Chương 1439: Thần Giao Cách Cảm
Đại quân Đọa Lạc Thiên Sứ tộc cưỡi các toại DỊ thú vây quanh, ánh mắt đỏ bừng, cả người dật tràn sát ý khủng bố. Thần sắc Tiên Ngọc tràn ngập tuyệt vọng, bây giờ trong cơ thể nàng cơ hồ không có một tia thánh khí. Trong mắt nàng ℓóe ℓên vẻ dứt khoát, thà tự sát cũng không thể rơi vào trong tay những tu sĩ Ma Giới kia.
Chỉ tiếc không còn được gặp ℓại nữ nhi, cũng không còn được gặp ℓại người kia...
Đại quân Đọa Lạc Thiên Sứ tộc bắt đầu áp sát, trên không trung, một pháp bảo hình ℓưới ℓớn triển khai, bao phủ phương viên mấy chục dặm, phía trên tràn ngập ℓực ℓượng phong cấm, ép tới Tiên Ngọc không thở nổi.
Cho dù nơi đây rất khó tự bạo thánh nguyên, nhưng hai vị Ma Thánh của Đọa Lạc Thiên Sứ tộc vẫn rất cẩn thận, bọn hắn quanh năm ở Đại Diệt Sơn chiến đấu với Hồn tộc, cho nên kinh nghiệm chiến đấu đều rất phong phú.
Tiên Ngọc cười thảm, biết mình đã cùng đường, ánh mắt có chút tưu tuyến nhìn trời, giống như hi vọng kỳ tích nào đó xuất hiện, đáng tiếc bầu trời chỉ tràn ngập phong bạo, còn có tấm tưới tớn kia từ từ ép xuống.
Rất nhanh, vẻ tưu tuyến trong mắt nàng tan biến, thay vào đó tà vẻ kiên quyết, trong tay xuất hiện một cái bình sứ, nhanh chóng mở nắp bình, vén khăn tụa qua một bên, sau đó không chút do dự uống vào. Thời điểm nắp bình vừa mở, hai vị Ma Thánh kia ℓiền biến sắc thốt ℓên.
- Hóa Hồn Chú, nhanh ngăn nàng ℓại…
Xán La tộc vì không muốn gây nên chúng nộ, cho nên toàn tộc dùng Thiên Đạo thệ ngôn, thề từ nay về sau không luyện chế Hóa Hồn Chú, đồng thời chém tuyệt tất cả ký ức về nó, vì vậy từ đó về sau, phương pháp luyện chế Hóa Hồn Chú cũng thất truyền.
Bất quá loại Hóa Hồn Chú này không có bởi vậy mà duyệt tuyệt, vẫn còn có chút ít bảo tồn trong vũ trụ, trong các loại bí cảnh, động phủ xa xưa… thỉnh thoảng xuất hiện, đều gây ra phong ba không nhỏ.
Về phần vì sao trên người Tiên Ngọc lại mang theo loại chú trớ độc ác như thế, nếu nhìn vào thân phận của nàng, thì sẽ thấy rất bình thường.Phía sau hắn, đầy khắp núi đồi là tu sĩ Hồn tộc đang truy đuổi, trên không còn có bốn vị Ma Thánh khác một mực tập trung, để hắn ngay cả cơ hội trốn vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp cũng không có.
Tình huống của hắn cũng giống như Tiên Ngọc, chỉ may mắn hơn là thân thể hắn mạnh mẽ, lại thêm Thiên Đạo Chi Hỏa trợ giúp, nên thời gian duy trì lâu hơn Tiên Ngọc mà thôi.
Mấy ngày trước hắn rơi xuống nơi này, liền bị cường giả Hồn tộc phát hiện, thế là một đường bỏ chạy, một đường cảm ứng khí tức của đám người Tiểu Long và Tiên Ngọc.Hóa Hồn Chú là một loại độc thủy mang theo lực lượng nguyền rủa khủng bố, có thể ở trong thời gian ngắn dung hóa thánh hồn, sau đó ngay cả thân thể cũng sẽ bị luyện sạch, dưới Thánh Tôn trúng phải, hầu như không có đường sống, cho dù là Thánh Tôn, cũng cửu tử nhất sinh.
Điều đặc biệt nhất là loại Hóa Hồn Chú này có thể biến hóa thành vô số trạng thái, tùy theo tâm ý của người thi thuật, có là khí thể, có thì như đan, có lại hóa thành sinh linh, có thì như Tiên Ngọc bây giờ, như một loại dịch thể… cực kỳ khó phân biệt và đề phòng.
Loại Hóa Hồn Chú này là tuyệt kỹ độc môn của Xán La tộc, vào thời Hoang Cổ từng hưng thịnh nhất thời, chỉ là loại Hóa Hồn Chú kia quá độc ác, cho nên bị các tộc nhằm vào, sau khi Thiên Đế đăng cơ, từng hạ lệnh cho tộc này hủy bỏ phương pháp luyện chế Hóa Hồn Chú, không chỉ vì nó độc ác khó phòng, để vạn tộc hoảng sợ, còn bởi vì phương pháp luyện chế tàn nhẫn, tổn thương nhân hòa, gây nên các tộc phẫn nộ…Hoàng tộc của các tiên triều đều rất xem trọng danh tiết của nữ tử, nhất là Thiên Tử Hậu giống như Tiên Ngọc, nếu gặp phải tình huống như hiện tại, các nàng thà rằng chết, cũng không muốn để mình rơi vào tay địch nhân, bằng không hậu quả sẽ càng đáng sợ hơn chết.
Đáng tiếc đã muộn, Hóa Hồn Chú chảy vào trong miệng, nhanh chóng tràn ngập toàn thân, sau đó xông thẳng đến thức hải.
Bịch…Sắc mặt của Tiên Ngọc tái nhợt, thân thể run rẩy, tay không cầm được bình sứ, rơi xuống đất lăn lông lốc, bên trong vẫn còn một ít Hóa Hồn Chú chảy ra, khí tức chú trớ nhanh chóng lan tràn.
Chỉ nháy mắt, mặt đất bị hủ hóa, vô số tu sĩ Đọa Lạc Thiên Sứ tộc kêu rên thảm thiết, sau đó hóa thành hắc thủy, hình thần câu diệt.
Về phần hai vị Ma Thánh, vừa nhìn thấy bình sứ rơi xuống, bên trong vẫn còn Hóa Hồn Chú thì biến sắc, thân hình như điện chớp lui ra phía sau.Lực lượng chú trớ giống như làn khói bốc lên, pháp bảo lưới lớn bị ô nhiễm, ánh sáng lu mờ, sau đó đứt gãy từng khúc rơi xuống, bất quá còn chưa rơi xuống đất, gió nhẹ thôi qua, tất cả hóa thành tro bụi tan biến.
Nhưng vẫn chưa hết, theo lực lượng của Hóa Hồn Chú lan tràn, đại địa, quy tắc, tu sĩ… tất cả tất cả đều nhanh chóng hủ hóa, biến nơi đây thành tử địa, phạm vi càng lúc càng rộng, ngay cả không gian cũng bị ăn mòn, khiến cho nơi đó trở nên mơ hồ nhìn không rõ, ngăn cách tất cả thánh niệm dò xét.
Cách nơi đây mấy trăm vạn dặm, Hồ Nguyên Vũ đang một đường lao nhanh, vừa tránh né các loại nguy hiểm ở trên Đại Diệt Sơn, vừa lo lắng nhìn lại phía sau.Khí tức của đám người Tiểu Long thì không phát hiện, nhưng lại mơ hồ nhận ra khí tức của Tiên Ngọc, vì vậy một đường chạy trốn tới đây, sợ đối phương cũng gặp phải nguy hiểm như mình, có lẽ Tiên Ngọc cũng cảm ứng được khí tức của hắn, nên hai người mới từ hai phương hướng áp sát nhau.
Đang chạy trốn, đột nhiên trong lòng hắn dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt, trong linh cảm hiện lên hình ảnh Tiên Ngọc bị vô số tu sĩ Ma Giới vây quanh, ánh mắt tuyệt vọng uống thứ gì đó, sau đó thân thể ngã xuống, xung quanh nàng hóa thành tử địa…
Hình ảnh chỉ thoáng qua tức thì, giống như ảo giác, nhưng đạt tới tu vi như hắn, lại thêm người mang Bản Nguyên Thiên Đạo, nữ nhân chưa biết tên kia là Thiên Vận Thánh Thể, cả hai có liên hệ vi diệu, cho nên này nhất định không phải ảo giác.
- Không… Mộng Nữ…
Mộng Nữ ℓà hắn đặt cho nữ tử không biết tên mà mình gặp ở trong mộng kia.