Chương 1766: Đông Cực Thanh Hoa Thiên Tử
Chỉ tà Hạo Thiên quá chấp nhất vị trí Thiên Tử của Bắc Phương Tiên Giới, tại thêm hai đệ tử của hắn mâu thuẫn đã đến đỉnh điểm, cho dù tà hắn cũng không cách nào can thiệp.Vì vậy ở dưới hắn cùng chư Tôn ngầm đồng ý, mới có trận chiến này diễn ra.
Thắng, đạo thống hưng thịnh, tu vi tiến xa, bại, đạo thống tàn lụi, thân tử đạo tiêu. Hồntg Quân Thánh Tôn nhìn Hồ Nguyên Vũ nói.
- Bệ hạ, hiện tại thắng bại đã phân, Tiên Ma nhị giới còn phải đồng lòng đối kháng ngoại địch, mong ngươi tìm chỗ khoan dung mà độ lượngr.
Dao Cơ nhìn về phía Hồ Nguyên Vũ, bởi vì hai người đã song tu, hắn lại không che giấu khí tức Âm Dương Tạo Hóa Kinh, nên nàng rất dễ dàng nhận ra.
Nhìn thấy chư nữ đứng bên cạnh hắn, nhất là bụng dưới của Khương Văn Sắc đã nhô lên cao cao, trong mắt không khỏi hiện ra vẻ hâm mộ.
Về phần Dương Thiền, nàng và Hồ Nguyên Vũ vẫn chưa song tu, vì vậy không cảm ứng được 8ì, chỉ cảm thấy Tử Thụ Đức rất đáng ghét.
Hồ Nguyên Vũ tự nhiên biết Hồng Quân Thánh Tôn muốn nói cái gì, chỉ gật đầu cười cười. - Bắc Phương Tiên Giới là cơ nghiệp trẫm muốn lưu lại cho hài tử, người khác muốn đoạt, trước phải hỏi kiếm trong tay trẫm đã.
Trong lòng đám người Thượng Thanh, Bồ Đề tổ sư đều đậu đen rau muống, gia hỏa này thật đủ vô sỉ, không chỉ cướp vợ người ta, còn cướp giang sơn cho con của mình.
Khương Văn Sắc nghe vậy, trong mắt tràn ngập nhu tình, nhẹ nhàng vuốt ve bụng dưới nhô cao của mình.
Khương Hoàn Sở thì càng không cần phải nói, mặt đã cười giống như hoa cúc.
Nói xong hắn phất tay một cái, gần ngàn Thánh Nhân của Xiển giáo, Nhân giáo, Tây Phương Giáo, còn có bộ phận cường giả Yêu tộc từ trong ống tay áo của hắn bay ra ngoài.Sự tình này Hồ Nguyên Vũ đã từ trong thiên cơ nhìn thấy, cho nên không chút ngạc nhiên.
Sắc mặt Bồ Đề tổ sư, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn đều không giấu được vẻ kích động, cảm thấy Tây Phương Giáo hưng thịnh sắp tới.
Đột nhiên không gian run run, Chí Tâm Chí Thánh từ bên trong đi ra, tay nâng một cuốn lụa màu tử kim.Nhìn thấy màu sắc của cuốn lụa kia, mọi người đều giật mình, bởi vì Thiên Tử các phương dùng là thánh chỉ màu vàng, chỉ có Thiên Đế mới dùng thánh chỉ màu tím.
Bồ Đề tổ sư, Thượng Thanh đều nhỏ không thể tra liếc về phía “Trụ Vương”, vị này lại muốn làm gì?
Sau khi Chí Tâm Chí Thánh đi ra, trước thi lễ với chư Tôn, sau đó cao giọng nói.Cây đổ bầy điểu tan, Nguyên Thủy vẫn lạc, Xiển giáo đã chú định trước đạo thống suy kiệt, ở lại chờ đợi Tiệt giáo chèn ép, sống khom lưng, còn không bằng ngã về Tây Phương Giáo, mượn tay Bồ Đề tổ sư che chở mình cùng gia tộc.
Các cường giả Yêu tộc cũng là ý nghĩ như thế.
Đông Di trải qua Vu Yêu đại chiến, hiện tại Đế Giang, Chúc Cửu Âm, Chúc Dung… đều vẫn lạc, đã định trước sẽ trở thành nơi để các phương chia chác.Vốn dĩ Yêu tộc và Tiệt giáo quan hệ rất tốt, lý niệm phù hợp, nhưng ai biết Đế Giang bị tà niệm lấn áp lý trí, lại liên hợp Xiển giáo công kích Tiệt giáo, dẫn đến hiện tại hai bên như nước với lửa, trong thời gian ngắn không cách nào hòa hợp.
Còn Đạo giáo, chúng Yêu nghĩ cũng không dám nghĩ, bởi vì lý niệm hai bên quá khác biệt.
Như vậy chỉ còn lại Tây Phương Giáo với lý niệm chúng sinh bình đẳng, là chỗ chọn lựa duy nhất của bọn hắn.Sau khi được cởi bỏ phong ấn, cả đám giống như gà trống bại trận, ủ rủ đi đến phía sau cường giả nhà mình.
Nhưng có một ít lại ngoại lệ, như Từ Hàng Đạo Nhân, Phổ Hiền Chân Nhân… còn có rất nhiều cường giả Yêu tộc lại đi đến trước mặt Bồ Đề tổ sư, muốn quy y trở thành đệ tử Tây Phương Giáo.
Thượng Thanh rất tức giận, muốn nói gì, nhưng cuối cùng chỉ thở dài một tiếng.
- Thuận Thiên Thánh Tôn truyền pháp chỉ, Tử Tiêu Cung Trương Hạo Thiên tiếp chỉ...
Thuận Thiên chính là đạo hiệu của vị Hồ minh chủ kia, chư Thánh ở đây đều quay đầu nhìn về phía Trương Bách Nhẫn, sau đó lén lén đánh giá thái độ của Hồng Quân Thánh Tôn.
Hồng Quân Thánh Tôn không có biểu lộ gì, chỉ nhắm mắt dưỡng thần. Trương Bách Nhẫn thì nghi hoặc không hiểu ra sao, sao có chút tiến thoái lưỡng nan. Chí Tâm Chí Thánh cũng không có ngừng lâu, tiếp tục đọc.
- Hồng Quân chi tử Trương Hạo Thiên, bản tính nhân hiếu, hiền huệ nhân hòa, siêng năng học hỏi, một lòng cầu đạo, chân thật trượng nghĩa, tâm tính thẳng thắng, tinh thông ngũ hành, bách linh suy tôn, kế thừa được Thái Cổ di phong, có thể đại diện thiên địa trấn thủ một phương, nay phong làm Đông Cực Thanh Hoa Thiên Tử, cai quản Đông Di, tạo phúc cho vạn tộc, khâm thử.
Chư Thánh ồ lên kinh ngạc, trong lòng nhấc lên kinh đào hải lãng.
Tuy hiện tại, hầu như tất cả mọi người đều công nhận Hồ Nguyên Vũ là nhân tuyển Thiên Đế duy nhất, nhưng trước khi Thiên Đạo thừa nhận, thì nhân tuyển cuối cùng chỉ là nhân tuyển.
Trương Bách Nhẫn, Hades vẫn có tư cách cạnh tranh với hắn, dù hi vọng cực kỳ xa vời. Nhưng hiện tại Hồ Nguyên Vũ lại sắc phong Trương Bách Nhẫn làm Đông Cực Thanh Hoa Thiên Tử, cai quản Đông Di, đây nghiễm nhiên coi mình đã là Thiên Đế, có thể sắc phong Thiên Tử các phương. Nếu Trương Bách Nhẫn tiếp chỉ, trở thành Đông Cực Thanh Hoa Thiên Tử, như vậy đồng nghĩa với hắn chấp nhận thân phận hạ thần, sẽ mất đi tư cách tranh Đế vị.
Trong lòng Trương Bách Nhẫn xoắn xuýt, nói thật, trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn đã không còn niềm tin tranh giành Đế vị gì, bởi vì hắn biết, khoảng cách giữa hai người đã không cách nào so sánh.
Muốn làm Thiên Tử Bắc Phương Tiên Giới, một phần là chấp niệm, nhưng phần nhiều là muốn thắng Tử Thụ Đức, dù sao ta không thắng được Hồ Nguyên Vũ, chẳng lẽ còn không thắng được ngươi.
Bất quá sau khi biết gia hỏa kia sớm đã thăng thiên, Trương Bách Nhẫn liền nản lòng thoái chí, dự định sau khi trở về, sẽ bế quan ở trong Tử Tiêu Cung, không đột phá Thánh Tôn sẽ không ra.