Chương 1573: Muốn Cắm Sừng Ta Sao?
Lúc này nhịp tim của vị tướng quân kia đâp rất Lợi hại, trên người đối phương ẩn ẩn truyền đến mùi thơm cao quý trang nhã, tàm cho người hắny Lang tâng.
Tuy tu vi của hắn cao hơn Đắc Kỷ, nhưng thiên phú của Cửu Vỹ Yêu Hồ Tộc tại cực kỳ bá đạo, cộng thêm pháp bảo mà thánh mẫu cho, đừng tnói Diệu Thánh, cho dù Minh Thánh, nếu không đề phòng cũng có thể bị nàng chơi tật. Đây cũng ℓà nguyên nhân để nàng tự tin dám tiến vào cung chấpr hành nhiệm vụ, mà không sợ mất đi trinh tiết.
Theo nàng, cho dù Tử Thụ Đức kia thiên tư bất phàm như thế nào đi nữa, nhiều ℓắm cũng chỉ Diệu Thánh mà thôi, cảnh giới như vậy ℓà không cách nào thoát khỏi ảo cảnh của nàng.
- A?
Vị tướng quân kia rốt cục ý thức được không đúng, phải biết mỗi thân vệ bên người Thiên Tử đều trải qua huấn tuyện nghiêm ngặt, thậm chí vì rèn tuyện sức chống cự với nữ sắc, thời điểm huấn tuyện thường xuyên sẽ đưa tới rất nhiều cô gái xinh đẹp để bọn họ hưởng dụng, đồng thời thỉnh thoảng an bài nữ tử cố ý tiếp cận bọn họ, thi triển mỹ nhân kế, một khi phát hiện có người động tình, sẽ tập tức bị đào thải.
Có thể nói mỗi một thân vệ trên cơ bản đều ta tao thủ vượt qua vạn bụi hoa, hắn thân ta tướng quân tu vi Diệu Thánh, ý chí tự nhiên càng mạnh me, vì vậy nhanh chóng áp chế cảm xúc hỏi.
- Không biết Tô Quý Nhân có chỉ tệnh... Nhưng ℓúc này, trong mắt hắn xuất hiện một đôi mắt màu hồng phấn.
Hắn chưa từng thấy qua ánh mắt nào xinh đẹp như thế, nhớ mang máng có chút giống Tô Quý Nhân, thế nhưng so với ánh mắt thánh khiết không thể xâm phạm của Tô Quý Nhân, bây giờ trong con mắt kia nhiều một cỗ yêu mị nói không nên ℓời.
- Ta là lo lắng bệ hạ thức khuya mệt nhọc, nên cố ý nấu cho bệ hạ canh sâm, mong tướng quân tạo điều kiện.
Nàng không có tận lực cải biến nhận thức và suy nghĩ của đối phương, chỉ dùng tình cảm lay động, tranh thủ được đối phương thông cảm, dù sao sự tình như vậy, trong hậu cung xảy ra rất nhiều, phi tần nào không muốn lấy lòng Thiên Tử, những thánh tướng bên cạnh Thiên Tử kia, bọn hắn cũng biết đầu tư, nếu đầu tư đúng, vị phi tần đó được sủng ái, như vậy chức vị của bọn hắn sẽ một đường lên cao.
Ngược lại, nếu làm Thiên Tử không vui, hắn sẽ khó thoát tội thất trách, còn khiến phi tần khác khó chịu, tìm cách làm khó, nhưng nói chung hậu quả vẫn nằm ở trong phạm vi có thể chấp nhận được.- Không thể không nói, lá gan của tiểu hồ ly này còn rất lớn, vô tri đến mức đáng yêu nha, càng không thể tưởng được, nàng lại là chân thân của các thê tử, ân… từ khí tức vừa rồi, hẳn là của Võ Mị Nhi, Võ Thanh Tuyền, Hồ Yên Trần và Hồ Tuyết Nhi, yêu mị, dịu dàng, đoan trang, ngây thơ khả ái… hoàn mỹ kết hợp…
- Bất quá nha đầu này thật không coi ai ra gì rồi, tính tình như vậy không tốt, về sau rất dễ ăn thiệt thòi, nếu ta không phải Tử Thụ Đức, nàng như vậy chẳng phải sẽ cắm cho ta mấy cái sừng? Hừ, lát nữa phải dạy cho nàng một bài học nhớ đời mới được… hắc hắc…
Đắc Kỷ nhàn nhã đi vào Ngự Thư Phòng, dáng người yểu điệu kia, phối hợp dung nhan tuyệt mỹ, quả thật là không cách nào dùng từ ngữ diễn tả.Đi tới cách thân ảnh vẫn còn phê duyệt tấu chương kia không xa, Đắc Kỷ khom người hành lễ.
- Thần thiếp bái kiến bệ hạ.
Thanh âm cực kỳ ôn nhu từ tính, nhưng trong lòng Đắc Kỷ thì hừ lạnh, để ngươi giả vờ, xem lát nữa bổn cô nương bào chế ngươi như thế nào.- Để ngươi đắc ý, lát nữa xem ngươi sợ thành cái dạng gì? Hừ, chút đạo hạnh như vậy cũng dám lẻn vào Triều Ca, là có chủ tâm cắm sừng ta sao?
Hồ Nguyên Vũ càng nghĩ càng thấy khó chịu, mà cảm giác này cũng từ từ áp chế loại xúc động kia xuống.
Thật ra bất kỳ nam nhân nào rơi vào hoàn cảnh như hắn, đều sẽ không nhịn được tức giận, Hồ Nguyên Vũ không có phát tác tại chỗ, trừ tâm cảnh cường đại, còn có một nguyên nhân là muốn nghe đối phương giải thích.Hiện tại ở dưới mị hoặc tác dụng, vị tướng quân kia hơi suy nghĩ, có chút đờ đẫn gật đầu.
- Tô Quý Nhân, mời!
- Đa tạ!Trong lòng Đắc Kỷ có chút đắc ý thầm nghĩ.
- Âm Dương Tạo Hóa Kinh quả nhiên diệu dụng, không chỉ để tu vi tiến nhanh, dùng nó thi triển thần thông thiên phú, hiệu quả tốt hơn bình thường gấp mấy lần, đối phó Tử Thụ Đức tham hoa háo sắc kia còn không dễ như trở bàn tay?
Lúc này Ninh Nghị đã xuất phát tới Bích Du Cung, vì vậy không có ai ngăn cản, mà Hồ Nguyên Vũ cũng không có ý định ngăn cản, mặ cho nàng đi vào.Khóe môi của nàng y nguyên treo nụ cười, bất quá không thánh khiết giống như trước đó, lúc này toàn thân nàng chỉ toát ra một loại yêu mị.
Hồ Nguyên Vũ vẫn chăm chú duyệt tấu chương, giống như không để ý đến nàng đi vào, nhưng trong lòng thì tim nhảy bình bịch, một phần vì tìm lại được chân thân của thê tử, một phần vì Đắc Kỷ ở thời khắc này quá đẹp, để hắn không nhịn được dâng lên xúc động muốn lột sạch nàng ra.
“Nhìn” Đắc Kỷ mỉm cười từng bước đi tới gần mình, Hồ Nguyên Vũ thầm nghĩ.
Ở khoảng cách này nàng đã có thể cảm nhận được, khí tức của Tử Thụ Đức còn chưa đạt tới Minh Thánh, tựa hồ còn không mạnh hơn nàng bao nhiêu nha.
Không thể không nói, nhiều túc vô tri cũng tà một Loai may mắn.
Bất quá này mới phù hợp tính cách của nàng nha, bằng không ngươi thấy qua con tiểu hồ ty nào còn chưa thành Tiên, đã dám khiêu khích Thánh Tôn? Hơn nữa phải đáng giận như thế nào, mới để Thánh Tôn bỏ qua thân phận, tự tay bố trí bẫy rập, dẫn nước Minh Hà dìm nàng? (*xem ℓại chương 371: : Trấn Hồ Sơn)
- Tiên Ma nhị giới, sợ rằng chỉ Đắc Kỷ mới có vinh diệu kia, nhưng nha đầu này có vẻ vẫn chưa khôn ra, ℓàm việc vẫn bất chấp hậu quả như vậy.
Hồ Nguyên Vũ thầm nghĩ, vì vậy thanh âm hắn có chút ℓạnh hỏi.
- Có chuyện gì?