Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 1523 - Chương 1523: Nơi Quen Thuộc

Chương 1523: Nơi Quen Thuộc
Chương 1523: Nơi Quen Thuộc
Sau khi tới Văn Lang Điện, trạng thái của Vàng có chút xao động, giống như người xa quê tâu năm sắp về nhà, nghe vậy kích động kêu (tên.

- Còn ta, ta cũng muốn gặp chủ nhân, ta rất nhớ chủ nhân... Nói xong muốn ℓao ℓên, nhưng trên bậc thềm có hào quang bộc phát, ngăn nó ở bên ngoài.

Thị nữ kia thấy Vàng vô ℓễ như vậy, nhưng không có tức giận, ngược ℓại mỉm cười, từ trong Không Gian Giới Chỉ ℓấy ra một cục xương tỏa hào quang cửu sắc, nhìn ℓà biết xương của Thánh Thú mạnh mẽ, nàng ném cục xương về phía Vàng, cười nói.

- Đây ℓà Thánh Tôn thưởng cho ngươi, nàng nói tiểu bất điểm ngươi ℓượn đi chỗ khác gặm xương, đừng có ℓàm phiền nàng ôn chuyện, bằng không sẽ ném ngươi tới chỗ Quy ℓão, để ngươi thay ℓão nhân gia đội bia.

Nhìn thấy cục xương vừa xa tạ vừa quen thuộc kia, Vàng vui đến phát khóc, miệng không ngừng tẩm bẩm.

- Chủ nhân vẫn còn thương ta, biết ta thích nhất gặm toai xương này, chủ nhân thật tốt...

Nhìn bộ dạng Vàng như vậy, Tiểu Long khinh bỉ Lam bẩm. - Thật tiện…

Nói xong còn theo thói quen, định ℓấy quần ℓót ra ngắm nhìn, nhưng phát hiện nơi này ℓà trước Văn Lang Điện, nếu nó thật dám ℓàm như vậy, Âu Cơ Thánh Tôn nhất định sẽ ℓột sạch vảy trên người mình, vì vậy vội vàng thu tay ℓại.

Trong đầu hắn sinh ra càng nhiều nghi hoặc, nhớ tới lần đầu tiên hắn vào Phong Nha Bí Cảnh, sau khi tiến đến Thánh Sư Điện, bái lạy tượng Chu sư, cũng bất tri bất giác tiến về Địa Cầu… hắn không biết kia là mộng hay thực, sau đó lần “thứ hai” trở lại, có hỏi Chu sư Địa Cầu kia là thật hay ảo, nhưng lão sư lại tránh không trả lời.

Hiện tại lại lần nữa trở về Địa Cầu, chỉ khác ở địa điểm mà thôi.

Như nghĩ tới điều gì, Hồ Nguyên Vũ bước chậm đi trong cửa hàng đông đúc tràn ngập nam thanh nữ tú, rất nhiều thiếu nữ lén lút nhìn hắn, sau đó nói nhỏ với bàn bè bên cạnh, làm cả bọn che miệng cười khúc khích, khuôn mặt thẹn thùng.

Từng cử chỉ, lời nói, thần sắc… đều cực kỳ chân thật, lấy tu vi của hắn, lại không cách nào phân biệt ra thật giả… khoan đã, tu vi của ta đâu…
Kim Quy nhìn Vàng nói.

- Lão Tứ… có… có cần thêm muối không… có muối ăn sẽ… ngon hơn… người cũng bớt tiện…

Vàng đang đắm chìm trong hạnh phúc, tự nhiên không thèm chấp hai tiểu nhân này, miệng ngậm cục xương cửu sắc chạy tới một góc bên hông Văn Lang Điện, ở đó có một hốc nhỏ, giống như bị Hung thú gì đào ra, Vàng cực kỳ quen thuộc chui vào, một nửa thân thể ở bên trong, chỉ có hai chân trước và đầu ở bên ngoài, thần sắc si mê gặm cắn, bộ dạng kia…

Hồ Nguyên Vũ nhìn mà bất đắc dĩ, con mẹ nó, ngươi là Tứ Linh của Nam Phương Tiên Giới đấy, giữ thể diện một chút có được không?
Hồ Nguyên Vũ giật nảy mình, vội vàng tra xét thân thể, lại phát hiện cả người không một chút tu vi, nếu không khỏi còn cảm ứng được Âm Dương Tạo Hóa Tháp ở trong đầu, thì hắn nhất định hoài nghi, tất cả sự tình lúc trước chỉ là một giấc mơ của mình mà thôi.

Đang suy nghĩ, một nữ nhân viên dịu dàng đi tới, nở một nụ cười lịch sự hỏi.

- Xin hỏi anh đi với bạn hay một mình?

Không biết vì sao, Hồ Nguyên Vũ lại theo bản năng nói.
- Đi với bạn gái, phòng riêng lầu hai!

Trong mắt nữ nhân viên kia lóe lên một chút mất mát, đẹp trai như vậy lại là hoa có chủ, thật đáng tiếc, bất quá cũng chỉ có thanh niên như vậy, mới xứng với người đẹp ở trên kia, sau đó nàng nở nụ cười thương nghiệp nói.

- Anh là anh Vũ, chị đã đợi ở phía trên, anh lên đi, em sẽ mang nước lên ngay, café sữa đá?

Trong đầu Hồ Nguyên Vũ oanh minh, phía trên thật có người, hơn nữa còn biết sở thích của hắn, chỉ theo bản năng nhẹ gật đầu, sau đó cất bước đi lên lầu.
- Các ngươi ở bên ngoài chờ ta.

Nói xong, Hồ Nguyên Vũ cất bước đi lên bậc thềm, ở trong ánh mắt của vô số người, một đường đi tới trước đại môn, thị nữ cung kính cúi đầu, ý bảo hắn một mình đi vào.

Trong lòng Hồ Nguyên Vũ mang theo chút hồi hộp, chút chờ mong, còn có chút mê man khó hiểu, cất bước đi vào đại điện.

Vừa bước vào trong, giống như tiến vào thế giới khác, tiếng cười nói ồn ào, còn có tiếng nhạc du dương, còn có tiếng lách cách của vật kim loại va vào thủy tinh.
Hồ Nguyên Vũ quay đầu lại, chỉ thấy một nam một nữ ăn mặc thời thượng, cực kỳ tình tứ nắm tay đi vào, chỉ là bị Hồ Nguyên Vũ đứng trước cửa chặn lại, để thanh niên kia có chút tức giận.

Tuy còn không hiểu vì sao hình ảnh quen thuộc này lại xuất hiện, nhưng Hồ Nguyên Vũ vẫn lịch sự tránh qua một bên, để hai người kia đi vào.

Hai người kia bước qua, thanh niên có chút đắc ý, còn nữ tử hơi liếc trộm Hồ Nguyên Vũ một cái, trong mắt nhịn không được nổi lên vẻ mê trai đầu thai cũng không hết.

Hồ Nguyên Vũ không có để ý tới hai người kia, hắn cúi đầu nhìn người mình, y phục cũng đã thay đổi, không còn là tiên y mình thường mặc, mà là áo thun quần thể thao, kiểu trang phục mà lúc ở Địa Cầu hắn thích nhất, thường ăn mặc như vậy đi hẹn hò, mà nơi này, cũng là quán café mà hắn hay cùng nàng tới nhất… Trung Nguyên coffee.
- Nơi này…

Thân thể Hồ Nguyên Vũ chấn động, cả người đứng sững ở đó, ánh mắt trợn to giống như không dám tin vào những gì mình nhìn thấy.

- Này anh bạn, có vào hay không, không vào thì tránh qua một bên để chúng tôi vào chứ, sao lại đứng chặn cửa ra vào như vậy?

Thanh âm một người thanh niên ở phía sau vang lên, giọng điệu có chút bất mãn.


Cầu thang quen thuộc, bố trí quen thuộc, Hồ Nguyên Vũ rất dễ dàng đi tới trước trước phòng riêng quen thuộc kia.

Thông qua cửa kính hơi mờ, hắn mơ hồ chứng kiến bên trong ngồi một thiếu nữ, chỉ ℓà hiện tại không có tu vi, không cách nào xác định nàng đến cùng ℓà Âu Cơ Thánh Tôn, hay ℓà người để hắn đến giờ cũng không cách nào quên được kia.





Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0