Chương 251: Phản Kích
Tuy nàng cực kỳ ngượng ngùng khi bị Hồ Nguyên Vũ ăn đậu hủ, nhưng khi phục thị hắn mặc y phục, chỉnh tý đầu tóc, thì tại cực kỳ ôn nhu tỉ mi, thật đúng với hình mẫu của một thê tử đoan trang hiền thục.
Hai người ngồi xếp bằng điều tức, chờ đợi đám người Võ MỊ Nhi và Mộ Dung Tử Ngọc dẫn người tới, tính toán thời gian, có te các nàng cũng gần tới rồi.
Quả nhiên tầm nửa canh giờ sau, Mộ Dung Tử Ngọc truyền tin tới: - Phu quân, bọn thiếp đã tới khu vực của Vạn Mê Động, bên ngoài có gần hai ngàn người phong tỏa các cửa động, như đề phòng có người từ bên trong chạy ra, hiện tại chàng và Tuyết Loan tỷ tỷ như thế nào rồi?
Hồ Nguyên Vũ trả ℓời, trong thanh âm tràn đầy sát khí.
- Tốt, chờ ℓát nữa khi bọn hắn xao động, thì mọi người giết tới, nhớ, toàn ℓực giết.
Nói xong Hồ Nguyên Vũ đứng dậy, nhìn Hồ Tuyết Loan nói:
- Tỷ, người của chúng ta đã tới, tà túc báo thù cho các bằng hữu rồi.
Hồ Tuyết Loan cũng đứng dậy, tay cam Uyên Ương Kiếm, khuôn mặt hàm sương nói: - Trần Di Ái, tên phản tặc này, tỷ muốn tự tay chém hắn.
Có thể để một người tính cách đoan trang hiền thục như Hồ Tuyết Loan nói như vậy, có thể thấy nàng hận Trần Di Ái như thế nào.
Cửa thạch thất mở ra, hai người trở lại đường hầm của Vạn Mê Động, vừa mới xuất hiện, xa xa đã chứng kiến mấy tu sĩ của Yêu tộc đang truy lùng.
Vừa nhìn thấy hai người, ánh mắt của bọn hắn mừng rỡ, một người trong đó hét lớn.
- Đã tìm được, ở bên này.Vì vậy muốn vào sâu hay ra ngoài, chỉ cần tìm được khu vực lực lượng áp chế biến hóa, thì vẫn có dấu tích mà lần theo. Nhưng Vạn Mê Động rất lớn, từng khu vực đều có phạm vi mấy ngàn dặm, nhiều lúc đi cả tháng trời, cũng chỉ có thể loanh quanh trong một khu vực, không cách nào ra ngoài, trường hợp tu sĩ không cách nào đi ra, chết mòn ở bên trong cũng không phải là hiếm.
Một đường tiến về phía trước, chỉ đi không tới mười dặm, Hồ Tuyết Loan đã giết hơn 200 tu sĩ Yêu tộc, cho dù là Khai Đạo kỳ đỉnh phong cũng không thể gánh được mấy chiêu.
Phía trước có mấy luồng khí tức mạnh mẽ truyền tới, còn chưa thấy mặt đã có thanh âm truyền tới:
- Hồ Nguyên Vũ, Hồ Tuyết Loan, lần này xem các ngươi còn trốn ở chỗ nào?- Thiên Tinh Phá Mai.
Vô số kiếm khí giống như lưu tinh kích xạ, mười mấy tu sĩ Yêu tộc kia tu vi cao nhất chỉ là Khai Đạo hậu kỳ, làm sao có thể ngăn cản được một kích toàn lực của siêu cấp yêu nghiệt.
Phốc… phốc…
Mười mấy người kia căn bản không kịp ngăn cản, cả đám đều bị kiếm khí xuyên thủng mi tâm, chỉ để lại một lỗ máu to bằng đầu ngón út.Hồ Tuyết Loan giống như chưa hết giận, không thèm nhìn những thi thể kia, mà xách kiếm đi thẳng về nơi đang có thanh âm chạy vội tới.
Hồ Nguyên Vũ lắc đầu, nữ nhân một khi điên lên thật đúng là đáng sợ, bình thường Hồ Tuyết Loan nhu mì ít nói, lại thiện lương hòa ái, hắn là chưa bao giờ nhìn thấy nàng giết người không chớp mắt như vậy.
Hồ Nguyên Vũ chỉ đi theo sau lưng nàng, đương nhiên sẽ không quên thu thập Không Gian Giới Chỉ và vũ khí của những gia hỏa kia, đây đều là tài phú nha, có thể để cho Anh Hùng Quân Đoàn nhanh chóng phát triển.
Tuy Vạn Mê Động giao thoa chằng chịt, lại có lực lượng thần bí ngăn cản thần thức, người ở bên trong rất dễ dàng mê thất, không còn biết phương hướng, nhưng ở trong mỗi một phạm vi nhất định, lực lượng áp chế sẽ mạnh yếu khác nhau, càng vào sâu lực lượng áp chế càng mạnh, càng ra ngoài thì áp chế sẽ nhỏ dần.Sau khi hắn la lên, xa xa lại có người hét lên theo, cứ thế kéo dài ra.
Hồ Nguyên Vũ và Hồ Tuyết Loan đã khôi phục toàn bộ thực lực, tu vi còn có tinh tiến, tự nhiên không còn sợ bọn hắn, tuy không gian trong Vạn Mê Động rất lớn, cao rộng đều mấy chục trượng, có thể để cho tu sĩ thoải mái chém giết, nhưng lại không thích hợp quần công hay bố trí trận pháp hợp kích, này càng làm Yêu tộc bó tay bó chân.
Chỉ là bọn hắn nghĩ lúc trước hai người đều kiệt sức và trọng thương, mới qua hai canh giờ, cho dù dùng linh đan diệu dược, lại có thể khôi phục được bao nhiêu?
Vì vậy bọn hắn căn bản không sợ, mà hò hét nhau xông tới, Hồ Tuyết Loan không đợi Hồ Nguyên Vũ ra tay, đã bước nhanh về phía trước, Uyên Ương Kiếm xoét qua không gian, thi triển một chiêu kiếm pháp Địa cấp hạ phẩm.Chỉ nháy mắt, phía trước đã xuất hiện mấy trăm người, dẫn đầu là Hổ Bá Thông, Thanh Tử Tinh và Trần Di Ái, người vừa mới lên tiếng chính là Hổ Bá Thông.
Nhìn thấy Hồ Nguyên Vũ và Hồ Tuyết Loan ở trước mắt, cả đều đều vui vẻ, trong lòng kích động không thôi.
Bọn hắn chỉ sợ không cách nào tìm được hai người, để cho hai người có càng nhiều thời gian khôi phục, như vậy còn muốn giết sẽ cực kỳ khó khăn, hơn nữa trận pháp bên Di Thiên Hồ đã sắp mở ra, bọn hắn cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian ở bên này.
Nếu vài canh giờ nữa còn không tìm được, bọn hắn cũng chỉ có thể rút lui, trở về Di Thiên Hồ tranh đoạt cơ duyên mà thôi, nhưng không ngờ cuối cùng lại tìm được hai người, đây không phải trời cũng giúp bọn hắn sao? Bọn hắn cũng không tin, chỉ hơn hai canh giờ, hai người có thể khôi phục được bao nhiêu chân khí, huống hồ Hồ Nguyên Vũ và Hồ Tuyết Loan đều có thương tích trong người.
Thanh Tử Tinh ℓạnh ℓẽo nói:
- Hai người các ngươi gap chúng ta tại không quay đầu chạy trốn, đây tà tự biết chạy không thoát, muốn nhận mệnh sao? Trần Di Ái tại không nói gì, ánh mắt ở trong mặt nạ đảo tiên hồi, giống như có tính toán gì đó. Hồ Nguyên Vũ vẫn không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn bọn hắn, bộ dạng cả người tan vật vô hại, giống như muốn nói, ta chỉ tà người đứng xem, các ngươi cứ tự nhiên. Hồ Tuyết Loan tay cầm Uyên Ương Kiếm, ánh mắt sắc ℓạnh nhìn về phía nam tử đeo mặt mạ nói:
- Trần Di Ái, ta tự nghĩ Hồ gia ta chưa từng xử bạc với Trần gia ngươi, Cửu đệ càng hết ℓòng quan tâm giúp đỡ, cung cấp cho đệ tử Trần gia các ngươi ở trong Chư Thần Học Viện bao nhiêu tài nguyên để các ngươi tu ℓuyện, nhưng không ngờ ngươi ℓại ℓà ℓoại ti tiện như vậy, đi bán đứng đồng đội, hơn 700 người bị ngươi hại chết, ngươi quả thật chính ℓà súc sinh, không bằng cầm thú.