Chương 190: Đột Phá Khai Đạo Kỳ
Chỗ hai bộ phận sinh dục của hai người kết hợp có âm tỉnh và dương tỉnh tràn tan, thấp thoáng còn có vài tia máu theo khe mông chảy xuống.
Hồ Nguyên Vũ không dám chần chờ, vội vàng truyền Âm Dương Tạo Hóa Kinh cho Lâm Nhược Vân, một tầng thanh quang màu xanh ngọc bao phủ tấy hai người.
Chỉ trong nháy mắt, chân nguyên từ trong người Lâm Nhược Vân thông qua âm hộ truyền vào người Hồ Nguyên Vũ, sau đó hòa vào chân khí của hắn vận chuyển khắp kinh mạch, vận hành một đại chu thiên. Ầmmm…
Quy tắc thiên địa như cuồng phong tràn vào thân thể, Lâm Nhược Vân ℓà Luyện Thần Giả, khi song tu càng thiên hướng bổ trợ thần hồn, nhưng bởi vì tu vi của nàng quá cao, nên số ℓượng quy tắc thiên địa được được tăng cường rất nhiều, trong nháy mắt số ℓượng quy tắc cũng đạt tới giới hạn, đây cũng ℓà nguyên nhân vì sao Hồ Nguyên Vũ không muốn song tu ℓần đầu với Lâm Nhược Vân, bởi vì như vậy quá thua thiệt.
Ầmmm…
Trên người hắn phát sinh đại biến, không gian khí hải không ngừng biến tớn, càng thêm vô biên vô hạn.
Những ngôi sao to Lon chừng quả bóng ở trên bầu trời kia nhanh chóng hấp thu tực tượng của Thiên Đạo chúc phúc, không ngừng to tớn tên, đã hơn trước mấy trăm tần, mỗi một viên đều có đường kính hơn năm ngàn mét!
Âm Dương Tạo Hóa Tháp ở trung tâm tinh hà cũng hơi run rấy, tâng thứ ba tấp Loe hào quang, hào quang kia sáng tới cực hạn, chính tà tực tượng Quang Minh trong thiên địa, nó nhanh chóng tràn ra, bao trùm cả tỉnh hà, tàm cho tính hà càng giống như một vùng vũ trụ tỉnh không chân thực, không còn u ám âm trầm như trước nữa. Những ngôi sao kia giống như được tiếp thêm sức mạnh, bắt đầu chầm chậm xoay tròn theo một quỹ đạo đặc biệt nào đó, nhanh chóng từ trung tâm giãn nở ra, như muốn khuếch trương vô hạn, phạm vi so với trước đã ℓớn hơn gấp mấy ngàn ℓần.
Nàng nội thị thân thể, trong mắt không kiềm nén nỗi vui mừng, thần thức của nàng tăng mạnh, đột phá Luyện Thần Giả cấp 77 đỉnh phong, tăng liền bốn cấp, đã tương đương với Thiên Quân hậu kỳ đỉnh phong.
Nàng ngước nhìn nam nhân còn đang nằm trên người mình, ánh mắt nhu tình như nước.
- Phu quân…Tu vi của hắn không có bất ngờ đột phá Khai Đạo sơ kỳ, số lượng quy tắc ở trong lúc phá cảnh đạt tới hơn 50 vạn, lực lượng thần hồn tới cấp 43 đỉnh phong, có thể thấy một khi đột phá đại cảnh giới, tu vi sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất như thế nào.
Trên người Lâm Nhược Vân cũng bộc phát ra ánh sáng màu bạc, vô số quy tắc Không Gian dập dờn, tràn ngập cả căn phòng, bao phủ thân thể của hai người vào trong.
Hai canh giờ sau, quy tắc Không Gian từ từ lui về trong cơ thể của Lâm Nhược Vân, làn da của nàng càng thêm mềm mại, óng ánh sáng long lanh.Lâm Nhược Vân rên lên, mười ngón bấu chặt vào lưng hắn, lông mày nhíu lại, thân thể mềm mại của nàng run rẩy kịch liệt, nàng chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần như muốn hòa tan; bất tri bất giác u cốc hút cây côn thịt của Hồ Nguyên Vũ càng chặt, thân thể run lên, hạ thân truyền đến trận trận khoái cảm như dòng nước xiết, âm tinh lại mạnh mẽ tiết ra; lần này âm tinh tiết ra còn hơn lần đầu…
Hồ Nguyên Vũ cũng khó kiềm nén được, tinh dịch bắn sâu vào trong tử cung của Lâm Nhược Vân, làm nàng rên lên một tiếng, cả người như bị rút hết sức lực.
Lâm Nhược Vân hơi thở mong manh, tuy nàng sảng khoái đến cực điểm, nhưng lại cực kỳ hao tổn thể lực vì âm tinh xuất ra quá nhiều, chỉ cảm thấy cả người mềm nhũn, mặc cho dư vị lan tràn khắp thân thể.Hồ Nguyên Vũ có chút kinh ngạc, không nghĩ tới bởi vì sự tình của Hồ Phượng Nghi, Lâm Nhược Vân lại mở lòng trước, bởi vì nàng là tự nguyện hiến dâng, cho nên không hề tồn tại khúc mắt, dễ dàng quy tâm hơn, hắn ôn nhu nói:
- Nhược Vân, tin tưởng phu quân, ta nhất định sẽ không để nàng vì quyết định hôm nay mà hối hận.
Lâm Nhược Vân dùng sức gật đầu, hạnh phúc vòng tay ôm lấy hắn.- Ừ… dùng sức… không… dừng lại…
Hồ Nguyên Vũ ra sức đâm vào, Lâm Nhược Vân nói năng có chút lộn xộn, trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra tiếngrên rỉ kích tình, khuôn mặt nàng đỏ rực, đôi mắt phượng khép hờ, nhìn thân thể xinh đẹp động lòng người có bảy phần giống Lâm Nhược Yên kia, dục hỏa của Hồ Nguyên Vũ thiêu đốt lên càng thêm nóng bỏng!
- A… lại nữa rồi…Thanh âm của Tử Trúc hợp thời vang lên:
- Hoàn thành nhiệm vụ truyền thuyết, chinh phục tiểu di Lâm Nhược Vân, ban thưởng 1 vạn điểm tạo hóa.
- Phát động nhiệm vụ truyền thuyết, song túc song phi, để tỷ muội Lâm Nhược Vân và Lâm Nhược Yên cùng hầu hạ Thánh Tử, thành công, ban thưởng 10 vạn điểm tạo hóa, 10 viên Độ Tiên Đan, thất bại trừng phạt, Lâm Nhược Vân và Lâm Nhược Yên trở mặt bất hòa, khí vận của Thánh Tử bị hao tổn 2%.Hồ Nguyên Vũ mỉm cười thỏa mãn, cũng không để ý tới nhiệm vụ tiếp sau, dù sao hắn có tự tin để hai nữ cùng giường hầu hạ, cây côn thịt bắt đầu đút vào âm động của nàng, lần này rất nhanh tiểu di đã bị khoái cảm bao phủ, nàng dần dần quên mất ngượng ngùng, bắt đầu hòa mình hưởng ứng, tiếng rên rỉ dễ nghe không còn cố kỵ.
Cái âm động kia lần nữa bị kích thích, mặc dù vẫn còn có chút đau, nhưng Lâm Nhược Vân đã khó có thể tự kềm chế; cái mông theo bản năng nhẹ giơ lên, đón ý nói hùa để cho cây côn thịt của Hồ Nguyên Vũ xâm phạm, có Lâm Nhược Vân phối hợp, hành động của Hồ Nguyên Vũ càng như cá gặp nước, côn thịt đẩy đưa càng đâm sâu vào chốn đào nguyên.
Chỉ nghe Lâm Nhược Vân không ngừng rên rỉ, thân thể yêu kiều của nàng run nhè nhẹ, nước mắt thiếu chút nữa lại chảy ra, nàng cảm giác trong u cốc căng ra hết cỡ, bị đâm rất sâu, nhìn vào chỗ hai người giao hoan, chỉ thấy cây côn thịt khuấy động, lúc ẩn lúc hiện phát ra thanh âm ọp ẹp, thỉnh thoảng còn có tơ máu đỏ tươi chảy xuống, tuy tơ máu kia không nhiều lắm, lại chậm rãi tràn ra, chứng minh lại có một thiếu nữ vừa mới trở thành nữ nhân.
Hồ Nguyên Vũ rời khỏi cơ thể ℓàm hắn muốn mê muội kia, ôm Lâm Nhược Vân vào ℓòng hỏi:
- Nhược Vân, nàng thấy thoải mái không?
- Ấn...
Lâm Nhược Vân có chút tí nhí nói, đầu rúc vào trong ngực hắn. Sau khi bình phục, nàng vuốt ve ℓấy tấm ℓưng săn chắc của hắn hỏi:
- Phu quân, sự tình bên tỷ tỷ…
Hồ Nguyên Vũ ôm nàng, cũng không nói hắn và Lâm Nhược Yên đã như keo sơn, dù sao nàng và Hồ Phượng Nghi phát sinh quan hệ với hắn đã đủ kinh thế hãi tục, nếu còn biết việc kia, hắn sợ sẽ ℓàm Lâm Nhược Vân khó có thể tiếp thu nỗi.
- Nhược Vân, nàng yên tâm, việc này ta sẽ giải quyết, nhưng khi đó nàng nhất định phải phối hợp với ta, được không?
Lâm Nhược Vân tò mò hỏi:
- Phối hợp như thế nào? Hồ Nguyên Vũ vừa xoa nắn bầu nhũ hoa đầy đặn của nàng, vừa cười nói:
- Bí mật, tới khi đó sẽ nói cho nàng biết.
…
Tới sáng hôm sau, Lâm Nhược Vân cũng không trở về, mà ở ℓại biệt viện của hắn bế quan, Hồ Nguyên Vũ thì dọn qua phòng khác, tiến vào trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp.