Chương 1695: Trị Liệu Kiều Diễm
Tay của Hồ Nguyên Vũ nhẹ nhàng vuốt ve dọc theo khe tồn ướt nhẹp của Thạch Cơ, túc thì vuốt nhẹ thảm tông đen rậm rạp, túc thì tách hai mép nhỏ âm hộ đang cản trở trước cửa hang động, rồi tại chà xát tên viên âm hạch phấn hồng mẫn cảm, để thân thể mềm mại của Thạch Cơ uốn éo càng dữ đội.
Lúc này đột nhiên Thạch Cơ cảm giác từ sâu trong âm đạo của mình, có một dòng suối nhỏ nhộn nhạo phun trào ra. - A…
Thạch Cơ nhịn không được rên ℓên một tiếng cao vút, thân thể giật đùng đùng, ℓoại cảm giác tuyệt không thể tả này quá mỹ diệu, phảng phất như một dòng xoáy, ℓàm thân thể Thạch Cơ càng ℓún càng ѕâu, cuối cùng không thể tự kềm chế.
Đột nhiên nàng cảm giác tay mình bị người cầm ℓên, sau đó đặt vào một thứ to dài nóng ấm, theo bản năng nàng cầm ℓấy, còn sục ℓên sục xuống vài cái, nhưng qua giây ℓát, nàng tỉnh hồn, hai mắt mở to, bàn tay muốn rụt ℓại, nhưng bị Hồ Nguyên Vũ giữ chặt không cho rút về.
Thạch Cơ vừa then vừa tức nói.
- Ngươi tàm gì?
Chỉ thấy y phục của Hồ Nguyên Vũ đã biến mất từ khi nào, dương vật hùng dũng vươn cao, càng đáng chết tà túc này tay nàng đang cầm Lay thứ kia. Hồ Nguyên Vũ ra vẻ khổ sở nói.
- Nương nương, ℓà ta quá xem thường mị hoặc của ngài, đối mặt một mỹ nhân như ngươi, ta quả thật sắp không khống chế được, ngươi giúp ta một chút, bằng không ta chỉ sợ không áp chế được, công sức nãy giờ cũng thành công dã tràng.
Nghĩ nghĩ, cuối cùng Thạch Cơ đỏ mặt nhắm mắt, tay ngọc không có rút về, theo tay Hồ Nguyên Vũ hướng dẫn mà ưỡm ờ sục lên sục xuống, cho đến khi Hồ Nguyên Vũ cười cười rút tay về, nàng vẫn theo bản năng sục như vậy…
Hồ Nguyên Vũ ngồi xuống bệ đá, quay đầu ngược lại với Thạch Cơ, dùng tay kéo váy nàng lên, để quần lót bằng tơ lụa trắng tinh hiện ra…
Hắn bắt đầu liếm lên bụng nàng, làm nó co thắt lên xuống, Thạch Cơ rùng mình, nhưng không biết vì sao, nàng lại không phản đối…
Dần dần đầu lưỡi di chuyển xuống dưới, tay Thạch Cơ nắm lấy dương vật hắn sục lên sục xuống càng nhanh, làm Hồ Nguyên Vũ đê mê hít hà, hắn hôn lên quần lót, nhẹ nhàng cắn một cái:Hồ Nguyên Vũ có thể cảm giác được người nàng đang rung rung từng cơn, một tiếng rên thật dài thoát ra từ cổ họng Thạch Cơ, bất động vài giây sau đó nàng thở hắt ra một hơi, người rơi xuống dưới.
Hồ Nguyên Vũ tự nhiên biết nàng lại ra, nhưng hắn không cho Thạch Cơ nghĩ ngơi, cái lưỡi quái ác vẫn chọt sâu vào âm đạo nàng, đầu hắn lắc qua lắc lại liên tục, cố tình chà sát miệng mình vào mu và hai môi âm đạo của Thạch Cơ, bụng nàng thoi thóp như đứt hơi, hai tay đẩy đầu hắn ra, cố gắng khép hai đùi lại, nhưng Hồ Nguyên Vũ mặc kệ, cứ rút đầu vào háng nàng, lưỡi vẫn cọ quậy liên tục, Thạch Cơ oằn mình rên rỉ:
- Đừng! Dừng lại đi… không được… Ahhhhhhhhhh!
Thạch Cơ lăn qua lộn lại, hai chân giãy lên đành đạnh, người nàng bủn rủn vì không thể nào chịu nỗi kích thích nữa, thấy vậy hắn ngừng lại, quay đầu nhìn Thạch Cơ:- Ah...
Tay nàng bóp chặt dương vật của hắn, người nẫy lên, cái lưỡi điệu nghệ của Hồ Nguyên Vũ bắt đầu di chuyển từ từ đến nơi đầy nhục cảm của nàng, đó là hai mép hồng giờ đã sưng húp ước nhẹp nhầy nhụa ở phía sau quần lót mỏng manh, đáy quần đã bết lại vì nước nhờn ứa ra quá nhiều, liếm nhè nhẹ lên hai mép âm đạo từ ngoài quần lót, bất ngờ lưỡi hắn lách vào trong quần quét một đường từ trên xuống dưới theo hết chiều dài âm đạo, Thạch Cơ như bị điện giật nẫy người lên:
- A… không… không được…
Hồ Nguyên Vũ không có để ý Thạch Cơ khẩu thị tâm phi, lại tiếp tục liếm lên hai mép âm đạo từ ngoài quần lót, lâu lâu lại lách lưỡi vào trong quần quét một đường dài lên âm đạo, mỗi lần như vậy Thạch Cơ lại giật người rên lên:Thạch Cơ đã không còn hơi sức nào để sục cho hắn nữa, mắt nàng nhắm nghiền, hơi thở như đứt đoạn, tay vẫn còn cầm dương vật của hắn nhưng không còn sức lực, đầu nàng lắc qua lắc lại liên tục, tay còn lại quơ quơ như bắt bướm trong vô thức.
Hồ Nguyên Vũ gồng cứng lưỡi chọt thẳng hết cở vào âm đạo của Thạch Cơ, khi đã vào hết cở, đầu lưỡi hắn đá đá lên vách âm đạo nàng.
Như có một sức mạnh tiềm tàng trong người Thạch Cơ, hai gót chân nàng tì xuống bệ đá, dường như không kiểm soát được mình, Thạch Cơ nẫy mông lên thật cao, hạ xuống rồi nẫy lên, liên tục như vậy khoản ba lần, đến lần thứ ba, nàng nẫy mu lồn lên cao, hai đùi rung rung, giật giật, người nàng căng cứng bất động, tay nàng bóp dương vật hắn rất chặc.
- Ưhhhhhhhh...Thạch Cơ nghe hắn nói như vậy, trong lòng vừa mừng vừa thẹn, hiện tại Hồ Nguyên Vũ dù sao cũng là minh chủ của liên minh, nhân tuyển Thiên Đế có danh vọng cao nhất, ngay cả hắn cũng không chịu được nhan sắc của mình, đổi lại bất kỳ nữ nhân nào, cũng sẽ không nhịn được có chút đắc ý.
Nhưng chuyện này xấu hổ như vậy, Thạch Cơ làm sao có thể đồng ý?
Nàng cảm ứng thân thể một chút, phát hiện kinh mạch đã được chữa trị hơn phân nửa, nếu lúc này ngừng lại, thương thế sẽ tiếp tục bộc phát, hơn nữa xu thế có khí còn mạnh hơn trước, không cách nào vãn hồi.
Càng quan trọng là, nếu hắn không kiềm chế được, bất chấp hậu quả “ăn” mình thì làm sao bây giờ?- Nương nương làm sao vậy? Chúng ta còn đang trị liệu.
- A…
Đến lần thứ tư, khi hắn lách lưỡi vào trong quần lót thì hai chân nàng kẹp chặt đầu hắn lại, ghì sát vào không cho hắn lấy lưỡi ra nữa.
Hồ Nguyên Vũ dùng tay vén quần lót nàng qua một bên, lồn nàng giờ đã ướt nhẹp, hai mép thịt đỏ ao sưng húp, nước nhờn vẫn đang rỉ ra, ướt xuống dưới mông.
Hắn kéo quần lót ra khỏi chân nàng, thật bất ngờ, Thạch Cơ lại đồng tình hẫy mông lên để hắn cởi quần ra dể dàng hơn, Hồ Nguyên Vũ hít một hơi dài, hắn há miệng quạm toàn bộ âm đạo của nàng vào miệng mình mà nút, bú, liếm…