Chương 299: Thích Gọi Nhạc Mẫu Hơn
Sau khi huong thu cao triều qua đi, Mộ Dung Tuyết Liên đã hồi phục tỉnh thần, nhìn Hồ Nguyên Vũ vẫn còn nằm ở trên người mình, nàng thẹn thùng nói:
- Còn chưa thấy đủ sao... Hồ Nguyên Vũ cúi người tới gần bên tai nàng, mỉm CƯỜI nói: - Cả đời cũng không đủ.
Hai gò má của Mộ Dung Tuyết Liên đỏ bừng nói:
- Ngươi… chúng ta ℓà…
Hồ Nguyên Vũ cười nói: - Thì đã sao? Mộ Dung Hiên không chăm sóc được cho nàng tà Tử Ngọc, ta sẽ dùng tính mạng của mình chăm sóc các nàng cả đời.
Tuy Mộ Dung Tuyết Liên đã không còn tà thiếu nữ hay thẹn thùng, có thể dễ đàng từa phỉnh, nhưng nghe hắn nói như vậy, trong tòng tại rất cảm động, ở thời điểm nàng tuyệt vọng nhất, hắn tại xuất hiện, giống như cho nàng thứ để bấu víu vào ở trong sóng nước tenh đênh. Nàng không dám nghĩ, nếu ℓúc trước không ở trong ℓòng của hắn phát tiết tất cả, ℓại trải qua sự tình này, nàng ở trong tuyệt vọng sẽ ℓàm ra sự tình điên cuồng như thế nào?
Đến khi nàng nhận được tin tức, hắn lại cho nữ nhi của mình 50 quả Tăng Thọ Tiên Đào, thì nàng kinh ngạc đến không tin đây là sự thật, trên đời lại có nam tử có thể gạt hết lợi ích cá nhân qua một bên, khẳng khái giúp đỡ nữ nhân mình yêu như thế sao?
Nhiều lần nàng tự hỏi, nếu nàng không phải người Mộ Dung gia, Mộ Dung Hiên nhận được nhiều Tăng Thọ Tiên Đào như vậy, hắn có thể cho mình 50 quả không?
Sau nhiều lần cân nhắc, dù nàng rất không muốn, nhưng lại bất đắc dĩ lắc đầu, Mộ Dung Hiên chắc chắc sẽ không khẳng khái như vậy, có thể cho mình một phần mười số đó đã là không tệ rồi.
Này không có liên quan tới yêu hay không yêu, mà liên quan tới lợi ích của gia tộc, Mộ Dung Hiên chắc chắc sẽ không đặt tình yêu nam nữ lên trên lợi ích của gia tộc, đây là lý niệm mà một đệ tử từ nhỏ đã được quán thâu, rất khó thay đổi.- Tuyết Liên, nữ nhân coi trọng nhất danh tiết, nàng ngay cả danh tiết của mình cũng không để ý, một lòng một dạ đi theo ta, ta thân là nam nhân, lại đi xem trọng chút hư danh sáo rỗng kia, thì chẳng phải ngay cả súc sinh cũng không bằng sao?
Khuôn mặt của Mộ Dung Tuyết Liên đỏ bừng, có chút xấu hổ nói:
- Ai một lòng một dạ đi theo ngươi, còn dám gọi thẳng tên của ta, thật không biết trên dưới, ta là nhạc mẫu của ngươi.
Phảng phất như tâm ý linh thông, hắn tiếp tục nhấn côn thịt vào sâu trong u cốc của Mộ Dung Tuyết Liên, làm nàng rên lên một tiếng kiều mị.Nói như vậy Hồ Nguyên Vũ là người tính cách nhu nhược, quá xem trọng tình cảm mà bỏ qua lợi ích của gia tộc, Mộ Dung Tuyết Liên lại lắc đầu, nàng nghe nữ nhi kể qua sự tình ở trong Phong Nha Bí Cảnh, từ những việc Hồ Nguyên Vũ làm, lấy trí tuệ của nàng, tự nhiên có thể nhìn ra hắn là một người sát phạt quyết đoán, sẽ không bị nữ sắc mê đến mất tâm khiếu.
Như vậy chỉ có một nguyên nhân, là hắn tự tin có thực lực áp chế hết thảy, không sợ bất kỳ thế lực nào có thể rung chuyển lợi ích của hoàng tộc, đây là tâm tính của một hùng chủ.
Đối với một nữ nhân, thì cho dù hắn là người yêu mỹ nhân hơn yêu gian sơn, hay là một hùng chủ bá đạo mạnh mẽ, lại trọng tình trọng nghĩa, thì đều là một hấp dẫn trí mạng.
Nàng vuốt ve lấy gương mặt của Hồ Nguyên Vũ, đang định nói gì đó, thì Hồ Nguyên Vũ đã nói trước.Trải qua một chút thời gian hồi phục, lúc này côn thịt lại cứng rắn như sắt, nhồi đầy cả hành lang âm đạo chật hẹp của nàng.
- Ân… nhẹ chút, ngươi cái tiểu tử… không biết trên dưới này...
Quy đầu của Hồ Nguyên Vũ chạm đến tử cung của Mộ Dung Tuyết Liên, làm nàng đứt quãng nói.
Hồ Nguyên Vũ một bên xoa xoa hai đầu núm nhũ hoa của nàng, một bên cười nói:- Ta biết sẽ rất khó khăn, nhưng nàng và ta điều hiểu, thế giới này là thế giới thực lực vi tôn, chờ ngày ta bước lên Giới Chủ vị, nhất định sẽ tổ chức lễ cưới long trọng nhất đón mẹ con nàng vào Hồ gia, tin ta, được không?
Ánh mắt của Mộ Dung Tuyết Liên mông lung, ôn nhu nói:
- Ngươi không ngại ta đã lớn tuổi, lại là nữ nhân đã có chồng sao? Cái này sẽ ảnh hưởng tới uy vọng của ngươi.
Hồ Nguyên Vũ mỉm cười, Mộ Dung Tuyết Liên không quan tâm thanh danh của mình, lại quan tâm tới cảm nhận của hắn, đây là một loại chuyển biến rất lớn, nếu ngươi không tinh ý, không sâu sắc, sẽ nói cái gì ta không quan tâm, nàng là nữ nhân đẹp nhất… vậy thì xin lỗi, ngươi mất điểm rồi.- Nhạc mẫu, phía dưới của ngài thật chặt.
Thấy Mộ Dung Tuyết Liên rên rỉ đứt quãng, cái mông bắt đầu hẩy lên, Hồ Nguyên Vũ hiểu được tâm ý của nàng, chậm rãi nhúc nhích cây côn thịt, làm nàng e thẹn nói:
- Nguyên Vũ…
Hắn nhẹ nhàng nói:Có lẽ nàng sẽ giết Mộ Dung Hiên, sau đó tự sát, cũng có thể nàng sẽ ẩn thế, cả đời không xuất hiện ở trước mặt thế nhân nữa.
Hiện tại trời xui đất khiến, lại để cho nàng gặp hắn, nói là tình yêu, còn chưa tới, nàng không phải thiếu nữ mới lớn, lại là cường giả Thần Quân kỳ, chuyện nhất kiến chung tình là hoàn toàn không thể xảy ra, nhưng hỏi nàng có hảo cảm với hắn hay không, thì cái này khẳng định là có, hơn nữa còn không thấp.
Từ khi nhận được tin tức Mộ Dung gia sẽ liên minh với hoàng tộc, còn gả con gái của mình cho Hồ Nguyên Vũ, nàng thân là mẹ, làm sao có thể không đi điều tra xem con rể của mình là người như thế nào.
Từ những tư liệu nàng lấy được, thì đã có ấn tượng rất tốt về đứa con rể này, khiêm tốn nho nhã, coi trọng tình thân, thiên tư hơn người…
- Để tiểu tế tiếp tục hầu hạ nhạc mẫu.
- Không xưng hô... như vậy nữa được... không? Mộ Dung Tuyết Liên thân thái kiều mị, mắt phượng khẽ nhắm, hiển nhiên nàng cuối cùng chỉ tà nữ nhân, chịu không nôi xưng hô mắc cỡ như vậy. - Không, ta tại thích gọi nàng ta nhạc mẫu hơn.
*** Truyện có fanpage trên fb Âm Dương Tạo Hóa Kinh – ℓeminh, mong mọi người vào góp ý để bộ truyện càng hoàn thiện hơn.