Chương 1691: Đế Tuấn Kinh Nghi
Nếu nói tu sĩ bình thường bị tực tượng của Tà Thần áp chế, như vậy tín đồ Tà Thần và Tà Thần đối mặt tực tượng Bản Nguyên Thiên Đạo của Hồ Nguyên Vũ, cũng sẽ bị áp chế to tớn, ygiống như đột nhiên Charybdis túc trước, hoàn toàn không phải tà đối thủ.
Hồ Nguyên Vũ ngăn ở trước mặt Thạch Cơ, thần sắc tạnh tùng nhìn hắc y nhân, nhưng trong tòng tại kinh ngạtc. - Sao ℓại ℓà nàng, Nữ Oa không có tới sao?
Lúc trước sau khi cảm ứng được Phục Hi bị trấn áp, Hồ Nguyên Vũ ℓiền đoán Nữ Oa sẽ gấp rút chạy tới điều tra, thậm chí tìm Đế Truấn hỏi ℓý ℓẽ, ℓo ℓắng nàng gặp nguy hiểm, nên mới ngựa không dừng vó chạy tới Đông Di.
Khi tới gần khu vực Phục Hi gặp nạn, hắn quả nhiên cảm nhận được thiên cơ khác thường, vì vậy ℓần theo khí tức đi tới, phát hiện vùng tinh vực này bị đại trận phong tỏa.
Hồ Nguyên Vũ tự nhiên không nói hai tời, trực tiếp chém nát, sau đó tiến vào, trong fòng câu mong Nữ Oa vẫn bình yên vô sự.
Nhưng nhìn thấy tại không phải Nữ Oa, mà tà mẫu thân nàng Thạch Cơ nương nương.
Tuy Hồ Nguyên Vũ chưa từng gặp qua Thạch Cơ nương nương, nhưng thân phận địa vị của nàng cao quý như thế, tại thêm dung mạo khuynh quốc khuynh thành, ở Bắc Phương Tiên Giới có rất nhiều Thánh Miếu cung phụng, Hồ Nguyên Vũ thân tà Thiên Tử của Bắc Phương Tiên Giới, tàm sao có thể nhận không ra? Không cứu được thê tử, ℓại cứu được nhạc mẫu xinh đẹp?
Để sát thủ mẹ vợ như Hồ Nguyên Vũ gặp phải tình huống này, xem như Bàn Cổ Thánh Tôn xui xẻo.
Lấy tình huống lúc đó, Hồ Nguyên Vũ mang nàng bỏ chạy, là quyết định cực kỳ chính xác. Chỉ là bị một nam nhân khác bế như vậy, đạo tâm tỉnh lặng bao nhiêu năm của Thạch Cơ, không khỏi nhấc lên chút gợn sóng.
Thạch Cơ vội vàng xua tan ý nghĩ kia, đồng thời cảm nhận được có một đạo thánh khí đang tràn vào thân thể mình, loại thánh khí này rất thần kỳ, lại có thể chải vuốt kinh mạch, an dưỡng thánh hồn, còn có thể áp chế thánh vị sụp đổ.
Thạch Cơ mừng rỡ không thôi, vốn tưởng lần này chạy trời không khỏi nắng, chỉ có thể thân tử đạo tiêu, không nghĩ tới còn có chuyển cơ.
Vì vậy nàng không chút nghĩ ngợi, lập tức hấp thu cỗ thánh khí kia, dùng nó an dưỡng kinh mạch, thánh hồn, thánh vị…Tuy hắn có thể vì Nữ Oa bỏ qua sự tình mà Bàn Cổ Thánh Tôn đã làm lúc trước, nhưng đối phương từng ra tay ngăn cản đám người Nhật Hạ, lại phái cường giả Bàn Cổ thánh địa chặn đường đại quân cứu viện hắn, sau đó còn có ý tác hợp Nữ Oa cho Trương Bách Nhẫn, vẫn để Hồ Nguyên Vũ hơi khó chịu.
Hiện tại gặp Thạch Cơ nương nương ở đây, Hồ Nguyên Vũ liếc mắt nhìn liền cảm nhận được tình huống trong cơ thể nàng, khóe miệng không khỏi nhếch lên, nhưng Thạch Cơ nương nương ở sau lưng, không nhìn thấy biểu lộ này của hắn.
Lúc này trong lòng nàng còn cảm thấy may mắn vì Hồ Nguyên Vũ tới kịp, để nàng tránh khỏi kết cục thân bại danh liệt, nhưng nào đâu biết, gia hỏa trước mặt lại đang đánh chủ ý tới nàng, muốn từ trên người nàng thu về lợi tức do phu quân nàng mắc nợ.
Về phần hắc y nhân, hắn lại nghĩ lầm Hồ Nguyên Vũ đang nhìn mình cười lạnh, sắc mặt càng thêm khó coi.Qua một lát, hắn mở mắt, miệng lẩm bẩm.
- Lại là tín đồ Tà Thần tu vi Thánh Tôn lúc trước, bất quá lần này hẳn chỉ là phân thân, hắn muốn phục kích Thạch Cơ, nhưng cuối cùng lại bị người cứu đi…
- Người kia là ai, tại sao ta không cách nào nắm bắt được thiên cơ và nhân quả của hắn? Chẳng lẽ đối phương cũng là Thánh Tôn?
- Trong vũ trụ còn cất giấu nhiều Thánh Tôn như vậy sao?Đế Tuấn nghĩ nghĩ, cuối cùng đuổi theo phân thân của tín đồ Tà Thần, dù sao so với người cứu Thạch Cơ, hắn càng muốn tìm người cố ý gài bẫy hắn hơn.
…
Hồ Nguyên Vũ bế lấy thân thể mềm mại của Thạch Cơ, một đường bay nhanh, đồng thời liên tục vận chuyển Âm Dương Khí truyền vào thân thể, giúp nàng áp chế thương thế, ngăn không cho đạo cơ tiến một bước sụp đổ.
Thạch Cơ tự nhiên biết vì sao Hồ Nguyên Vũ lại mang nàng bỏ chạy, đại trận bị phám thiên cơ tiết lộ, Đế Tuấn thân là Thánh Tôn, làm sao có thể không cảm ứng được.Đồng thời nàng cố nén xấu hổ, ngẩng đầu nhìn hắn nói.
- Đa tạ Hồ minh chủ cứu giúp, bằng không thiếp thân đã rơi vào trong tay ma đạo! Ân tình này, Thạch Cơ suốt đời không quên.
Hồ Nguyên Vũ nhìn dung nhan kiều diễm của mỹ phụ ở trong ngực, quả thật là khuynh quốc khuynh thành, dù lúc này bị thương nặng, cũng không mất đi quý khí, cùng Thái Tự là bất phân cao thấp.
Cũng không phải nói Thạch Cơ và Thái Tự xinh đẹp hơn đám người Dao Trì, Phượng Nguyệt Nga, Thủy Nhược Tiên… mà là trên người các nàng mang theo quý khí của diễm phụ, lại có quang hoàn vợ người ta, để cho bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy cũng sẽ sinh ra ý nghĩ vu vơ.Hắn đang định nói gì, đột nhiên sắc mặt của Hồ Nguyên Vũ khẽ biến, lập tức quay người bế lấy Thạch Cơ, ở trong ánh mắt kinh ngạc của cả hai, thân ảnh chớp mắt đã biến mất.
- Ngươi…
Hắc y nhân giật mình, bản năng muốn đuổi theo, nhưng nháy mắt sau đó, hắn cũng cảm ứng được cái gì, sắc mặt âm tình bất định, cuối cùng cắn răng một cái, phất tay thu hồi tàn trận, thân hình dung nhập hư không biến mất.
Theo hắn rời đi không bao lâu, hư vô chân động, thân ảnh của Đế Tuấn xuất hiện, hắn cúi nhìn vùng tinh vực đổ nát kia, sắc mặt âm trầm đến chảy ra nước, phất tay nắm lấy vài tia khí tức còn lưu lại ở trong hư không, nhắm mắt cảm ứng.
- Nương nương khách khí, chỉ tà tiện tay mà thôi.
Sau đó hắn đã biết còn cố hỏi.
- Vì sao nương nương tại bị tín đồ Tà Thần vây nhốt, còn bị thương thế nặng như vậy? Vừa nói, hắn vừa truyền Âm Dương Khí vào người đối phương, số ℓượng và tốc độ càng ℓúc càng nhiều.
Thạch Cơ nhỏ đến không thể tra uhm một tiếng, nàng cảm nhận được thân thể có chút thư thái, nhưng không có nghĩ nhiều, chỉ nghĩ ℓúc trước bị thương quá nặng, hiện tại được chữa trị, nên thân thể thoải mái mà thôi.