Chương 195: Yêu Tộc Âm Mưu
Võ Mị Nhi ngồi ở trên ℓầu các nhìn Hồ Nguyên Vũ tiễn Mộ Dung Tử Ngọc về tới biệt viện của mình, có chút dấm chua nói:
- Còn tiễn về tới tận nhà, thật yℓà ℓãng mạn nha. Không được, phải đi hỏi xem Mộ Dung sư tỷ và hắn đã phát sinh cái gì rồi, hì hì.
Nói xong nàng như cơn gió bay xuống Lau chạy đi tìm Mộ Dung Tử Ngọc trò chtuyện. Chờ Hồ Nguyên Vũ trở về, nàng mới ℓẻn vào biệt viện thứ tư, nhìn thấy Mộ Dung Tử Ngọc còn đứng ở sau cửa cười ngọt ngào, vừa nhìn ℓà biết bị trúng bã tình rồi.
Võ Mị Nhi cười hì hì nói:
- Ui chao, Mộ Dung sư tỷ nhà ta biết yêu rồi?
Mộ Dung Tử Ngọc giật thót người, khuôn mặt đỏ bừng nói:
- Nào… nào có, sư muội không được nói bậy.
- Từ tin tức nhận được, Mộ Dung gia và Cửu Vỹ Yêu Hồ tộc đã kết minh với hoàng tộc, vì vậy thế lực của hai nhà này ở Chư Thần Học Viện sẽ là lực cản của chúng ta.
Hắc Viên vương tử lạnh lẽo nói:
- Hừ, Cửu Vỹ Yêu Hồ tộc kia thật chán sống, thân là Yêu tộc, lại đi kết minh với Nhân tộc, là muốn bị diệt tộc sao?
Một nam tử khuôn mặt âm trầm lạnh lẽo nói:
- Nói như vậy chúng ta chỉ có thể tự mình giải quyết vị Cửu điện hạ kia rồi, bên Yêu Đình sẽ không phái cường giả tới giúp.
- Nhưng thực lực của Hồ Nguyên Vũ rất mạnh, chỉ bằng thực lực của chúng ta, muốn giết hắn không phải là chuyện dễ. Huống hồ hoàng tộc cũng không phải ăn chay, Hồ Tuyết Loan kia là thiên kiêu chân chính, thực lực xếp thứ 48 trên Địa Bảng, ở ngoại viện, Yêu tộc chúng ta không ai có thể áp chế được nàng.
Vị nữ tử duy nhất kia nói.
Nam tử sừng rồng cười lạnh lẽo:
Trong một mật thất kín đáo, có sáu nam một nữ ngồi vây quanh nhau, nam đều anh tuấn bất phàm, nữ thì xinh đẹp kiều mị, tất cả đều rất trẻ, nhìn chỉ tầm 20 - 25 tuổi, trong đó có một người chính là Hắc Viên vương tử.
Một nam tử mặc hắc bào, trên đầu có một đôi long giác màu hoàng kim, nhìn cực kỳ uy vũ bất phàm nói.
- Bên Yêu Đình đã truyền lời về, nói các thế lực đã đạt thành nhận thức chung, rằng thế hệ trước sẽ không nhúng tay vào chuyện của giới trẻ, tất cả đều bằng thực lực nói chuyện, chỉ cần tuổi tác tương xứng, hoặc ở cùng đại cảnh giới, thì mặc ngươi tranh đấu, thế hệ trước không được nhúng tay vào, cũng không được trả thù.
Một nam tử ở mi tâm có một chữ vương, khuôn mặt có chút uy vũ, râu ria lan tràn nói:
- Sự tình của Hồ Tuyết Loan không cần chúng ta quan tâm, nàng đã bị hoàng huynh của ta kiềm chân ở chiến trường khư giới, trong thời gian ngắn rất khó trở về. Dù Hồ Tuyết Loan bị kiềm chân, nhưng trong Ngoại Viện vẫn còn hai người có thể cản trở hành động lần này…
Hắc Viên vương tử nói:
- Ngươi nói là Mộ Dung Tử Ngọc và Võ Mị Nhi.
Nam tử sừng rồng gật đầu:
Võ Mị Nhi hỏi.
- Không… không phải mới, nó có lâu rồi… chỉ là… chỉ là ta không có mặc thôi…
Mộ Dung Tử Ngọc không dám nhìn Võ Mị Nhi, giống như tiểu hài tử ăn trộm kẹo bị bắt tận tay vậy, xấu hổ tới cúi đầu xuống.
…
Võ Mị Nhi đi tới, dạo quanh người Mộ Dung Tử Ngọc vài vòng, ngắm nàng từ đầu tới chân, ánh mắt đầy tinh nghịch.
Sắc mặt của Mộ Dung Tử Ngọc càng đỏ nói:
- Muội làm gì mà nhìn ta như vậy, có lạ lắm sao.
- Lạ! Rất lạ là đằng khác, Mộ Dung sư tỷ, bộ y phục này tỷ may lúc nào vậy, sao muội chưa từng thấy, thật là đẹp nha...
- Ngươi bớt xàm ngôn đi, hiện tại loạn thế tiến đến, các thế lực không ngừng tìm người mạnh mẽ kết minh, trong Yêu tộc, thế lực kết minh với Nhân tộc còn ít sao, ngay cả trong chúng ta cũng có hợp tác với thế lực Nhân tộc? Ngươi có giỏi đi diệt hết đi, ta nhất định ủng hộ hai tay. Hắc Viên vương tử nghe vậy thì đỏ bừng cả mặt, đang định phản bác, nhưng nam tử sừng rồng đã cắt ngang.
- Được rồi, hiện tại không phải là lúc nội đấu, phía trên giao xuống nhiệm vụ, thì nhất định phải làm bằng được, nếu không các ngươi đừng hòng đạt được xem trọng.
Trong khoảng thời gian này cả Chư Thần Học Viện lại bị một tin tức làm mọi người hưng phấn cuồng hỉ truyền ra, đó chính là Phong Nha Bí Cảnh sắp mở, đợt khảo hạch quý tới sẽ diễn ra ở trong này.
Tin tức vừa truyền ra, các đệ tử người người điên cuồng, lãnh tụ của các thế lực không ngừng bí mật gặp nhau, tạo thành liên minh, ngay cả Mộ Dung Phong, Mộ Dung Tử Ngọc, Võ Mị Nhi, Hồ Việt… cũng vội vàng chạy đi tìm Hồ Nguyên Vũ thương nghị.
Một nữ tử mặc cung trang xinh đẹp bay lướt qua bầu trời hoàng cung, như trích tiên hạ xuống dưới Ngọc Hoa Cung.
Nữ tử kia mặc cung trang màu vàng nhạt, mái tóc búi cao, dung nhan kiều diễm như tiên nữ giáng trần, dáng vẻ thướt tha đầy đặn, làm cho bất kỳ nam tử nào nhìn thấy cũng thần hồn điên đảo, nổi lên phàm tâm.
Lam Nhuoc Yen di vao Ngọc Hoa Cung, các cũng nữ thái giám ở ngoại điện nhìn thấy đều cung kính hành lễ, miệng hô nương nương, nhưng Lâm Nhược Yên chỉ đảo qua một cái liền không để ý nhiều, cất bước đi thăng tới biệt viện của Hồ Nguyên Vũ. Hơn tháng trước bởi vì nhận được tin tức Chư Thần Học Viện nâng cao chỉ tiêu khảo hạch, nàng nghĩ Hồ Nguyên Vũ mới vừa đột phá Luyện Thần kỳ, không thể nào ở trong vòng mấy ngày tới Khai Minh kỳ được, vì vậy cũng không vội về, mà ở lại bên người nữ nhi giúp Hồ Minh Nguyệt thức tỉnh huyết mạch.
Ai ngờ đến khi nàng đi ra tổ địa, lại nhận được tin tức Hồ Nguyên Vũ đã tiến về Chư Thần Học Viện, hơn nữa trên đường đi còn bị ám sát, làm nàng lo lắng không thôi, vội vàng sử dụng Truyền Tống Trận trở về hoàng cung hỏi thăm tin tức, với lại muốn tới Chư Thần Học Viện, từ hoàng cung mượn không gian trùng động đi sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Biết Hồ Nguyên Vũ sẽ để lại cho mình thư tín gì đó, nên nàng lập tức tới biệt viện của hắn, nàng vừa vào thì Tiểu Lý Tử cũng tới, đưa lên cho nàng hai cái Tinh Giới Truyền Tin, thuật lại sự tình Hồ Nguyên Vũ đặn dò. Sau khi nghe xong, Lâm Nhược Yên phất tay bảo hắn lui, sau đó nhỏ máu nhận chủ Tinh Giới Truyền Tin của mình.
Vừa mới mở ra Tinh Giới Truyền Tin, bên trong là một đống tin nhắn của Hồ Nguyên Vũ, chủ yếu là nói hắn đã tới Chư Thần Học Viện an toàn, kể về cuộc sống mới, niềm nhớ nhung với nàng.
Lâm Nhược Yên dùng thân thức gọi lên hai tiếng: - Phu quân.
…