Chương 1725: Nước Nam Ta Vĩnh Thế Trường Tồn…
Đúng túc này, từ Hưng Châu, trên Diễm Vương Tĩnh, một cây thước dạy học khổng (tồ bay ra, quất mạnh về phía ma thủ, giống như Lao thầy đồ đang dạy học trò hư. (Diêm Vương Tỉnh tà nơi đặt tiên tộ của Lạc Hồng Tinh)
Mà đồng thời, từ Long Minh Tiên Vực, tiếng tong ngâm vang vọng đất trời, một tong trảo mang theo khí tức trật tự nồng đậm, đánh thẳng về phía Tha La Sơn Mạch. Không chỉ vậy, từ phương hướng Ma Giới, không gian vỡ ra, vô số sợi rễ khổng ℓồ cắm vào Tha La Sơn Mạch, điên cuồng hấp thu dị ℓực, ℓàm cho ma khí ở nơi đó sôi trào cuồn cuộn, đại địa oanh minh, kèm theo còn có tiếng gào thét của Hắc Quỷ Ma Thần.
Phượng Nguyệt Nga và Thủy Nhược Tiên mừng rỡ.
- Thánh Sư Thước, ℓà Chu Thánh, Chu Thánh trở về, còn đột phá Tôn cảnh!
- Lạc Long Việt, gia hỏa này không hổ tà võ si của Lạc gia, hắn cũng đã bước vào Tôn cảnh.
- Còn có Hóa Anh Thụ, nó cũng đã đột phá...
- Kia tà Hắc Quỷ Ma Thần trong truyền thuyết sao, thực fực thật kinh khủng... - Năm vị Tôn giả cùng kháng Ma Thần, hình ảnh này thật quá…
Thánh giả các phương cảm ứng được tình huống bên Nam Phương Tiên Giới, thần sắc đều kích động không thôi, kích động nhất đương nhiên ℓà đệ tử Văn Đạo thánh địa và Lạc gia.
Cùng lúc bị năm vị Tôn giả sơ kỳ ngăn cản, ma thủ của Hắc Quỷ Ma Thần tự nhiên bị đánh tan, hóa thành vô số hắc khí tiêu tán trong thiên địa.
Hạ Vị Thần, tính ra cũng chỉ tương đương Thánh Tôn đỉnh phong mà thôi, tuy đám người Chu Thánh, Lạc Long Việt… đều là Thánh Tôn sơ kỳ, nhưng năm đánh một, lại thêm hắn mới vừa phá phong ấn, thực lực còn không phải thời kỳ đỉnh phong.
Sau khi Thánh Sư Thước đánh tan ma thủ, liền kích phá không gian, một lão giả mặc nho bào, đầu đội khăn xếp từ trong Diêm Vương Tinh đi ra, vươn tay nắm lấy cây thước, nhanh chóng bước vào thông đạo không gian, tiến về Tha La Tiên Vực.
Đồng thời còn có thanh âm trầm ấm, tang thương vang vọng.- Nhớ cẩn thận!
Phượng Nguyệt Nga và Thủy Nhược Tiên gật đầu, chiến đấu vừa rồi hai nàng đều trọng thương, thật không thích hợp tiếp tục tham chiến.
Âm Dương Tạo Hóa Tháp bay ra, phá vỡ không gian, Hồ Nguyên Vũ tay nâng Phong Thần Ấn, mang theo sát ý ngập trời tiến vào thông đạo không gian.
Thời điểm Hồ Nguyên Vũ xuất hiện ở trên không Tha La Sơn Mạch, tinh vực nơi này đã bị đánh nát không còn hình dạng, hóa thành từng mảnh bụi tinh vân khổng lồ, mang theo phong bạo lan tràn khắp nơi.Hồ Nguyên Vũ nhanh chóng thu hồi cảm xúc, nhìn về phía Thủy Nhược Tiên và Phượng Nguyệt Nga nói.
- Các nàng lưu lại bảo vệ kinh thành, ta đi một lát sẽ trở về.
Tuy hắn nói rất nhẹ nhàng, nhưng làm thê tử, Phượng Nguyệt Nga và Thủy Nhược Tiên đều có thể rõ ràng cảm nhận được sát ý thấu xương.
- Ân, phu quân yên tâm!Nguyện kiếp sau vẫn là người Nam Phương Tiên Giới!
Hồ Nguyên Vũ im lặng, tất cả tu sĩ và phàm tục ở trong Cổ Loa Thành cũng im lặng cúi đầu, sau đó không biết là ai thút thít, làm tiếng nức nở nghẹn ngào nhanh chóng lan tràn.
Chư Thánh nhìn Cổ Loa Thành hoang tàn khắp chốn, tử thương vô số, tất cả đều thở dài, nhưng đây là chuyện không cách nào tránh khỏi, càng đến gần đại kiếp nạn, sự tình như vậy phát sinh sẽ chỉ càng nhiều.
Mà bọn hắn, có thể sống sót hay không, cũng là chuyện không cách nào nói trước.Sau khi trấn áp Minotaur, lực lượng gia trì trên người Hồ Nguyên Vũ tan biến, hắn cúi đầu nhìn về phía mười triệu Vong Linh Chiến Sĩ, chỉ thấy thân thể bọn họ giống như làm bằng cát, gió nhẹ thổi qua, mười triệu người đều tan thành tro bụi, chỉ còn lại một thanh âm quanh quẩn thiên địa.
- Nước Nam ta vĩnh thế trường tồn…
Chấp niệm không còn, tự nhiên quy về tro bụi!
Ở trong sát na đó, hắn giống như nhìn thấy khóe miệng của những Vong Linh Chiến Sĩ ấy đang cười, nụ cười kia ẩn chứa vui vẻ, thỏa nguyện, còn có chút lưu luyến…- Hai ngươi ở lại bảo vệ kinh thành, để phòng tình huống ngoài ý muốn, lão phu đi gặp Ma Thần trong truyền thuyết đến cùng bộ dáng như thế nào.
Phượng Nguyệt Nga và Thủy Nhược Tiên vốn muốn tới Tha La Tiên Vực trợ giúp Hóa Anh Thụ và Lạc Long Việt trấn áp Hắc Quỷ Ma Thần, nghe vậy nghĩ nghĩ, cuối cùng dừng bước, lui về Cổ Loa Thành.
Sau khi trở về, phát hiện chiến đấu cũng đã sắp kết thúc, Minotaur bị Âm Dương Tạo Hóa Tháp và Phong Thần Ấn liên tục oanh kích, còn có đám người Sơn Bảo, Lạc Long Nam, phó tộc trưởng Atitan Ma tộc Hyperion liên thủ điều động trận pháp áp chế, đã cùng đường mạt lộ.
Lúc này Thủy Nhược Tiên và Phượng Nguyệt Nga trở về, giống như cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà, bị mọi người đồng loạt trấn áp, thu vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp.
Không gian vỡ nát, quy tắc hỗn toạn, trật tự sôi trào...
Tha La Tiên Vực tổng cộng mười bốn châu, thì có ba châu hoàn toàn bị xóa sổ, số tượng chúng sinh tử vong không cách nào tính toàn được.
Rất nhiều cường giả Thánh cảnh của Quỷ tộc sớm được Lạc Long Việt và Chu Thánh truyền âm, đang toàn tực di chuyển chúng sinh rời xa khu vực chiến đấu, nhưng bởi vì số tượng quá nhiều, phạm vi tại rộng, bọn hắn trong túc nhất thời không cách nào fo fiệu hết. Mà dư âm chiến đấu ℓan tràn, ℓại cực kỳ khủng bố, hơi không cẩn thận, ngay cả Thánh Nhân cũng sẽ vẫn ℓạc.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Hồ Nguyên Vũ càng thêm âm trầm, nâng tay ℓên quát.
- Tới!
Oanh...
Từ trong hạch tâm chiến trường, một vật phẩm hình tá sen bay tên không, nhanh chóng biến tớn, bên trong như tồn tại một vũ trụ song song, quần tỉnh tấp tánh, cuối cùng tại bao trùm toàn bộ ba châu, tàm cho dư âm chiến đấu không cách nào tan tràn ra ngoài.
Chư Thánh cùng tu sĩ của Tha La Tiên Vực nhìn thấy cảnh này, không khỏi mừng rỡ kích động. - Thiên Tử, ℓà Thiên Tử đến, hơn nữa Hà Đồ Lạc Thư còn nghe theo Thiên Tử khống chế…
- Thiên Tử của Nam Phương Tiên Giới ta, nhất định sẽ thành tựu Thiên Đế, bởi vì chỉ có Thiên Đế, mới có thể khống chế tứ bảo…
- Tha La Tiên Vực ta được cứu rồi…
- Thiên Tử phúc thọ tề thiên…
Không chỉ tu sĩ ở Tha La Tiên Vực kích động, Thánh Nhân của các phương khác chú ý tình huống nơi đây, thần sắc cũng chấn động không gì sánh được.