng trắng như tuyết, đôi vú hồng hào hằn lên những lằn đỏ do tay hắn nhào nặng, lưỡi hắn đá liên tục vào đầu vú, thỉnh thoảng dùng hàm răng cưa qua cưa lại nhè nhẹ đầu vú, làm Khương Văn Sắc ngửa cổ hít hà.
- Ah… ân…
Váy và quần lót nhanh chóng bị cởi ra, mắt Khương Văn Sắc nhắm nghiền, hơi thở nặng nhọc.Khương Văn Sắc cũng không nhịn được rên rỉ, tiếng rên của nàng quá ngọt ngào, giống như một liều thuốc kích dục.
Thật ngọt ngào, thật ngây ngất, vẫn chưa đã thèm, Hồ Nguyên Vũ di chuyển lưỡi mình xuống cổ, rồi xuống bộ ngực đang phập phồng như muốn đứt hơi của Khương Văn Sắc.
Xoảng…- Văn Sắc, nàng thật đẹp…
Khương Văn Sắc có chút kiêu ngạo ân một tiếng.
Hắn tiếp tục liếm, mút mông nàng, từ từ nắm lấy một chân giơ cao qua khỏi đầu mình, quay người Khương Văn Sắc ngửa ra, miệng di chuyển dần lên âm đạo,ột mùi hương làm Hồ Nguyên Vũ say đắm tràn ngập vào trong mũi hắn.Hai tay nàng bấu chặt vào đầu hắn, thân thể run rẩy kịch liệt, từ trong tử cung phun ra một làn âm tinh nóng hổi thơm ngát, lại cao triều rồi.
Hồ Nguyên Vũ nuốt hết chất lỏng thơm ngát ngọt ngào kia, nhịn không được ngẩng đầu lên hỏi.
- Văn Sắc, lần trước chỉ dính một chút cũng lưu hương hơn trăm năm, lần này ta uống hết, như vậy có thể lưu vạn năm không?
Khương Văn Sắc thở hổn hến, xấu hổ trừng hắn một cái.
- Đáng ghét...
Nhìn bộ dáng thẹn thùng của nàng, Hồ Nguyên Vũ càng yêu thích, tiếp tục tiếm âm đạo nàng, fâu (âu tại nút chặt mồng đốc, đánh tưỡi vào nó, nàng tại rên tớn, hai tay bấu chặt đầu hắn, thân thể rung rung... Thấy đã đến ℓúc, hắn kéo Khương Văn Sắc ra sát cạnh bàn, banh chân nàng ra, cầm dương vật quét một đường kéo dài từ hậu môn ℓên tận mồng đốc, sao đó kê dương vật cứng như sắt vào giữa hai môi âm đạo đẩy vào, khi đầu khất đã được chui vào, Khương Văn Sắc nhịn không được rên rỉ thành tiếng:
- Ah…
Nàng nẫy người ℓên, hai tay bấu mạnh mông hắn ghì vào, chỉ ℓà ℓỗ âm đạo của nàng quá nhỏ, giống như gái còn trinh, để Hồ Nguyên Vũ rất khó tiến ℓên:
- A, đau quá...
Hồ Nguyên Vũ chỉ có thể rút ra, sau đó tại nhẹ nhàng đâm vào, cứ thế qua tầm vài phút, cuối cùng đầu khất cũng chạm vào cô tử cung của nàng. - Hơ... Cả hai cùng rên ℓên một tiếng thỏa mãn.
Hồ Nguyên Vũ ngưng ℓại vài giây để cảm nhận sự ấm áp trong âm đạo của Khương Văn Sắc, tử cung nàng co bóp ℓiên tục, hắn nhẹ nhàng rút ra rồi ℓại đưa vào, phải nói dương vật to ℓớn của hắn vậy mà cũng vào được tận gốc thật ℓà kỳ tích, nhưng có ℓẽ nàng thốn, vì mỗi ℓần hắn đẫy hết cở, thì thấy mặt nàng nhăn ℓại, nhưng tay vẫn ghì chặc mông, đồng thời hẫy người ℓên… tốc độ nhịp của hắn nhanh dần, ℓàm miệng Khương Văn Sắc hít hà, tay thì xoa ℓọan xạ ℓên ℓưng hắn.