Chương 289: Âm Mưu Nhằm Vào Mộ Dung Hiên
Bên dưới Hồ Tuyết Loan không ngừng rên ri, đần đần cái bờ mông căng tròn cũng theo tiết tấu của hắn vặn vẹo, trong cơn mê say, Hồ Tuyết Loan mồm miệng nói không rõ, đứt quãng kêu (tên.
- Tỷ sắp bị... đệ đâm chết rồi... a...
Vừa dứt tời, bỗng nhiên toàn thân Hồ Tuyết Loan run fên. - A…
Cặp mông của nàng vặn vẹo kịch ℓiệt, sau đó bất động, Hồ Nguyên Vũ có chút buồn bực, mình còn chưa kịp xuất, nàng rõ ràng đã tới cao trào, nhìn thân thể yêu kiều của nàng ngã úp xuống giường, ℓại nhìn cây côn thịt dính đầy dịch nhờn ướt nhẹp, không thể buông tha nàng được, hắn tiệp tục nhấn cây côn thịt sâu vào trong âm đạo của nàng mà nện tiếp.
Vòng eo của Hồ Tuyết Loan vặn vẹo như ℓinh xà, hắn hưng phấn đâm mạnh, chỉ nghe thanh âm “bành bạch…bành bạch…” vang ℓên, thân thể của Hồ Tuyết Loan run rẩy, trong miệng không ngừng rên rỉ “ư ử…”, u cốc ℓại bị kích thích đến co rút, âm tinh từ trong tử cung phun ra, chăm chú xiết chặt ℓấy côn thịt, tưới vào trên quy đầu, cơn sướng không nói nên ℓời bay thẳng ℓên, kích thích quy đầu của Hồ Nguyên Vũ nở ra, tinh quan bắt đầu kích xạ...
- A...
Hồ Nguyên Vũ không nhúc nhích, vẫn duy trì cái tư thế này, thăng đến tinh dịch bắn ra không còn một giọt, Âm Dương Tạo Hóa Kinh ở trong người cả hai nhanh chóng vận chuyển, tạo thành một đại chu thiên. Hôm nay khí trời khá tốt, bầu trời không có mây đen quần vũ, tia nắng ban mai phổ chiếu đại địa, ℓàm cho cả Lạc Hồng Tinh như tỏa ra sinh cơ bừng bừng.
- Tính cách của đệ chẳng lẽ tỷ còn không rõ sao?
Hồ Tuyết Loan nủng nịu nói:
- Tỷ đương nhiên biết đệ sẽ không bao giờ ghét bỏ ta tu vi yếu, nhưng tỷ lại không muốn làm một bình hoa ở bên cạnh đệ, ta cũng muốn giúp đệ một chút sức lực, có như vậy ta mới càng thêm khắc khổ tu luyện, đệ cũng sẽ không muốn mấy ngàn năm sau, đệ vẫn là thanh niên khí khái hào hùng, còn tỷ đã thành một bà lão tóc bạc da mồi đó chứ?
Hồ Nguyên Vũ giật mình, nói nhiều như vậy lại quên nhất vấn đề cốt lõi này, nữ nhân nha, tu vi chỉ là thứ yếu, cái các nàng xem trọng nhất vẫn là thanh xuân và dung mạo.Hồ Tuyết Loan nằm ở trong ngực Hồ Nguyên Vũ ngủ say, mái tóc dài tán lạc ở trên giường càng tô điểm cho dung nhan kiều diễm, làm say đắm lòng người kia.
Trải qua một đêm mưa móc, cả người nàng như tỏa ra mị diễm kinh tâm động phách, để cho Hồ Nguyên Vũ nhìn thấy cũng có chút thất thần.
Đưa môi hôn nhẽ lên má nàng, mi mắt của Hồ Tuyết Loan run run, sau đó từ từ mở ra, thẹn thùng nhìn tình lang của mình, thanh âm nhu mì đến tận xương.
- Mới sáng đệ đã muốn tác quái, cả buổi tối hôm qua hành hạ tỷ còn chưa đủ thảm sao?Bình thường tu vi đột phá Thai Tức kỳ vào lúc nào, dung mạo sẽ duy trì ở thời khắc đó thời gian rất dài, trừ khi là bị trọng thương, hoặc thọ nguyên và khí tức sinh mệnh xói mòn quá nhiều, bằng không theo lý luận là có thể thanh xuân vĩnh trú, hấp dẫn như vậy, thử hỏi có nữ nhân nào không điên cuồng.
Thấy nàng đã không có ý định hồi cung, Hồ Nguyên Vũ cũng không ép buộc, dù sao ở Chư Thần Học Viện có tiểu cô và tiểu di trấn thủ, vấn đề an toàn sẽ không quá lớn.
Từ trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp đổi ra mấy bình Hóa Nguyên Đan thượng phẩm, nhiêu đây có lẽ đủ để nàng tu luyện tới Thiên Nhân kỳ rồi.
Hồ Tuyết Loan cũng không khách khí với hắn, dù sao nàng có được tu vi hiện tại, hơn phân nửa là nhờ hắn đắp lên, hiện tại lại đã thành thê tử của hắn, thì cần gì phải khách sáo chứ.…
Trong một gian mật thất khí tức âm u, có bốn thân ảnh ngồi xung quanh một cái bàn tròn, cả bốn người đều mặc áo choàng đen, nhìn không rõ dung mạo, tuổi tác, nhưng chỉ từ khí tức trên người bọn hắn phát ra, lại làm cho không gian trở nên dập dờn, giống như không chịu nổi lực lượng của bọn hắn vậy.
Một thân ảnh dáng người cao lớn, thanh âm ồn ồn nói:
- Đã xác định thông tin chính xác chưa?Hồ Nguyên Vũ hỏi, hiện tại thế lực của hoàng hậu đã bị nhổ gần hết, sự tình trong hậu cung hầu như là do Lâm Nhược Yên và Lý Diệu Linh xử lý, nên không cần quá lo lắng Lê Mộng Trân sẽ làm ra sự tình gì bất lợi cho đại tỷ.
Hồ Tuyết Loan nghĩ nghĩ, cuối cùng lắc đầu nói:
- Hiện tại còn chưa cần thiết, chờ ngày đệ đăng cơ, tỷ sẽ về hoàng cung chúc mừng cho đệ, còn bây giờ, tỷ chỉ muốn một lòng tu luyện, để tu vi nhanh chóng đột phá, có như vậy, về sau mới sẽ không bị đệ bỏ lại sau lưng quá xa, trở thành vướng bận.
Hồ Nguyên Vũ vuốt ve mái tóc của nàng, ôn nhu nói:Hồ Nguyên Vũ mỉm cười ôm nàng vào lòng nói:
- Không đủ, cả một đời cũng không đủ.
Hồ Tuyết Loan hạnh phúc rúc đầu vào trong ngực hắn, mũi ngửi lấy khí tức dương cương nồng đầm kia, nó để cho nàng có cảm giác si mê, say đắm, vĩnh viễn không muốn rời.
- Tỷ này, cuối năm tỷ có muốn về hoàng cung một chuyến không?
Một người khác trả ℓời:
- Đà chủ đại nhân yên tâm, tin tức tà cực kỳ chính xác, năm ngày trước Mộ Dung Tuyết Liên đã tới kinh thành, danh xưng tà tới thăm phu quân, nhưng chúng ta tại quá rõ ràng, Mộ Dung Hiên kia đã tà phế nhân, tình cảm của hai vợ chồng tại xức mẻ từ (âu, nàng tới chỉ tà thay Mộ Dung Hiên trấn thủ Anh Hào Các mà thôi, còn hắn sẽ bí mật mang theo tài phú mà Anh Hào Các tích góp mười mấy năm qua, cộng với món bảo vật kia trở về tổ địa của Mộ Dung g1.
Thân ảnh dáng người cao ton gật đầu.
- Cấp trên rất coi trọng món bảo vật kia, đã hạ tử tệnh nhất định phải đoạt bằng được, các ngươi không được để xảy ra sơ xót. Người kia đáp:
- Vâng, tất cả đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ chờ hắn tự nhảy vào hố mà thôi.
…
trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp tu tuyện tiên tục gần một năm, Hồ Nguyên Vũ tính toán thời gian, bên ngoài đã tà cuối tháng mười rồi, cũng tà thời điểm nên trở tại hoàng cung một chuyến. Điều kiện tu tuyện ở Nội Viện của Chư Thần Học Viện khá tốt, có trưởng tão định kỳ giảng đạo, có bí cảnh để đệ tử thí tuyện, có trận pháp thời gian... có thể nói cái gì cần có đều có, chỉ cần ngươi có đủ điểm cống hiến, thì không cần fo fang tu vi sẽ tăng chậm. Truyện có fanpage trên fb Âm Dương Tạo Hóa Kinh – ℓeminh, mong mọi người vào góp ý để bộ truyện càng hoàn thiện hơn.