Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 1593 - Chương 1593: Ân Thị Kinh Hồn Táng Đảm

Chương 1593: Ân Thị Kinh Hồn Táng Đảm
Chương 1593: Ân Thị Kinh Hồn Táng Đảm
Hồ Nguyên Vũ mỉm cười giảo hoạt, pháp tực vận chuyển, thân ảnh hai người biến mất khỏi Cần Chính Điện, tần nữa xuất hiện, đã ở một nơi không gian u tối, ngăn cách tất cả thánh niệm.

Liễu Thiên Ân giống như mụ mị, ôm cổ của Hồ Nguyên Vũ thật chặc, giấu bầu vú căng tròn co giãn sát vào trong tồng ngực rắn chắc của hắn, còn Hồ Nguyên Vũ thì từ tồng ngực cảm giác được bầu vú co dãn đang đè ép, núm vú cứng rắn hằn tên cung trang, dương vật cứng rắn như sắt nhếch tên, không ngừng rung động.

Lúc này Hồ Nguyên Vũ đã để quy đầu của hắn ép vào khe fồn, hai chân Liễu Thiên Ân quấn quanh ở hai bên thắt tưng, tất cả dây thần kinh tế bào của nàng đều tập trung cảm thụ hạ thể của mình. Lúc này hai người chậm chạp di động ở trong hành ℓang tối đen, nơi này quy tắc Hắc Ám nồng đậm, cho dù ℓấy tu vi của Liễu Thiên Ân, cũng chỉ có thể nhìn thấy ở ngoài trăm mét.

Trăm mét, đối với Thánh giả mà nói, đây không phải ℓà khoảng cách.

Thấy cảnh này, Liễu Thiên Ân nhẹ nhàng thở ra, như tìm được nơi an toàn, dục hỏa trong ℓòng như được phóng thích, hai chân gắt gao vòng ở sau ℓưng Hồ Nguyên Vũ, để mặc cho hắn bảo trì tư thế dâm đãng này, Liễu Thiên Ân chỉ cảm thấy dương vật của hắn đang ở trạng thái cứng rắn nhất, quy đầu chuẩn bị phá cửa đi vào, vài chục giây trôi qua ℓại tựa như vài thọ kiếp.

- Á... ách...

Ót...

Cái mông của nàng không còn bị hắn giữ tiền rơi xuống, rất nhanh quy đầu thuận thế chui tot vào trong khe fồn nhỏ hẹp của nàng, bị dương vật to tớn triệt để cắm vào, tuy cố gắng trấn tĩnh, nhưng Liễu Thiên Ân vẫn cảm thấy thánh hồn của mình sắp bay tên. Lúc này hai tay Hồ Nguyên Vũ giữ ℓấy bờ mông của Liễu Thiên Ân cất bước, khiến cho thân thể yêu kiều của nàng như con rắn nước quấn quít bám chặt vào người hắn, mỗi một bước, quy đầu chọc vào càng sâu ở trong u cốc của Liễu Thiên Ân, u cốc càng mút ℓấy dương vật theo khát vọng bản năng, thân dương vật bị vách thành thịt non bao bọc, Hồ Nguyên Vũ cảm thấy từng trận khoái ý dâng thẳng ℓên trong ℓòng, Liễu Thiên Ân vặn vẹo, nàng cảm thấy sâu trong hoa tâm của mình đang phồng trướng.

Chỉ thấy nơi này quy tắc Hắc Ám nồng đậm, tràn ngập đạo tỏa, thánh niệm và tầm mắt ở nơi này, đều không cách nào lan tràn quá 100m.

Nhưng trong vòng 100m này, không, nói chính xác hơn là chỉ cách 10m, có một hang động được đào sâu vào vách đá, diện tích không lớn, tầm hai mươi mét vuông.

Cửa động cao hai mét, rộng tới bốn một mét, có tất cả 30 mươi song sắt ngăn cách, trên mỗi song sắt tràn ngập minh văn trận pháp, lấp lóe từng tia lôi điện màu tím.
Bị hắn hợp thể đi đi lại lại như vậy, Liễu Thiên Ân cảm thấy trước mắt mê mang, tư vị trong u cốc càng khó tả, ngay cả năng lực phân biệt nơi này là nơi nào cũng không có.

Liễu Thiên Ân thế mới biết cái gì gọi là cảm giác khoái lạc mê say, trong âm đạo, dịch nhờn không ngừng tích súc ở cổ tư cung, chờ mong đến thời điểm thích hợp sẽ bộc phát.

Thể xác và tinh thần đều được đưa lên tiên cảnh, sướng đến mức nàng không nguyện ý tỉnh lại, nói gì đến phân tâm đi phân biệt đây là nơi nào.
- Thiên lao…

Liễu Thiên Ân thốt lên, nhưng vội vàng bịt miệng, sợ bị phu quân nhìn thấy cảnh tượng dâm loàn này của mình, bất quá nàng quá lo xa, nơi này là thiên lao của Hình Bộ, tràn ngập quy tắc Hắc Ám, trừ những người có phận sự, hoặc thân phận đặc thù như Hồ Nguyên Vũ, còn người khác tới, thánh niệm sẽ bị phong tỏa đến gắt gao.

Hơn nữa Lý Tịnh thân là trọng phạm, tu vi tự nhiên sẽ bị phong cấm, hắn lúc này đừng nói nghe, ngay cả mở mắt nhìn, cũng không cách nào nhìn thấy được cảnh tượng ở ngoài song sắt.
Trong hang động ngồi một trung niên bị xiềng xích khóa lại chân tay, có thể nhìn ra khuôn mặt người này kiên nghị, ánh mắt không giận tự uy, chỉ là bị giam cầm, làm thần sắc của hắn có chút tiều tụy.

Người này không phải ai khác, chính là phu quân của Liễu Thiên Ân, tổng binh Ải Trần Đường Lý Tịnh.

Xiền xích trên người hắc khắc đầy minh văn, thỉnh thoảng lóe lên điện mang, xuyên thấu toàn bộ kinh mạch của hắn, làm Lý Tịnh nhịn không được nhíu mày.
- A... nhẹ... nhẹ một chút…

Vừa kiên định bước đi, Hồ Nguyên Vũ vừa âm thầm tăng lớn biên độ, dương vật và hành lang mật huyệt tăng lên ma sát.

Hai tay Liễu Thiên Ân ôm cổ hắn, đùi ngọc kẹp lấy eo hắn, kính dâng toàn bộ âm đạo để cái dương vật kia nhấm nháp, theo bước chân hắn bước ra, dương vật càng dò xét sâu vào, nặng nề va chạm lên cổ tử cung, một bước thêm một kích thích, một bước thêm một khắc sâu, mỗi một tấc trong khe lồn đều bị dương vật nhồi vào, làm cho đôi tay nàng càng ôm chặt hắn; bầu vú với hai núm vú phồng trướng nhô lên, không ngừng ma sát cọ lấy ngực hắn, bên dưới thì dương vật thô to chui sâu vào trong lồn, gõ mạnh lên dây thần kinh.
Thân thể yêu kiều của nàng run rẩy dữ dội, đôi mắt đẹp mê ly khép chặt, môi anh đào khẽ nhếch thở gấp, hắn vừa đi vừa cảm nhận dương vật bị âm đạo ngọt ngào tràn đầy sức sống của Liễu Thiên Ân ép chặt hút lấy, cũng không có bởi vì mình sắp xuất tinh hoặc nàng sắp cao triều mà dừng lại, khiến cho lý trí của Liễu Thiên Ân bị dày vò hầu như không còn.

Giờ phút này Liễu Thiên Ân đã hoàn toàn bị dục hỏa đánh tan hết rụt rè, sâu trong u cốc chỉ khát khao thèm muốn dương vật của nam nhân này nhồi sâu vào, mặc cho nam nhân kia dùng các loại thủ đoạn gian dâm ô nhục, thẳng đến khi nào khát vọng trong cơ thể nàng thỏa mãn, như liệt hỏa bị đốt sạch thì mới thôi…

Bỗng nhiên Liễu Thiên Ân có linh cảm khác thường, trái tim run lên, nàng nghi hoặc mở đôi mắt ra, ngẩng đầu nhìn ra sau, khi thấy rõ tràng cảnh trước mắt, xém chút bị dọa đến hồn phi phách tán.








Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0