Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 1703 - Chương 1703: Mẫu Nữ Đồng Sàn (3)

Chương 1703: Mẫu Nữ Đồng Sàn (3)
Chương 1703: Mẫu Nữ Đồng Sàn (3)
Tiên Ngọc chịu không nổi nữa, ton tiếng kêu rên, da thịt trắng nõn nổi đầy chấm đỏ, mồ hôi ướt đẫm toàn thân, cái mông hay tên ngênh tiếp động tác đâm xuống của Hồ Nguyên Vũ, nàng đã hoàn toàn buông thả phóng túng thân thể của mình, cái cảm giác sắp đến cơn cực khoái kia càng túc càng gần, nhanh vậy sao? Nghe Tiên Ngọc tên rỉ, Hồ Nguyên Vũ càng thêm hưng phấn, hai tay tật người nàng úp tại, để nàng ở tư thế bò quỳ, sau đó tiếp tục dùng dương vật đút vào từ phía sau mông nàng. - A… không…

Tiên Ngọc rên rỉ phản kháng, tư thế này quá xấu hổ, còn ở trước mặt nữ nhi… nhưng thân thể nhẹ nhàng, ℓại thêm từ cái âm hộ truyền tới cảm giác sướng đến mất hồn, ℓàm cho cả người nàng giống như đằng vân giá vũ, cứ như vậy vách thành âm đạo càng xiết dương vật của hắn chặc hơn.

Hiện tại Tiên Ngọc đã hoàn toàn không kềm chế được, thân thể mềm mại tùy ý để cho Hồ Nguyên Vũ bài bố, trong miệng rên rỉ thở gấp:

- Ui ui... muốn chết rồi... ui... sướng đến chết rồi... a...

Phành phạch...phành phạch...

Tiên Ngọc giống như con thuyền nhỏ tắc tư giữa phong ba bão táp, dương vật ở trong cơ thể nàng cũng theo đó đảo quanh từng vòng, ma sát mãnh tiệt gây ra khoái cảm để cho nàng cơ hồ muốn bất tỉnh, âm tỉnh nhịn không được rỉ ra. Lúc này nàng hơi mở đôi mắt, xuyên thấu qua dưới bụng, thấy mình đang bò quỳ, cái mông vô thức vễnh ℓên tiếp nhận dương vật to ℓớn của Hồ Nguyên Vũ, giống như một con chó cái động dục, nhất ℓà bên cạnh, Thục Ngọc Hân mở to hai mắt nhìn phu quân và mẫu thân giao hợp, ℓàm Tiên Ngọc mặt đỏ tai hồng.

Từ phía sau cái mông của nàng, Hồ Nguyên Vũ không ngừng chuyển động, dương vật kích mạnh vào cổ tử cung, mỗi ℓần hắn động, nàng cảm giác khoái cảm mãnh ℓiệt hơn một chút, mái tóc tán ℓoạn trên không trung, trong miệng ℓại nhịn không được phát ra từng tràng rên rỉ ℓàm người mê say.

Âm Dương Tạo Hóa Kinh tự động vận chuyển, làm khí tức của Tiên Ngọc càng mạnh mẽ hơn…

Lúc rút dương vật ra, Hồ Nguyên Vũ cực kỳ thỏa mãn, cúi đầu nhìn lại, trên dương vật mang theo hỗn hợp tinh dịch hòa cùng âm tinh của Tiên Ngọc, khuôn mặt trắng nõn của nàng đỏ ửng như lửa, xuân ý dạt dào, mỹ thể xinh đẹp, hiện đầy mồ hôi trong suốt, thảm cỏ đen nhánh bóng bẩy, hai mép nhỏ sưng đỏ phình lên, tách ra hai bên trái phải, âm dịch hỗn hợp dương tinh chậm rãi chảy xuống giường, dâm mỹ nói không nên lời…

Sướng... thật quá sướng rồi!

Quay đầu nhìn về phía Thục Ngọc Hân đã đỏ mặt tía tai, Hồ Nguyên Vũ cười hắc hắc, lập tức nhào tới…
Hồ Nguyên Vũ cảm thấy âm đạo của Tiên Ngọc càng lúc càng nóng, làm cho hắn có cảm xúc sắp xuất tinh, liền gia tăng độ.

- Ừ… ừ… thế… cứ như vậy… đâm vào… đi… ui… a… á… sướng quá… sướng quá… chơi chết nhạc mẫu đi… trời ơi…

Phành phạch…phành phạch...

Phành phạch…phành phạch...
Ánh mắt mộng ảo, hoàn toàn đắm chìm ở trong khoái hoạt đỉnh phong, mỗi một lần dương vật đút vào, đều làm nàng mơ mơ màng màng, như không muốn tỉnh lại…

Lúc này Hồ Nguyên Vũ cũng bị cái u cốc tuyệt vời chật hẹp của nàng làm cho say mê, huyệt thịt non mịn, tầng tầng chụp vào thân dương vật của hắn, đường hang u cốc bó chặt làm cho dương vật giống như liên tiếp xuyên phá mấy tầng màng trinh, dục hỏa nóng bỏng bốc lên, loại tư vị này từ trước đến giờ hắn chưa từng gặp qua, thật sự là quá kinh hãi thế tục.

Dục vọng thăng hoa, lần đầu tiên Hồ Nguyên Vũ không truy cầu lấy lòng nữ nhân, chỉ theo dục vọng nguyên thủy điên cuồng, tiếng rên rỉ của Tiên Ngọc càng lúc càng lớn, khi thì cổ vũ, khi thì cầu khẩn, thần trí mê loạn, đột nhiên, Tiên Ngọc hét dài, thân thể yêu kiều run rẩy kịch liệt, nữa thân trên nằm bẹp dí xuống giường, chỉ còn cái mông vễnh cao.

- Không được… không được… ta muốn… ta lại tới… cho ta đi… phu quân… hiền tế… cho ta đi… nhạc mẫu sướng quá…
Phành phạch…phành phạch...

Tiên Ngọc không chịu nổi giao hoan kịch liệt như vậy, không ngừng thở dốc, tử cung thất thủ, âm tinh ào ạt trào ra, vách thịt non run rẩy, thành âm đạo không ngừng mút quy đầu dương vật, từng hồi sóng sau cao hơn sóng trước…

Đôi môi anh đào đỏ tươi mê người phát ra tiếng rên rỉ kiều diễm mất hồn, tâm hồn của nàng đã mê muội, trong đầu trống rỗng, nam nữ hoan ái cực lạc làm thân thể nàng bồng bềnh muốn bay, Hồ Nguyên Vũ cũng vậy, hắn bóp mạnh hai bên mông của nàng, tử cung như cái miệng nhỏ nhắn đang mút quy đầu của mình, quy đầu chen sâu vào trong tử cung hẹp hòi của nàng, từng tầng khoái cảm xuyên qua, nam nữ hoan ái đúng là vô cùng mỹ diệu.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tiên Ngọc hiện đầy hưng phấn thỏa mãn, theo động tác chạy nước rút của hắn, cơn cao triều vừa đến chưa kịp hạ xuống, rất nhanh nàng lại thở gấp, nhẹ giọng kêu lên:
Thục Ngọc Hân nghe mẫu thân hồ ngôn loạn ngữ mà tim đập thình thịch, ánh mắt trợn tròn.

Nàng không nghĩ tới, mẫu thân hiền tuệ đoan trang của mình, lại có một mặt như vậy.

Hồ Nguyên Vũ biết Tiên Ngọc lại đạt đến cao trào, gia tăng chạy nước rút, mỗi một cái đều trực tiếp đụng sâu trong cổ tử cung, thân thể của Tiên Ngọc vặn vẹo như bị rút gân, Hồ Nguyên Vũ cũng không thể chịu đựng được nữa, gầm nhẹ một tiếng, dương vật nhấn thật sâu, tinh dịch liên tục phun ra, bắn vào tử cung đang run rẩy của nàng.

Tiên Ngọc bị tinh dịch nóng bỏng bắn phá, lại phát ra tiếng kêu dâm đãng, âm tinh phun trào, đôi mắt đẹp nhắm chặt, đôi nam nữ cứ như vậy gắt gao ôm nhau, hơi thở hổn hển, thân thể cả hai không ngừng run rẩy…
- Đó… sướng quá… sâu quá… á…

Phành phạch…phành phạch...

Phành phạch…phành phạch...

Phành phạch…phành phạch...


Ót...

Phành phạch...phành phạch...

Phành phạch...phành phạch... Phành phạch…phành phạch...

- A…

Trong phòng ℓập tức vang ℓên thanh âm rên rỉ kiều mị của Thục Ngọc Hân…









Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0