Chương 293: Giới Thượng Lưu Sở Thích Thật Loạn
Bàn tay của Mộ Dung Tuyết Liên ngừng ở giữa không trung, hơi sững người một chút, cuối cùng đành phải cất đan được về, trong ánh mắt có chút chua xót, tuy giấu rất khá, nhưng vẫn bị Hồ Nguyên Vũ bắt gặp, trong tòng thâm nghĩ.
- Xem ra ta đón không sal, chuyện này thật tà...
Sự tình cậu cả Lâm Khang tà 3D, Hồ Nguyên Vũ đã được mợ cả nói, vì vậy không quá bất ngờ, nhưng vì sao Mộ Dung Hiên cũng... Giới thượng ℓưu sở thích thật ℓoạn, về sau phải tránh tiếp xúc một chút mới được, hãi cả chim non.
Lúc này Phụng ℓão đã thanh ℓý xong chiến trường, Liệt Hỏa Điểu cũng bay tới, hắn nói:
- Nơi này không phải chỗ ở ℓâu, nên ℓập tức trở về kinh thành.
Mọi người đều gật đầu, Lâm Khang bế Mộ Dung Hiên bay tên tưng Liệt Hỏa Điều, đám người Hồ Nguyên Vũ cũng bay tên theo, Liệt Hỏa Điểu vỗ cánh, nhanh chóng bay về phía Bắc Côn Thành.
Sau khi mọi người rời đi gan nửa canh giờ, một hắc y nhân thân hình to tớn đi tới trên không chiến trường, nhìn phía dưới hoang tàn đổ nát, đại địa còn bốc tên khói trắng, ánh mắt hắn rét tạnh nói: - Đúng tà một đám phế vật, chỉ một chút chuyện như vậy cũng tàm không xong. Ánh mắt ℓại đảo qua chiến trường ℓần nữa, thấy không có gì để tra xét, thân hình của hắn mới từ từ tan biến ở trong hư không.
Thân là cao thủ tình trường, hắn làm sao không biết tình cảm của vợ chồng Mộ Dung Tuyết Liên rạn nứt, hiện tại mỹ nhân đang đau khổ, đây không phải một cơ hội tốt để thừa dịp vắng mà vào sao?
Sau khi tới hậu viện, Mộ Dung Hiên lại bảo Mộ Dung Tuyết Liên không cần lo lắng, mình đã không sao, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là được, sau đó được Lâm Khang dìu đi vào trong biệt viện của mình.
Mộ Dung Tuyết Liên cũng không nói gì, mang theo Hồ Nguyên Vũ đi về biệt viện của mình.Mà hắn cũng như vậy, đối với ta là hết lòng hết mực, để cho ta cảm động không thôi, cảm thấy gả cho hắn chính là quy túc tốt nhất của đời mình.
Ở dưới trưởng bối của hai nhà tác hợp, lại được các cao tầng ủng hộ, ta và hắn thành hôn, tình cảm của hai vợ chồng càng như keo như sơn, đến khi ta mang thai Tử Ngọc, thì loại tình cảm kia như tới đỉnh điểm.
Chỉ là tiệc vui chóng tàn, cũng ở năm ta mang thai Tử Ngọc, hắn ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, lại bị nội gián trong gia tộc tiết lộ tin tức, bị cường giả Ma giáo vây công, tuy có thể sống sót trở về, nhưng… nhưng người đã không trọn vẹn.Nơi này là khu vực hạch tâm của Anh Hào Các, không có người ngoài, hơn nữa trong không gian minh văn đạo tỏa dày đặc, Phụng lão muốn ẩn thân cũng không được, cộng thêm Hồ Nguyên Vũ yêu cầu, hắn chỉ ở tiền viện nghỉ ngơi, không có đi theo sau.
Đi tới hoa viên trong biệt viện, Mộ Dung Tuyết Liên đứng ở bên cạnh lan can, thân ảnh mảnh mai, ánh mắt có chút cô tịch nhìn ra xa vô định.
Hồ Nguyên Vũ cũng đi tới, đứng ở bên cạnh nàng, lúc này hắn lại không biết nên bắt tay từ đâu, cảm thấy nói như thế nào cũng không thích hợp.Nhìn bầu trời xa xôi một lúc, đột nhiên Mộ Dung Tuyết Liên thở dài, thanh âm có chút cô tịch nói:
- Ta và hắn vốn là thanh mai trúc mã, từ nhỏ lớn lên cùng nhau, hơn nữa xét về vai vế, ta còn là biểu tỷ của hắn, nên thân càng thêm thân.
Thiên phú của ta và hắn đều sàn sàn nhau, ở trong tộc rất được trưởng bối xem trọng, lại thường xuyên ra ngoài thí luyện, du ngoạn, trải qua vô số sinh tử khảo nghiệm, không biết từ lúc nào, trong tim của ta đã lấp đầy hình bóng của hắn, đã sa vào lưới tình không tự dứt ra được.…
Khu vực nghỉ ngơi của cao tầng trong Anh Hào Các.
Sau khi truyền tống đến ngoài kinh thành, Hồ Nguyên Vũ cũng không vội trở về hoàng cung, mà đi theo Mộ Dung Tuyết Liên, Lâm Khang… tiến tới Anh Hào Các.- Khi ấy ta chỉ lo lắng cho sức khỏe của hắn, hoàn toàn không để ý tới sự tình kia, bởi vì ở trong lòng ta, hắn còn sống mới là cái ta cần nhất, nhưng hắn lại không nghĩ vậy, từ sau khi bị thương, tính tình của hắn giống như hoàn toàn thay đổi, trở nên thờ ơ lạnh nhạt với ta, thậm chí còn thường xuyên lớn tiếng, lảng tránh, đến khi Tử Ngọc được sinh ra, thì hắn xin tới kinh thành trấn thủ, từ đó hầu như không còn trở lại thăm ta nữa, nhiều lúc mẹ con ta quá nhớ hắn, tới kinh thành tìm hắn, cũng đa số là bị lảng tránh…
Trong thời gian đó, ta giống như phát điên, không ngừng tìm kiếm các phương pháp chữa trị, thậm chí từng thề, chỉ cần ai có thể giúp hắn khôi phục, ta dù làm trâu làm ngựa cũng chấp nhận, về sau lật tìm được một bản cổ tịch, nói Sinh Cơ Tái Tạo Tiên Thiên Thảo có thể để cho người khôi phục tiên thiên như lúc ban đầu, nhưng Sinh Cơ Tái Tạo Tiên Thiên Thảo lại là tiên thảo, từ lâu đã tuyệt tích, ta biết đi đâu tìm.
Lúc trước nghe tin Phong Nha Bí Cảnh mở, ta dặn dò Tử Ngọc vào trong lưu ý xem loại tiên thảo này có xuất hiện hay không, nhưng vẫn biệt vô âm tín, để ta gần như tan hết hi vọng.Nói tới đây, nàng dừng lại một chút, giống như chạm đến vết thương lòng, trong mắt chảy ra hai hàng thanh lệ.
Hồ Nguyên Vũ biết cái “không trọn vẹn” kia, chính là ám chỉ cái gì, trong lòng hơi giật mình, là loại lực lượng gì để cho cường giả Thần Quân kỳ cũng không thể tái tạo lại thân thể được?
Ngừng một lúc, chờ cảm xúc trong lòng hơi lắng xuống, Mộ Dung Tuyết Liên mới kể tiếp:
Hôm nay hắn gặp nạn, nhưng người hắn đưa tin không phải ta, mà ℓà Lâm Khang kia, ngươi nói có buồn cười hay không, có đáng hận hay không? Nếu không phải ℓòng ta bất an, ℓại thấy bên gia tộc chậm chạp không có báo tin hắn đã về, nên đi ra tra xét, một đường bám theo, thì ℓàm sao biết sự tình này.
Thanh âm của Mộ Dung Tuyết Liên đã trở nên nức nở, nước mắt như hoa fê đái vũ, để người nhìn thấy mà đau tòng.
Hồ Nguyên Vũ thấy nàng thương tâm như vậy, không biết ma xui quỷ khiến như thế nào tại vươn tay ôm nàng vào tòng, càng bất ngo tà Mộ Dung Tuyết Liên không có kháng cự, mà gục ở trong ngực của hắn khóc càng to hơn.
Có Le chỉ có người trong cuộc, mới biết được hai mươi mấy năm qua nàng phải khổ sở như thế nào, phu quân tình cảm thắm thiết của mình tại vì tự tỉ mà rời xa, để nàng phải thui thủi một mình nuôi con khôn tón.
*** Truyện có fanpage trên fb Âm Dương Tạo Hóa Kinh – ℓeminh, mong mọi người vào góp ý để bộ truyện càng hoàn thiện hơn.