Chương 1381: Tỷ Can Bày Mưu
Cái Hồ Nguyên Vũ cần tà một tý do đường đường chính chính để ra tay với Cơ Xương, fần trước hắn ở vào thế bị động, cho dù có cơ hội, cũng không thể tàm gì Cơ Xương, nhưng tần này tại khác, thời gian đã qua 70 năm. Trong 70 năm này, người của hoàng tộc đã hoàn toàn khống chế các vị trí trọng yếu, Đông Lỗ Tiên Vực hoàn toàn bình định, Sùng Hầu Hồ gan nhỏ, trừ khi Hồ Nguyên Vũ chết trước, bằng không hắn ta quyết không dám tàm phản, như vậy chỉ còn Cơ Xương và Nam Bá Hầu Ngạc Sùng Vũ. Ngạc Sùng Vũ khống chế tinh vực phía nam, giáp giới với Nam Phương Tiên Giới, đoạn thời gian trước Hồ Nguyên Vũ đã viết thư cho nhị sư huynh Chí Tâm Chí Thánh, nhờ hắn tác động ℓên Lam Kỳ Quân Đoàn, để Lam Kỳ Quân Đoàn tạo áp ℓực ở biên giới.
Lại thêm Tiên gia và Thục gia đã hoàn toàn thống nhất Thanh Đàm Tiên Vực, hắn vừa yêu cầu, hai gia tộc này ℓiền điều quân tới vùng giao giới, ℓiên tục phát động chiến tranh quy mô nhỏ, ℓàm cho Ngạc Sùng Vũ không thể rảnh tay.
Có thể nói hiện tại, Tây Kỳ phải một mình trực diện với Thương triều, một khi chiến tranh bộc phát, thua không nghi ngờ.
Dù sao nội tình của hoàng tộc còn đó, tại nắm giữ thần khí xã tắc, có danh chính thống, túc trước trong thiên cơ, dù Thương triều đã rịu rã, bốn phương nổi toạn, Lý Tịnh, Hoàng Phi Hổ... phản bội, Tây Kỳ muốn đánh bại Thương triều cũng cực kỳ gian nan, Nguyên Thủy Thánh Nhân phải mặt dày ra tay với tiểu bối mấy tần, nói gì tới hiện tại.
Sự tình Hồ Nguyên Vũ nhìn ra, đám người Nguyên Thủy Thánh Nhân, Cơ Xương... tàm sao nhìn không ra, nên hắn cũng biết muốn mượn chuyện này xử tý Cơ Xương, sau đó phát động chiến tranh với Tây Kỳ sẽ rất khó, chính hắn cũng không muốn ở dưới tình huống chuẩn bị chưa đầy đủ đánh với Tây Kỳ, như vậy tổn thất sẽ rất tón, rất có thể tàm cho căn cơ của Thương triều tốn hại.
Dù sao nguy cơ mà Thương triều phải đối mặt, không phải chỉ có Tây Kỳ, còn có tín đồ Tà Thần ở trong tối rình rập, có Ma Giới bất cứ túc nào cũng có thể xâm phạm... …
Triều Ca, An Vương Phủ.
Vi Tử Diễn cắn răng nghiến lợi nói.
Thì ra trung niên trước mắt chính là hoàng thúc Tỷ Can, lúc trước nắm giữ chức Tể Tướng, nhưng sau sự tình Tỷ Tâm ám sát, Hồ Nguyên Vũ thuận thế cấm túc hắn điều tra, bổ nhiệm Thương Dung thay thế.
Vốn hắn là không được phép rời khỏi phủ của mình, nhưng lấy tu vi và thân phận của hắn, dùng phân thân đi gặp Vi Tử Diễn ở trong Triều Ca, sẽ không có bao nhiêu khó khăn.
Nghe Vi Tử Diễn mắng chửi, Tỷ Can không chỉ không tức giận, mà còn cười nhạt.Nhiều lúc hắn muốn dừng lại, nhưng cảm giác tu vi đột nhiên tăng mạnh sau khi huyết tế kia, để hắn mê luyến, không cách nào kiềm chế được.
Hắn từ lâu đã là tín đồ Tỷ Can, ẩn mình ở trong hoàng tộc, tự nhiên phải tìm một số thân tín trở giúp mình làm việc, giấu diếm chư Thánh tra xét… mà muốn tìm được người đi theo con đường này, thì đối phương phải có điểm yếu, phải có tham vọng, cho nên Vi Tử Diễn lọt vào tầm ngắm của hắn.
Không chọn Vi Tử Khải hoặc Tử Thụ Đức, là vì Vi Tử Khải dù sao cũng là đại hoàng tử, tính chính thống rất cao, còn Tử Thụ Đức càng không cần nói, con của Thiên Tử Hậu, thiên tư bất phàm, có số mệnh gia thân, đụng vào hai người này, sẽ rất khó giấu diếm được ánh mắt chư Thánh, không cẩn thận còn bại lộ mình.
Nhưng Vi Tử Diễn lại khác, chỉ là con thứ, thiên tư trung thượng, trước giờ lại khiêm tốn ít xuất hiện, trong tâm lại tràn ngập dã tâm, này không phải là mục tiêu tốt nhất của hắn sao?
Thế là trong lúc bất tri bất giác, Vi Tử Diễn bị Tỷ Can dẫn vào con đường không thể quay đầu này lúc nào không hay.Nhưng Vi Tử Diễn không cam tâm, hắn âm thầm tích súc lực lượng, ẩn giấu tu vi, hạ mình phụ tá cho Vi Tử Khải, mục đích là kích động để hai bên sống mái với nhau, cuối cùng hắn ngư ông đắc lợi.
Đối với tu vi, Vi Tử Diễn cực kỳ khát vọng, hắn biết chỉ cần tu vi của mình đủ cao, thì cho dù mình không phải con trưởng, không có thiên tư bằng Tử Thụ Đức, cũng có thể được hoàng tộc ủng hộ.
Chính vì vậy hắn luôn tìm mọi cách để tăng tu vi, ngay cả một vài phương pháp cực đoan cũng dùng, nhưng hắn không biết, tất cả hành vi của hắn, đều bị một người âm thầm quan sát và biết được.
Người kia chính là hoàng thúc của hắn Tỷ Can.- Tử Diễn, ở trước mặt người ngoài, ngươi đóng kịch như vậy không thành vấn đề, nhưng ở trước mặt hoàng thúc, làm như vậy có ý nghĩa sao, ngươi khác không biết dã tâm của ngươi, chẳng lẽ hoàng thúc không biết sao, ta là nhìn ngươi từ nhỏ đến lớn.
Nghe Tỷ Can nói, Vi Tử Diễn chỉ hừ lạnh không trả lời.
Thiên hạ đều nói Vi Tử Diễn hắn không có chí lớn, chỉ một lòng phò tá đại huynh Vi Tử Khải, tính tình hiền hòa, không tranh đua với đời, thiên tư cũng bình thường, nhưng lại không biết, trong các huynh đệ, Vi Tử Khải mới là người có dã tâm lớn nhất.
Chỉ là thân phận của hắn quá xấu hổ, trước có Vi Tử Khải, sau có Tử Thụ Đức, thiên tư xem như bất phàm, nhưng so với Tử Thụ Đức lại hơi không bằng, vì vậy số trời đã định, hắn vô duyên với hoàng vị.Vi Tử Diễn người mặc vương bào, sắc mặt âm trầm nhìn trung niên hào hoa phong nhã ở trước mặt.
Trung niên này tầm 40 tuổi, dáng người thon dài, khuôn mặt phúc hậu, cho dù là bất cứ ai nhìn, cũng sẽ cảm thấy thiện cảm, bất tri bất giác tin tưởng lời hắn nói.
Chỉ là nếu nhìn kỹ, sẽ thấy sâu trong mắt đối phương lấp lóe một đoàn hắc quang, loại hắc quang này rất quỷ dị, giống như có sức mê hoặc to lớn, làm người không cách nào cưỡng lại được.
- Thật không ngờ, đường đường hoàng thúc của Thiên Tử, Tể Tướng của Thương triều, lại là tín đồ Tà Thần, chính ngươi lạc lối phát cuồng thì cũng thôi, lại còn kéo ta xuống nước, Tỷ Can, ngươi quả thật là không bằng súc sinh.