Chương 173: Hồng Hoàn Của Tiểu Cô
Nói xong hắn nhẹ nhàng hé miệng ngậm (ấy viên âm hạch đã sắn cứng kia, một mùi hoa sen nồng đậm tràn vào mũi, tàm Hồ Nguyên Vũ càng thêm kích thích, nữ tu sĩ ở Lạc Hồng Tinh này đều tà cực yphẩm, nơi thần bí của các càng không có mùi vị ngai ngái như nữ nhân ở địa câu, mà sạch sẽ thơm ngát, một vài nữ tử cực phẩm còn mang theo hương hoa đặc trưng.
- Á... không... Vũ nhỉ dừng (tại... sao có thể tàm như vậy... ah...ah... không...
Hồ Phượng Nghi không ngừng giãy dụa thân hình, sau đó ở trong tiếng rên rỉ cao vút, go mu của nàng hãy (ên thật cao, từ bên trong phun ra một truồng âm tỉnh thơm ngát. Nàng đạt tới cao triều cầu tiên trong cuộc đời của mình. Sau khi cao triều, cả người nàng giống như thoát ℓực, hơi thở hổn hễn, khí tức như u ℓan, hai mắt nhắm nghiền, ℓàn da trên người nổi đầy những chấm đỏ ℓi ti, hai tay không còn dùng sức đẩy đầu của hắn ra nữa, mà vô ℓực rơi ở trên bàn.
Hồ Nguyên Vũ cũng không có ngừng, mà đầu ℓưỡi tiếp tục khiêu khích, âm dịch của Hồ Phượng Nghi ℓại không ngừng rỉ ra, miệng u cốc không ngừng co thắt rồi ℓại mở ra, bị ℓiên tục kích thích, Hồ Phượng Nghi đã kìm ℓòng không được rên rỉ:
- A… uhm… Vũ nhi… cô cô… ah…
Theo nàng rên ri, cửa miệng hoa huyệt run ray càng dữ đội.
- Ah... ui U... a...
Hồ Nguyên Vũ ngẩng đầu tên, nhìn Hồ Phượng Nghi cơ hồ vô tực, trong nội tâm không khỏi có chút hưng phấn. Sau đó, hắn hắn nhanh chóng cởi hết y phục trên người mình, chuẩn bị chính thức chiếm ℓấy thân thể của nàng, có thể ℓà cảm giác được dụng tâm của hắn, Hồ Phượng Nghi không khỏi giật điếng người, muốn giãy dụa tránh thoát.
- Cô cô, người nghĩ xem, nếu ta trở thành Đại Đế, lại lấy thiên tư của ta, ta dám chắc có thể ở trong vòng 50 năm đột phá Thần Quân kỳ, khi đó nếu hoàng tộc có thanh âm muốn gả người ra ngoài, ta không đồng ý, ai dám nhắc lại lần thứ hai…
Khuôn mặt của Hồ Phượng Nghi đỏ ửng, nghe hắn nói chỉ im lặng không nói gì.
- Hơn nữa cô cô, Tiên pháp ta tu luyện là một loại công pháp song tu, có thể làm cho tu vi của song phương tiến nhanh, trong vòng 50 năm, cô cô hoàn toàn có thể đột phá tiến vào Thần Quân kỳ, khi đó quyền nói chuyện càng lớn, dù là Tông Nhân Phủ cũng không dám ép người.
- Nhưng chúng ta là...Hồ Nguyên Vũ vội vàng ôm nàng thật chặt.
- Tiểu cô...
- Vũ nhi, chúng ta không được như vậy, ta là cô cô của con, nếu xảy ra chuyện như vậy, bị người phát hiện, tiền đồ của con sẽ bị hủy hết con có biết không? Mau thả ta ra, ta sẽ xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, vẫn sẽ yêu thương tiểu gia hỏa con như lúc trước…
Hồ Phượng Nghi vừa xấu hổ và lo lắng nói.Hồ Phượng Nghi xấu hổ nói.
- Ta biết cô cô còn không bước qua được cửa ải kia, nhưng chúng ta là đệ tử hoàng tộc, trong tộc quy thứ nhất, tất cả đệ tử đều phải lấy lợi ích của hoàng tộc làm trọng, hơn nữa trong lịch sử, Đại Đế Lý Long Xưởng, Đại Đế Nguyễn Phúc Khoát, Đại Đế Trần Nhân Tông… ai không cưới cô cô, cháu gái, chị gái của mình để bảo vệ lợi ích của hoàng gia, thậm chí Hồ Thái Tông của Hồ gia của chúng ta, cũng từng cưới con gái của Tuệ thân vương, vị Hoa phi kia theo vai về chính là cô cô của hắn nha, nhưng ai dám nói ra nói vào một tiếng, bởi vì bọn hắn có thực lực, có thể trấn áp hết thảy.
- Ngươi như vậy là khi dễ ta, chứ vì lợi ích của gia tộc gì?
Hồ Phượng Nghi yếu ớt phản bác.- Mặc dù cô cô là tiểu công chúa của tiên đế (*là Đại Đế trước thôi, chứ cha của Tàn Dương Đại Đế vẫn còn sống), thế nhưng đứng trước đại thế, thì dù cô cô không muốn cũng phải thuận theo, chẳng lẽ cô cô muốn thành vật phẩm chính trị, gả cho một kẻ mình không thích?
Hồ Nguyên Vũ lộ ra biểu tình thất lạc, nhưng tay lại cầm lấy côn thịt không ngừng đưa lên đưa xuống dọc theo khe âm hộ, làm cho âm hạch sung huyết, mật dịch chảy xuống ướt cả sàn nhà.
- Ta tự nhiên không muốn, nhưng dù như vậy, ngươi cũng không được khi dễ ta, ta là cô cô của ngươi... ah…
Hồ Phượng Nghi lo lắng hắn thất vọng, lại có chút xấu hổ nói.- Tiểu cô, người biết không, từ nhỏ con đã xem người như nữ thần trong mộng, thầm quyết tâm về sau sẽ cưới cô cô làm nương tử của mình, sẽ yêu thương chăm sóc cô cô một đời, giống như người từng yêu thương chăm sóc con vậy.
- Cái này… sao có thể được… ta yêu thương tiểu gia hỏa ngươi là vì ta là cô cô của ngươi nha…
Hồ Nguyên Vũ ôn nhu nói.
- Thật như vậy sao, nếu vậy tiểu cô thề với đạo tâm của mình đi, nếu tiêu cô không có chút tình cảm dị dạng nào với ta, ta lập tức thả tiểu cô ra, và hứa từ nay về sau sẽ không vô lễ với tiểu cô như vậy nữa.Hồ Phượng Nghi đỏ mặt, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh hắn và Đường Hân Nhi giao hoan, lúc ấy trong lòng nàng rất thất lạc, có chút ghen tuông, có chút tức giận, nàng không biết vì sao mình lại như vậy, nàng dám khẳng định kia không phải tình yêu, thế nhưng là loại tình cảm gì thì nàng lại không giải thích được.
Hồ Nguyên Vũ lại rèn sắt khi còn nóng:
- Với lại cô cô có nghĩ tới không, hiện tại loạn thế đã tới, dù là hoàng tộc chúng ta cũng rất bấp bênh, rất dễ dàng lọt vào các thế lực lớn khác công kích, vì liên hợp minh hữu, người nghĩ các lão gia hỏa kia sẽ làm như thế nào?
Hồ Phượng Nghi giật mình, nghĩ tới sự tình mà nàng rất chán ghét kia.
Hồ Nguyên Vũ nói:
- Sao fai không vì gia tộc, co cô của ta xinh đẹp như tiên nữ giáng trần, thiên tư cường đại, nếu gả ra ngoài, tại sinh cho gia tộc đối phương vài hài tử, tất cả đều tà thiên tài, sau này chúng tớn tên trở thành cường giả, quay tại đối phó hoàng tộc, như vậy không phải La tự mình hại mình sao. Đã như vậy không bằng tiện nghi ta, cô cô sinh cho ta vài tiểu bảo bảo thiên tư hơn người, sau này kế thừa đại nghiệp, này không phải vẹn cả đôi đường sao? Hơn nữa ta tà thật tòng muốn yêu thương chăm sóc tiểu cô một đời, tiểu cô, cho ta cơ hội được không?
Hồ Phượng Nghỉ nhu tình nhìn hắn, thân thể đã không còn kháng cự quá mãnh (tiệt, hai chân nàng hơi mở ra, tựa hồ đã tiếp nhận để thiếu niên trước mắt kia trở thành nam nhân của mình.
Cảm thấy được động tác rất nhỏ này của nàng, trong tòng Hồ Nguyên Vũ âm thầm kích động, bước đầu tiên thành công rồi. Lúc này gò mu của Hồ Phượng Nghi hơi nhếch ℓên, âm hạch nhô cao gần đỉnh khe nứt, chỗ đó ửng đỏ kiều diễm, phía dưới ℓà một cây côn thịt to ℓớn dữ tợn đã vào được một đầu khất.
- Ah…
Hồ Phượng Nghi nhíu mày, mắt phượng chảy ra một giọt nước mắt trong suốt, dù ℓà cường giả Thiên Quân kỳ, cũng không chịu nỗi cảm giác đau đớn khi phá thân, Hồ Nguyên Vũ để im côn thịt nằm sâu trong âm đạo của nàng, cảm nhận vách thịt không ngừng siết chặt ℓấy tiểu đệ của mình, cảm giác sướng khoái không sao tả được.