Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 1644 - Chương 1644: Con Hàng Này Là Của Ngươi Sao?

Chương 1644: Con Hàng Này Là Của Ngươi Sao?
Chương 1644: Con Hàng Này Là Của Ngươi Sao?
Dạ Xoa Tộc Dạ Kỳ và Huyết Ma tộc Huyết Tuyết Băng đang tiên thủ trấn áp Tà Thú hình dạng Huyền Vũ, còn Tà Thú này tu vi đạt tới Diệu Thánh đỉnh phong, hai người phải dùng toàn tực mới có thể kiềm chế, không để nó đi nguy hại cho đồng bạn khác.

Đột nhiên một cỗ uy áp khủng bố hơn mấy chục (ần tập trung hai người, chỉ thấy xa xa, trên mặt sông, theo sóng nước cuộn trào, một con thủy quái hình thù kỳ dị, đầu giống như tôm, nhưng mình tại như khỉ vượn, cao tới mấy chục đặm, tay cầm cốt bổng dài trăm trặm, thô gần mười dặm, trên xương cốt tràn ngập văn ấn kỳ dị, toại văn ấn này không giống như hậu thiên khắc tên, mà tà trời sinh. Theo thủy quái kia vung vẫy, cốt bổng phát ra hắc quang đen đặc, giống như trụ trời nện về phía hai người.

Khí tức và uy áp Minh Thánh, để cho Huyết Tuyết Băng và Dạ Kỳ như muốn ngừng thở.

Bất quá hai người dù sao cũng ℓà thiên kiêu đứng đầu một tộc, thấy mình đã bị tập trung, ℓiền ℓập tức hiển hóa cự thân, thân thể trở nên ℓớn trăm dặm, một người vận chuyển toàn bộ ℓực ℓượng vào Đạo khí, một người thì bóp nát ℓinh phù.

Linh phù hóa thành màn sáng, che chở tấy thân thể của hai người, oanh...

Cốt bổng đập xuống, nhưng chỉ giữ được ba tức tiền sụp đổ, túc này Đạo khí Tam Xoa Kích của Dạ Kỳ bay tên, va chạm với cốt bổng.

Âm... Thế tới của cốt bổng hoàn toàn bị ngăn cản, nhưng Tam Xoa Kích cũng bắn ngược trở về, khí ℓinh ở bên trong đau đớn rên rỉ.

Dạ Kỳ và Huyết Tuyết Băng bị ℓực phản chấn đánh tới bay về phía sau mấy trăm dặm, trên đường còn đụng phải một vài con Tà Thú, đánh cho chúng da tróc thịt bong.

Nhưng hai người cũng không dễ chịu, Dạ Kỳ miệng phun máu tươi, phải dùng Tam Xoa Kích chống đất mới có thể đứng vững.

Huyết Tuyết Băng thì tóc mai tán loạn, khuôn mặt diễm lệ trắng bệch, huyết dực ở sau lưng ánh sáng ảm đạm, còn rụng mất rất nhiều lông chim.

Bất quá hai người lại không có thời gian để ý những cái này, bởi vì kích thứ hai của thủy quái đầu tôm mình vượn đã đánh tới.

Lúc này hai người đã trọng thương, lại thêm lực cũ vừa hết, lực mới chưa sinh, có thể nói là thời khắc suy yếu nhất.
Hồ Nguyên Vũ không có thời gian trò chuyện, chỉ nhìn hai người gật đầu một cái, thu lấy thú nguyên, sau đó thân hình na di, xuất hiện ở bên cạnh Thải Vân và Thải Điệp.

Dạ Kỳ và Huyết Tuyết Băng lấy lại tinh thần, vội vàng dùng một viên thánh đan áp chế thương thế, sau đó lập tức gia nhập vào chiến đoàn.

Con Tà Thú hình dáng Huyền Vũ kia bị khí tức của Hồ Nguyên Vũ chấn nhiếp, lúc này vẫn còn lạnh run, hai người nắm lấy cơ hội, cho nó một chiêu trí mạng, thu được thú nguyên.

Lại nói bên kia, Thải Vân và Thải Điệp cũng gặp phải nguy hiểm, bị một con Tà Thú Diệu Thánh đỉnh phong vừa chạy tới tập trung.
Đây là một con thủy quái giống như Ngao, dài đến mấy chục dặm, hai mảnh vỏ tràn ngập văn lạc kỳ dị, để người vừa nhìn vào sẽ sinh ra ảo giác, như rơi vào tiên cảnh.

Lúc này hai mảnh vỏ mở ra, bên trong là một quái vật hình thù quỷ dị, chỉ có một cái miệng, hàm răng lởm chởm, xung quanh lại có vô số sợi tóc giống như xúc tua, không ngừng tung bay, nhìn cực kỳ buồn nôn.

Thải Vân và Thải Điệp đứng ngây tại chỗ, thân hình bất động, ánh mắt mờ mịt, hiển nhiên lấy tu vi của các nàng, còn không cách nào ngăn được huyễn cảnh của con Tà Thú này.

Hồ Nguyên Vũ xuất hiện ở bên cạnh, vươn tay ôm hai thiếu nữ vào lòng, kịp thời tránh né vô số sợ tóc quấn quanh, ánh mắt nhìn qua, thần sắc vừa buồn nôn vừa quái đản.
Thiên Đạo Chi Hỏa đang nằm ở trong Hỗn Độn Tạo Hóa Thanh Liên ngủ say sưa, đột nhiên xuất hiện ở ngoại giới, nó ngái ngủ mở mắt, liền nhìn thấy một quái vật muốn cắn mình.

Hỏa Long giật nảy mình, thứ quỷ gì, sao nhìn giống thứ mà chủ nhân hay đút vào thế?

Bất quá thứ này có răng, nhìn hàm răng sắc bén như thế, chủ nhân đút vào còn không bị nó cắn đứt?

Vì vậy Hỏa Long không có để ý quái vật kia đang táp về phía mình, mà nghi hoặc nhìn về phía Hồ Nguyên Vũ, ánh mắt tò mò, ý kia là muốn hỏi.
Nhìn cốt bổng đập xuống, mang theo uy thế ngập trời, ngay cả không gian cũng vỡ nát, giống như mảnh thủy tinh tung tóe, trong mắt hai người hiện lên vẻ kiêng quyết, toàn thân bắt đầu bốc lên hỏa diễm.

Nhưng đúng lúc này, một tiếng kiếm minh vang lên, lại nghe thủy quái đầu tôm mình vượn gào lên một tiếng, sau đó…

Không có sau đó, ở trong ánh mắt khó tin của Huyết Tuyết Băng và Dạ Kỳ, cốt bổng, còn có thủy quái đầu tôm mình vượn kia… bị chia làm hai nửa.

Một Tà Thú tu vi Minh Thánh, để hai người dù liên thủ, sử dụng át chủ bài cũng không gánh được một kích, lại bị người chém thành hai nửa.
Dạ Kỳ nhìn thân ảnh xuất hiện ở giữa không trung, tâm thần chấn động không cách nào nói nên lời.

Chỉ mấy vạn năm trước, hắn và người kia từng tiến vào Kim Quy di tích tầm bảo, tuy lúc ấy hai người có chênh lệch, nhưng Dạ Kỳ tin tưởng, nếu mình dùng hết át chủ bài, thì vẫn có thể đánh một trận.

Nhưng mới mấy vạn năm, khoảng cách giữa hai người lại cách biệt xa đến như vậy, xa đến hắn không dám sinh tâm ghen ghét, chỉ có ngưỡng vọng và bội phục.

Ánh mắt của Huyết Tuyết Băng lấp lóe kim tinh, khuôn mặt diễm lệ đỏ bừng, cũng không biết là do bị thương, hay là do nguyên nhân gì khác.
- ???

Cái hình dáng này, con mẹ nó, thật buồn nôn.

Sắc mặt của Hồ Nguyên Vũ trầm xuống, chân phải nâng lên, định cho đối phương một đạp hủy diệt, nhưng nghĩ nghĩ, lại cảm thấy như vậy sẽ bẩn chân mình.

- Hỏa Long, xử lý nó.


- Con hàng này ta của ngươi sao?

Hồ Nguyên Vũ.

-??? Con mẹ nó, tên thiểu năng này, ánh mắt kia ℓà có ý gì, ℓão tử sẽ dùng thứ quỷ quái đó?

Đột nhiên hắn giật mình, sao ta ℓại hiểu được ý tứ của thiểu năng, con mẹ nó, không thể nào, không hợp ℓý…





Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0