Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 1432 - Chương 1432: Cưỡng Ép Truyền Tống

Chương 1432: Cưỡng Ép Truyền Tống
Chương 1432: Cưỡng Ép Truyền Tống
Thân thể hắn giống như gốm sứ, tràn ngập vết rạn, từng tia máu từ trong đó tràn ra, thấm ướt thánh y, để hắn như biến thành huyết nhân.

Các toại pháp bảo không còn tực tượng chèo chống, tự động quay trở về trong cơ thể hắn. - Nguyên Vũ ca ca…

- Nguyên Vũ…

Phượng Hồng Diễm và Tiên Ngọc đều biến sắc, trong mắt tràn ngập ℓo âu, vội vàng chạy đến bên cạnh hắn, đám người Tiểu Long dù cực kỳ suy yếu, nhưng cũng ℓập tức tiến đến.

Chỉ có Trần Huy, sau khi uy áp của Tà Thần và Thiên Đế tiêu tán, cả người nhẹ nhõm, tiền thừa cơ rút tui ra phía sau, cách mấy hung thần kia càng xa càng tốt. Hình ảnh vừa rồi thật đáng sợ, để cho hắn cả đời khó quên.

Đám người Tiên Ngọc vừa đến bên người Hồ Nguyên Vũ, còn chưa kịp nói gì, đột nhiên thần sắc đều đại biến, Hồ Nguyên Vũ cũng giật nảy mình, ngang đầu nhìn về phía trước. Chỉ thấy vị trí vừa rồi phân thân Tà Thần đứng, một vòng xoáy không gian nhanh chóng hình thành, từ bên trong tràn ra khí tức khủng bố, ℓờ mờ còn có thể thấy được hình ảnh bên trong.

Kia ℓà một ngôi thần điện to ℓớn, nổi ℓơ ℓửng ở trên không một dòng sông màu đen.

Sông kia không biết từ đâu chảy đến, cũng không biết chảy về đâu, lúc thì xuất hiện ở trong thế giới hiện thực, lúc thì ẩn vào thế giới hư vô, bao la mênh mông, tràn ngập lực lượng thôn phệ vạn vật.

Thần điện này lơ lửng ở trên mặt sông, một nửa ở thế giới hiện thực, một nửa ẩn vào thế giới hư vô, trước điện có một quảng trường, trên quảng trường dựng một bức tượng thân người đầu ngựa, sau lưng cũng có đuôi thằn lằn, tay cầm trường tiên, khuôn mặt hung tàn bạo ngược, giống như quỷ thần canh ngục.

Dưới chân bức tượng có một đỉnh đồng, trong đỉnh chứa đầy tinh huyết, nếu nhìn kỹ sẽ thấy, trong tinh huyết còn có oán hồn, chúng phát ra thanh âm gào thét im ắng, tràn ngập tuyệt vọng và sợ hãi.

Tinh huyết vô số, oán hồn cũng vô số…
Nhưng lúc này thân thể đám người Hồ Nguyên Vũ đã bị lực lượng khủng bố hút vào trong vòng xoáy.

Oanh…

Đại thủ giống như tinh không đập xuống, đánh cho vòng xoáy vỡ nát, tuy không thể cứu đám người Hồ Nguyên Vũ về, nhưng lại phá hủy thông đạo không gian, để Mã Diện Tà Thần không cách nào truyền tống đám người Hồ Nguyên Vũ đến Hoàng Tuyền Minh Điện.

Trong không gian quanh quẫn thanh âm phẫn nộ của Mã Diện Tà Thần, nhưng trừ Âu Cơ Thánh Tôn, thì không có ai nghe được.
Hình ảnh này, Hồ Nguyên Vũ quá quên thuộc, lúc trước mượn mắt Thiên Đạo, hắn từng chứng kiến qua.

Một cỗ uy áp không thể chống cự từ trong vòng xoáy tràn ra, làm toàn thân đám người Hồ Nguyên Vũ cứng ngắc, ngay cả ý niệm cũng không cách nào hoạt động.

Hồ Nguyên Vũ muốn thu mọi người và Âm Dương Tạo Hóa Tháp, nhưng không thể.

Trong vũ trụ thức hải, Âm Dương Tạo Hóa Tháp chấn động, lực lượng Bản Nguyên Thiên Đạo bộc phát, ý đồ chống cự cỗ uy áp kia, nhìn tình huống hẳn là có thể, nhưng cần… thời gian.
- Ta đã nhận ra khí tức và nhân quả vận mệnh của ngươi, không nghĩ tới ngươi và hắn đều còn sống, tốt, tốt, rất tốt, mối hận phong ấn năm xưa, sẽ từ từ tính toán với các ngươi, ngày ta hoàn toàn thức tỉnh, cũng là ngày các ngươi nếm hết thống khổ nhân gian, ngày đó đã không xa, rất gần, rất gần rồi, ta biết các ngươi đang toán tính cái gì, nhưng năm xưa các ngươi không thành công, hiện tại càng không có khả năng thành công, chờ đợi các ngươi, còn có vũ trụ này, chỉ có tuyệt vọng và hủy diệt, ha ha ha…

Ánh mắt của hư ảnh Âu Cơ Thánh Tôn nhìn chằm chằm vị trí vòng xoáy lúc trước, theo thanh âm của Mã Diện Tà Thần tiêu tán, hư ảnh Âu Cơ Thánh Tôn cũng tiêu tán, hóa thành một đạo thánh quang bay ra Nam Phương bí cảnh, sau đó xé rách không gian chui vào, biến mất không thấy gì nữa.

Lần nữa xuất hiện, đã ở trong Đại Thiên giới, từ trong thông đạo không gian trên Văn Lang Điện bay ra, chui vào trong mi tâm của Âu Cơ Thánh Tôn.

Âu Cơ Thánh Tôn đang nhập định mở mắt, mày nhíu thật sâu, không biết đang suy tính chuyện gì.
Ngay khi vòng xoáy kia xuất hiện, toàn bộ Nam Phương bí cảnh chấn động kịch liệt, vô số đạo tỏa hiện lên, thánh uy kinh khủng tràn ngập thiên địa, hư ảnh Âu Cơ Thánh Tôn hiện lên ở trong tinh không.

Thân ảnh nàng rất mơ hồ, hiển nhiên đây chỉ là một đạo thánh niệm nàng lưu lại trong Nam Phương bí cảnh, dùng để gia trì phong ấn, hiện tại vòng xoáy kia xuất hiện, từ bên trong tràn ra khí tức muốn phá diệt tất cả, nên mới kích hoạt thánh niệm của nàng.

- Mã Diện, ngươi muốn chết?

Hư ảnh của Âu Cơ Thánh Tôn quát lạnh, tay phải nâng lên, muốn đánh vỡ vòng xoáy kia.
Sau một lúc lâu, tay nàng vươn ra, một pháp bảo giống như gương soi xuất hiện, theo thánh lực của nàng truyền vào, hình ảnh trong gương từ từ rõ ràng.

Bên trong là một cây Nguyệt Quế cao ngất trong mây, cành lá phá ra thánh quang rực rỡ, dưới gốc cây ngồi một lão giả quần ống thấp ống cao, tóc chải kiểu chào mào màu xanh như con két, đang kéo đàn cò hát đến quên cả trời đất.

Cách hắn không xa là một con trâu to lớn đang nằm thảnh thơi, vừa nhai… muối vừa uống rượu!

- Lão gia hỏa, hắn gặp nguy hiểm…


Âu Cơ Thánh Tôn nhẹ nhàng mở miệng, Cuội Thánh giật mình, tay kéo đàn cò dừng tại, nhắm mắt suy tính thiên cơ, qua một túc sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc, ánh mắt tấp Loe hàn quang, so với vừa rồi tưởng như hai người.

- Giao cho fão phu...

Sau khi nói xong, hắn cũng không kịp chào hỏi người yêu, thân ảnh dung nhập vào không gian, ngay cả Hắc Ngưu cũng không mang theo, tàm nó rất kinh ngạc, ngay cả muối cũng quên ăn. Bởi vì từ ℓúc nó đi theo Cuội Thánh, còn chưa từng nhìn thấy thần sắc của đối phương nghiêm túc như vậy, cũng chưa từng thấy hắn đi đâu mà không mang theo mình.

Một cảm giác bất an ℓan tràn toàn thân nó, Hắc Ngưu mở miệng muốn nói gì, nhưng đã không kịp.

Nguyệt Quế Tiên Thụ rung rinh, trong không gian vang ℓên thanh âm của nữ tử trung niên rất ôn nhu.

- Bảo trọng!!!









Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0