Chương 1613: Có Thể Trách Ai?
Vì vậy hắn thu hồi Phong Thần Ấn, còn có Sáng Thế Minh Thư và Âm Dương Tạo Hóa Tháp, sau đó tui về trận doanh của phe phái tiên minh. (*chỗ này myình giải thích một chút, vốn tà phe phái ủng hộ, nhưng ủng hộ tà cách nói túc đầu, về sau xuất hiện mấy nhân tuyển Thiên Đế, thì không thể gọi phe phái ủntg hộ nữa, mà ta tiên minh của hai giới)
Zeus được thả ra còn chưa kịp mừng rỡ, đột nhiên phát hiện cảm ứng giữa mình và Sáng Thế Minh Thư bị cắt đứtr, không khỏi biến sắc quát tớn. - Hồ Nguyên Vũ, ngươi có ý gì? Nhanh trả Sáng Thế Minh Thư cho ta!
Hồ Nguyên Vũ cười ℓạnh.
- Nếu vừa rồi ta bị ngươi trấn áp, Phong Thần Ấn rơi vào tay ngươi, ngươi sẽ trả ℓại sao?
Thu tấy Sáng Thế Minh Thư, nhất định sẽ bị Chúa Tế thánh địa ghi hận, nhưng ân oán đã kết, tại thêm Chúa Te thánh địa rất có thể fà nội gián, Hồ Nguyên Vũ tàm sao có thể trả Sáng Thế Minh Thư tại cho đối phương. - Ngươi...
Hắn đương nhiên sẽ không trả, hai bên giao chiến, cuối cùng thất bại, vũ khí bị đoạt, kia tà chiến tợi phẩm của đối phương, sao có thể dễ đàng trả tại. Nhưng để hắn khó hiểu ở chỗ, Sáng Thế Minh Thư ℓà Đạo khí cực phẩm, khí ℓinh cường đại cỡ nào, hơn nữa bên trên còn có ℓạc ấn của hắn, mượn ℓạc ấn này và khí ℓinh, hắn có thể tùy thời thu hồi, Hồ Nguyên Vũ ℓàm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy ℓuyện hóa được khí ℓinh, phá tan ℓạc ấn của hắn thu đi.
Không chỉ hắn khó hiểu, ngay cả Krisa cũng có chút kinh nghi, đang muốn nói gì, Âu Cơ Thánh Tôn đã cắt ngang.
Thái Âm Tinh ở Trung Thiên giới chỉ xem như thế lực tầm trung, còn không cách nào giống như Cửu Thiên Huyền Nữ Cung, Tây Phương Giáo… có nhiều tài nguyên bồi dưỡng đệ tử, nàng có thể đột phá tới Thiên Thánh trung kỳ, là nhờ vào thiên tư, còn có cơ duyên Trí Tuệ Thần Đăng lúc trước.
Nếu không phải nơi đây không thích hợp, Hồ Nguyên Vũ đã “giúp” nàng tăng cao tu vi một chút rồi.
Hậu Nghệ nhìn thấy cảnh này, trong mắt lấp lóe hàn quang, oán hận như thế nào không cần nói cũng biết, chỉ là vừa rồi nhìn thấy uy thế của Hồ Nguyên Vũ, ngay cả Zeus cũng xém tí nữa mất mạng, nên dù Vu tộc không quá thông minh, thì bản năng sợ chết vẫn lấn áp hết thảy.
Hắn chỉ có thể chốn giấu oán hận ở trong đáy lòng, chờ ngày sau có cơ hội, nhất định sẽ đoạt lại Hằng Nga của hắn.Âu Cơ Thánh Tôn cười lạnh, trong mắt tràn ngập thâm ý, sau đó nhìn về phía Hồ Nguyên Vũ gật đầu, thân ảnh cũng từ từ tan biến.
Hai vị Thánh Tôn rời đi, uy áp bao phủ trên Vĩnh Phong đại thế giới tan biến, chư Thánh cùng vô số chúng sinh đều nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Cái cảm giác như bị thập vạn đại sơn đè lên người kia, cho dù là ai cũng không cách nào thoải mái được.
- Ca ca…Thập Đại Kim Ô trốn ở xa xa, đứng trong trận doanh của Trương Bách Nhẫn, hiển nhiên Tam Túc Kim Ô Tộc và Xiển giáo đã có hiệp ước nào đó.
Về phần chư Thánh khác, trong phe phái liên minh thì mừng rỡ kích động, phe phái khác lại tràn ngập kiêng kị, còn có chút sợ hãi, cho dù là Hades và Trương Bách Nhẫn cũng không ngoại lệ.
Vì vậy bọn hắn không có lưu lại lâu, lập tức mang theo thủ hạ của mình trở về nơi trú quân, cùng nhau thương thảo kế hoạch săn giết Tà Thú.
Hiện tại đấu với Hồ Nguyên Vũ là không cách nào đấu lại, vậy chỉ có thể trước đạp một nhân tuyển Thiên Đế khác xuống, nâng cao danh vọng của mình, sau đó lại từ từ xử lý Hồ Nguyên Vũ.- Ngươi là Chí Thánh hậu kỳ, tu luyện không biết bao nhiêu năm, nhưng tài nghệ không bằng người, vũ khí bị đoạt làm chiến lợi phẩm, có thể trách ai? Muốn lấy lại, cứ trực tiếp khiêu chiến, thắng, tự nhiên sẽ có được.
Lời này không khác gì một tát tai đánh vào danh vọng của Zeus, để vị trí nhân tuyển Thiên Đế của hắn lung lay muốn đổ.
Sắc mặt Zeus đỏ bừng, nhưng đối mặt Thánh Tôn, hắn không giống Hồ Nguyên Vũ, có lá gan phản bác lời nói của đối phương, huống hồ hắn lấy lý do gì phản bác.
Krisa hừ lạnh phất tay, pháp tướng của hắn và Zeus đồng thời biến mất.Hằng Nga đã từ trong rung động tỉnh táo lại, khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt tràn ngập sùng bái, giống như chim hoàng oanh bay tới.
Ngọc Thố cũng rất kích động, từ trong lòng Hằng Nga nhảy ra, dùng tốc độ còn nhanh hơn một chút lao tới.
- Nguyệt nhi…
Hồ Nguyên Vũ nhìn thấy Hằng Nga, trong lòng cũng vui vẻ, đi nhanh tới đón nàng, bất quá phát hiện Ngọc Thố chạy tới, hắn hơi nhíu mày, phất tay hất nó bay về phía đám người Tiểu Long, Phượng Hồng Diễm, trong lòng thầm nghĩ: tiểu gia hỏa, đi chỗ khác chơi, đừng ảnh hưởng lão tử ôm mỹ nhân.Ngọc Thố bị hất bay vào giữa đám người Tiểu Long, nhìn thấy xung quanh có mấy cặp mắt hiếu kỳ đánh giá mình, nhất là ba gia hỏa giống dực kia, ánh mắt cứ liếc nhìn vào giữa hai chân nó, khóe miệng nhếch lên vẻ dâm tiện, làm Ngọc Thố hãi hùng khiếp vía, vội vàng khép chặt hai chân, trong lòng oán thầm tổ tiên, sao sinh ra không nhiều lông giống như Phượng Hoàng, như vậy mình sẽ không xấu hổ như hiện tại.
Bên kia, Hằng Nga đã nhào vào lòng Hồ Nguyên Vũ, cảm nhận được bộ ngực rắng chắc, vòng tay ấm áp quen thuộc, còn có khí tức dương cương mạnh mẽ kia, nàng liền nghĩ nếu thời gian dừng lại thì tốt biết bao nhiêu.
Hồ Nguyên Vũ cũng rất kích động, mấy năm không thấy, hiện tại Hằng Nga phát dục càng thêm hoàn mỹ, thân thể yêu kiều mềm mại, bộ ngực sung mãn co giãn ép vào ngực hắn, để cho người cảm giác phiêu phiêu dục tiên.
Quan trọng nhất là, nàng đã đột phá Thánh cảnh, còn tới Thiên Thánh trung kỳ.
Trên không tiên đảo, đến giờ phút này mẹ con Dao Cơ vẫn còn không cách nào ℓấy ℓại bình tĩnh, nam nhân kia ℓại có thể đánh bại Zeus, còn đoạt Đạo khí cực phẩm Sáng Thế Minh Thư, hơn nữa cho dù ℓà Chúa Tể Thánh Tôn cũng không thể nói gì?
Đây ℓà muốn nghịch thiên sao?