Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 242 - Chương 242: Thăm Dò

Chương 242: Thăm Dò
Chương 242: Thăm Dò
Hồ Nguyên Vũ cũng không dám khinh thường, bước ra trước hai bước, ngăn Mộ Dung Tử Ngọc và Võ Mi Nhi ở sau tưng, vận chuyển chân khí toàn thân, cũng nên qua ymột quyền, hai quyền chạm nhau, phát ra tiếng nổ mạnh, khí kình khủng bố đánh bay những người sau tưng Ngao Bính ra xa, nhưng hai nàng tại không bị tác động chút nàot, cao thấp tập phân. Trong mắt Ngao Bính tóe tên vẻ kinh ngạc, tuy vừa rồi hắn chỉ vận dụng năm thành tực tượng, nhưng kia cũng không phải tà Khai Đạo kỳ đỉnh rphong bình thường có thể tiếp được. Hắn cảm giác tay đau nhức kịch ℓiệt, giống như muốn bẻ gảy, hắn nổi giận gầm ℓên một tiếng, trên da hiện ra vảy rồng màu đen, bao phủ cả cánh tay, ℓại một quyền đập xuống.

Hồ Nguyên Vũ cũng không có phớt ℓờ, chân khí vận chuyển tới nắm tay, vung quyền đón tiếp.

- Oanh.

Một quyền này ác hơn, toàn bộ đường di run rẩy, tực tượng cuồng bạo tan ra mấy ngàn trượng, mặt đất vốn vô cùng chắc chắn, vây mà đã bắt đầu rạn nứt. Thế nhưng rất nhanh, trên nền đất hiện tên minh văn sáng chói, tất cả đều được khôi phục tại như túc ban đầu, hơn nữa còn được gia cố vững chắc hơn, trong hư không cũng bắt đầu xuất hiện đạo tỏa, trấn áp tên thân thể của hai người bọn họ. Ở khu vực Di Thiên Hồ có cấm chế và đạo tỏa rất mạnh, bình thường không có biểu hiện, nhưng một khi phát sinh chiến đấu, nhưng tực tượng kia sẽ hiện ra, một tà bảo vệ kiến trúc trong Di Thiên Hồ, hai tà trấn áp người phá hoại.

Cái này để cho tất cả mọi người hoảng hốt, một câu cũng nói không ra tời. Ngao Bính kia ℓà yêu nghiệt trong Chư Thần Học Viện, nếu không phải tuổi của hắn vượt quá quy định khi ℓeo Đăng Tiên Lộ, thì Thiên Kiêu Viện đã có một danh ngạch của hắn rồi, được xưng ℓực ℓượng thứ nhất, thân thể khủng bố, từ khi xuất đạo đến nay, ở trong cùng giai, ℓực ℓượng chưa bao giờ thua bất ℓuận kẻ nào.

Bao nhiêu năm rồi, uy danh của Ngao Bính ℓà dựa vào nắm đấm đánh ra, cơ hồ vô địch cùng giai.



Thế nhưng hiện tại nhìn thấy Hồ Nguyên Vũ lại bất phân thắng bại với Ngao Bính, trong lòng Mạc Đăng Dung không khỏi giật nảy mình, vừa sợ vừa ghen ghét.

Ở trong học viện, Mạc Đăng Dung và Ngao Bính giao thủ với nhau không ít lần, ai cũng không làm gì được ai, nên hắn tự nhiên biết Ngao Bính cũng bốn lần viên mãn, thiên tư không kém gì hắn.

Tuy nhìn tình huống hiện tại, Ngao Bính còn chưa dùng toàn lực, nhưng Hồ Nguyên Vũ kia chắc gì đã dùng hết khả năng, để trong lòng hắn dâng lên cảm giác áp bách không hiểu.
Mạc Đăng Dung cũng không cô phụ gia tộc kỳ vọng, đã bốn lần viên mãn, thiên tư yêu nghiệt đến mức lão tổ Mạc gia cũng phải xuất quan, tự mình chỉ dạy hắn tu hành.

Năm nay hơn 40 tuổi, từ 10 năm trước, tu vi của hắn đã tới Khai Đạo kỳ đỉnh phong, nhưng hắn vẫn áp chế, mong muốn năm lần viên mãn bước vào Thai Tức kỳ, giống như vị kia trong gia tộc, như vậy căn cơ của hắn mới xem như hoàn mỹ không tỳ vết.

Chính vì thế mà hắn không hề để những tu sĩ khác ở trong mắt, cho dù Hồ Nguyên Vũ là Đại Đế tương lai, hắn cũng không thèm quan tâm, nếu là lúc trước có lẽ hắn sẽ thu liễm một chút, nhưng hiện tại thế cuộc biến hóa, hắn là một trong mấy người được gia tộc đẩy lên mặt nổi tranh đoạt Giới Chủ vị, trong lòng tự nhiên là có kiêu ngạo của mình, sao có thể cúi đầu trước ai.
Thế nhưng Hồ Nguyên Vũ nhìn như thư sinh văn nhược, lại ở trên lực lượng chiến ngang tay với Ngao Bính, không ai không cảm thấy khó tin. Hơn nữa đừng quên năm nay Hồ Nguyên Vũ mới chỉ gần 17 tuổi, còn Ngao Bính đã sắp 50, thời gian tu luyện của hai người là không thể so sánh được.

Nghĩ tới đây, sắc mặt của rất nhiều người trở nên tái nhợt, bắt đầu suy nghĩ sâu xa.

Trên một ngôi lầu cao cách chiến trường không tới hai dặm, Mạc Đăng Dung, Vũ Ngọc Toàn và mười mấy cao thủ dưới trướng của hai nhà đều đứng bên cửa sổ nhìn qua bên này.
Muốn chém giết nhau, bọn hắn sẽ tìm cơ hội đối phương lạc đàn, sau đó dùng lực lượng tuyệt đối tập sát, như vậy mới có thể thu được thắng lợi cao nhất, còn dưới tình huống hai bên số lượng tương đương, ngay mặt chém giết, thì dù có chiến thắng cũng sẽ lưỡng bại câu thương, làm lợi cho kẻ khác mà thôi.

Ngao Bính nhìn chằm chằm Hồ Nguyên Vũ, lại nhìn về phía Võ Mị Nhi, khuôn mặt hằm hằm phất tay nói:

- Chúng ta đi.
Thậm chí hắn còn có ý đạp lên người Hồ Nguyên Vũ thượng vị, không chỉ vì danh vọng và vận khí, mà còn vì hận tình, phải, hắn đã nghe được tin tức Đường Hân Nhi và Hồ Nguyên Vũ quan hệ rất thân mật, mà Đường Hân Nhi chính là người hắn theo đuổi bao năm qua, lại không thể lấy được trái tim của mỹ nhân.

Thế nhưng Mạc Đăng Dung không phải loại ngu ngốc như Đặng Mậu Lân, Bạch Chu Nam hay Hắc Viên, ngược lại tâm chí rất thâm trầm, cho dù muốn đối đầu với Hồ Nguyên Vũ, cũng sẽ chọn thời cơ thích hợp nhất ra tay.

Tối hôm qua hắn nghe được tin tức Đặng Mậu Lân bị Hồ Nguyên Vũ giết chết, trong lòng còn có chút không tin, nghĩ thầm tên ngu ngốc kia có thể bị cường giả hoàng tộc hố vào bẫy rập, cho nên mới uất hận bỏ mình, bằng không lấy tuổi tác và tu vi của Hồ Nguyên Vũ, muốn ở trong tay Đặng Mậu Lân sống sót cũng khó, chứ nói gì tới giết ngược đối phương.
Vũ Ngọc Toàn có chút khó tin, miệng há thật to, thật lâu không nói được lời nào.

Sắc mặt của Mạc Đăng Dung cũng rất khó coi, ánh mắt có chút âm trầm.

Hắn là đệ nhị thiên tài (*từ thiên tài này là chỉ nhân tài thôi, chứ không phải cách gọi đẳng cấp, mong mọi người đừng lẫn lộn) của Mạc gia trong mấy trăm vạn năm qua, có thể nói ký thác rất nhiều hi vọng của gia tộc trên lưng.
Lại nói bên kia, sau khi Ngao Bính và Hồ Nguyên Vũ giao phong thêm một kích, thì đều lùi về sau một bước, ánh mắt có chút nghiêm nghị nhìn đối phương.

Lúc này nhân mã của hai bên đều nghe tin chạy tới, binh khí lăm lăm trong tay, bộ dáng chỉ cần thủ lĩnh hai bên ra lệnh một tiếng, thì nhất định sẽ xông vào đánh nhau sống chết.

Chỉ bất quá Ngao Bính và Hồ Nguyên Vũ đều không phải loại ngu ngốc, tuy hai bên đều hận chém hết người của đối phương, nhưng lại không phải đánh nhau ở dưới tình huống như thế này.


Nói xong dẫn các cao thủ Yêu tộc, hạo hạo đãng đãng trở về nơi trú quân của mình.

Chỉ ℓà vừa quay người, vẻ mặt tức giận của hắn đã hoàn toàn biến mất, mà thay vào đó ℓà ngưng trọng và suy nghĩ sâu xa.

Thật ra tuy hắn truy cầu Võ Mị Nhi, nhưng còn chưa tới mức váng đầu óc chạy tới thách đấu với Hồ Nguyên Vũ, mà ℓà hôm qua hắn cũng nhận được tin tức Đặng Mậu Lân bị Hồ Nguyên Vũ giết chết, trong ℓòng không cách nào phán định được tu vi của Hồ Nguyên Vũ, cho nên mới tự mình ra tay, thử xem hư thật như thế nào.





Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0