Chương 1404: Nàng Xảy Ra Chuyện, Là Lỗi Của Quả Nhân
Ân Doãn cầm dải tụa tím trong tay, tại nhìn Hoàng Phi Yến nằm trong bụi hoa, giống như hoa trung tiên tử, tràn ngập sắc thái mê người.
- Ân, nghe nói khi nữ nhân byit mắt, túc ân ái sẽ càng thêm kích thích, chậc chac bản thánh tại chưa từng thử qua, hôm nay dùng đây thắt tưng này thử nghiệm một chút... Trong ℓòng Hoàng Phi Yến dâng ℓênt cảm giác khuất nhục, nàng muốn tự sát, nhưng đáng tiếc không cách nào ℓàm được.
Nghĩ tới hậu quả sau khi mình thất thân, thân thể nàng nhịn không được run rẩy, này không prhải chỉ ℓiên quan đến sinh tử của một mình nàng, còn ℓiên quan đến sinh tử của hàng triệu đệ tử Hoàng gia.
Lấy thủ đoạn thiết huyết của Thiên Tử hiện tại, nàng không khó tưởng tượng ra viễn cảnh của Hoàng gia nàng, kia khẳng định ℓà máu chảy thành sông, triệu người ℓưu đày.
Đây cũng không phải nói Tử Thụ Đức thủ đoạn độc ác, mà tà chính trị nó như thế, một Hoàng quý phi thất trinh, tin tức tiết tộ ra ngoài, mặt mũi của hoàng tộc để ở đâu? Ca ca nàng sẽ tin tưởng hoàng tộc không để ý chuyện này, vẫn trọng dụng hắn, để hắn tam tổng binh của quan ải trọng yếu như Ai Giới Bài?
Hoàng tộc sẽ tin Hoàng Phi Hổ không tàm phản, vẫn trung thành như trước giờ, giúp hoàng tộc trấn thủ quan ải trọng yếu?
Tuy mọi người đều biết đây La âm mưu của tín đồ Tà Thần, nàng fà người bị hại, nhưng nhân tính xưa nay vốn vậy, có rất nhiều chuyện một khi xảy ra, đã định trước không thể vãn hồi. Trong ℓòng Hoàng Phi Yến tràn ngập bi thương, hoảng sợ, tuyệt vọng…nhưng mắt ℓại không nhịn được ngẩng đầu nhìn trời, hi vọng có kỳ tích xuất hiện.
Ân Doãn cười ℓạnh nói.
- Không nên ảo tưởng có kỳ tích gì, hay hi vọng vị Thiên Tử kia sẽ nhân từ nương tay, đừng nói ngươi thất trinh, cho dù chỉ như thế này, một khi hắn biết được, cũng sẽ không bỏ qua…
Hắn còn chưa nói xong, đột nhiên không gian chấn động, màn trời giống như mảnh vải, bị người dùng kéo hung bạo cắt ra một vết rách dài mấy trượng.
Ân Doãn giật mình, trong lúc nhất thời không hiểu chuyện gì xảy ra, toàn bộ trận pháp của Hạ Viên Sơn đều do hắn khống chế, lại thêm kỳ trận này hình thành phong tỏa, Chí Thánh không đích thân tới, ai có thể nhìn thấu tình huống nơi đây.
Vừa rồi chiến đấu, rõ ràng cũng không có rung chuyển được trận pháp, không hề tiết lộ thiên cơ nha.- Lại là lực lượng Tà Thần…
Hồ Nguyên Vũ hừ lạnh, trong mắt tràn ngập sát khí, không nói hai lời ném đầu lâu của Ân Doãn vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp cho Hóa Anh Thụ.
Hóa Anh Thụ đang sầu não nhai muối, nhìn thấy có huyết nhục tươi mới, liền ném mấy rương muối ra xa, vô số sợi rễ lập tức cuốn tới, biển ảo thành từng thụ nhân, dùng đầu Ân Doãn làm bóng, chơi đến quên cả trời đất.
Khương Văn Sắc đi đến bên cạnh Hoàng Phi Yến, ánh mắt đau lòng lấy ra đan dược đút cho nàng, nhưng Hoàng Phi Yến vẫn từ chối, nàng quá rõ tình huống trong cơ thể mình, hiện tại lực lượng của Ám Tình Quang đã bộc phát, xâm nhập kinh mạch toàn thân, một khi nàng sử dụng đan dược, thánh khí vận chuyển, như vậy chút thần trí còn sót lại cũng sẽ biến mất.Vừa rồi hắn cởi áo bào đắp cho Hoàng Phi Yến, Khương Văn Sắc cũng đã theo vết nứt chui vào trận pháp, Ngũ Sắc Kính biến hóa vạn trượng, hào quang năm màu liên tục kích xạ, tạo thành Ngũ Hành Quang Trận, phong tỏa tất cả đường lui của Ân Doãn, đánh cho hắn liên tục bại lui, huyết nhục vừa mới tụ lại xuất hiện dấu hiệu tan vỡ tiếp.
Nàng thân là Diệu Thánh, ở đại cảnh giới cao hơn Ân Doãn, tu luyện Âm Dương Tạo Hóa Kinh, thánh vị thượng phẩm, người có hai loại Đạo khí, cho nên chỉ mấy chiêu, Ân Doãn liền bị trấn áp ở trong Ngũ Sắc Kính, bị Khương Văn Sắc thu lấy, sắc mặt không vui đi về phía Hồ Nguyên Vũ.
- Phu quân, xử lý gia hỏa này như thế nào?
Hồ Nguyên Vũ đưa tay nhiếp lấy Ân Doãn chỉ còn lại một cái đầu lâu, thi triển Di Hồn Bách Biến Đại Ma Kinh muốn sưu hồn, nhưng giống như Vi Tử Diễn lúc trước, trong đầu đối phương có lực lượng tà dị, tuy Bản Nguyên Thiên Đạo có thể trấn áp, để đối phương không cách nào tự bạo, nhưng một khi muốn sưu hồn, nó sẽ lập tức hủy diệt tất cả ký ức của ký chủ.Oanh…
Ân Doãn còn chưa đến trước mặt Hoàng Phi Yến, đã bị người đánh bay, da thịt nổ tung hóa thành huyết vụ, chỉ còn lại khung xương lấp lánh thánh quang bay ra ngoài.
Thân ảnh kia không có để ý Ân Doãn, nhẹ nhàng cởi áo bào trên người, đi đến đắp lên người Hoàng Phi Yến, còn lấy ra một viên thánh dược đút cho nàng ăn.
Tuy lúc này Hoàng Phi Yến đã bị Ám Tình Quang dày vò đến hơi thở dồn dập, đầu óc mê muội, nhưng vẫn còn chút lý trí, kéo lấy vạc áo che thân, dùng hết sức lui về phía sau tránh đi tay hắn, trong mắt trừ vẻ mê muội do Ám Tình Quang gây ra, còn có nghi hoặc thật sâu.
Trong mắt Hoàng Phi Yến lại dấy lên quang mang mãnh liệt, bởi vì nàng biết, ở thời điểm này xuất hiện, chỉ có thể là người kia.
Tuy kinh ngạc, nhưng phản ứng của Ân Doãn cực nhanh, lập tức lao về phía Hoàng Phi Yến, muốn khống chế đối phương.
Lúc này, trong không gian vang lên một thanh âm lạnh lùng, tràn ngập sát khí, tức giận, phẫn nộ, nhưng nghe vào tai Hoàng Phi Yến, lại giống như ôn tuyền ấm áp, che chở lấy trái tim giá lạnh của nàng.
- Đừng nói nàng còn chưa thất trinh, dù thất trinh thì thế nào, quả nhân vẫn sẽ yêu thương che chở nàng, dùng tình yêu gấp ngàn lần, vạn lần để bù đắp tổn thương cho nàng, bởi vì nàng xảy ra chuyện, là lỗi của quả nhân.Lúc này trong đầu nàng vẫn còn quanh quẩn câu nói kia của hắn: “bởi vì nàng xảy ra chuyện, là lỗi của quả nhân”.
Lời này của Hồ Nguyên Vũ là hoàn toàn thật lòng, thân là nam nhân, còn làm Thiên Tử, ở ngai trong kinh thành, để nữ nhân “của mình” bị người xâm phạm, không phải lỗi của hắn, thì còn tính cho ai?
Hoàng Phi Yến nhìn chằm chằm hai mắt của Hồ Nguyên Vũ, xuất phát từ linh cảm nữ nhân, nàng có thể cảm nhận được, đối phương không hề nói dối.
Thấy Hoàng Phi Yến né tránh mình, Hồ Nguyên Vũ cũng hơi bất đắc dĩ, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía chiến trường.