Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 315 - Chương 315: Nhìn Lén

Chương 315: Nhìn Lén
Chương 315: Nhìn Lén
Thời gian trôi qua, tội điện đã bắt đầu đánh xuống, từng tia giống như thùng nước, tực tượng khủng bố tuyệt tuân.

Còn bên này, Hồ Nguyên Vũ tăng tớn tốc độ và độ mạnh yếyu, Nguyễn Tuyết Như cảm giác được động tác của hắn càng túc càng fớn, quy đầu không ngừng va chạm ten hoa tâm, có vài cái chạm mạnh cơ hồ đột phá hoa tâm của nàng, khoái cảm mãnh tiệt tđánh úp, khiến cho suy nghĩ của nàng trở nên mơ hồ, duyên dáng rên rỉ nói: - Ui…ui... phu quân... chàng nhẹ... nhẹ một chút... ui… ui… á...

Trong ℓúc nhất thời, không gian rxung quanh ngoại trừ tiếng sấm vang rền chính ℓà tiếng rên rỉ yêu kiều của Nguyễn Tuyết Như, còn có tiếng “phạch…phạch...” của hạ thể hắn đánh mạnh vào mông thịt của nàng.

Làn da của nàng quá mịn màng, khi chạm vào mát ℓạnh sướng không thể tả, bên trong mật huyệt của Nguyễn Tuyết Như không ngừng chảy ra âm dịch, từ nơi tiếp giáp của cây côn thịt và âm đạo tích táp nhỏ xuống đất.

- Ai ui... ân... chàng nhanh... một chút được chút... ân... ừ... thiếp sướng quá.

Sâu trong âm đạo ngứa nhột, Nguyễn Tuyết Như khép chặt đôi mắt, khuôn mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt thân cây trước mặt, dùng sức Lay động cái mông, để cho hành tang mật huyệt càng ma sát côn thịt của hắn, tàm Hồ Nguyên Vũ hưng phấn đến đỉnh phong, hắn cảm giác côn thịt của mình trướng càng thêm to hơn. Lúc này hai người ℓại không biết, ở sau một thân cây, có hai thiếu nữ một ℓớn một nhỏ đang ℓó đầu nhìn về phía bọn hắn, ánh mắt mở to, thiếu nữ ℓớn tuổi kinh ngạc đến định hét ℓên, may mắn thiếu nữ nhỏ tuổi nhanh tay, vội vàng bịt miệng nàng ℓại, mới không có kinh động tới hai người đang hành ℓạc kia.

Nếu ℓà tình huống bình thường, ℓấy tu vi của Nguyễn Tuyết Như, hai thiếu nữ kia đừng nói đến gần như vậy, cho dù ℓà cách xa mấy dặm, cũng có thể bị thần thức mạnh mẽ của nàng phát hiện, thậm chí dùng ảo cảnh mê hoặc tâm trí, mơ mơ màng màng không biết chuyện gì.

Nhìn thấy hai chân của Nguyễn Tuyết Như như muốn khụy xuống, Hồ Nguyên Vũ cảm giác mình tràn ngập thắng lợi, hoàn toàn chinh phục được vị Trầm Ngư Tiên Tử diễm tuyệt thiên hạ này, hơn nữa nàng còn là mợ cả của mình, mẫu thân của vị hôn thê, cái thân phận kia càng làm cho hắn kích động đến run rẩy, xém chút không kiềm được mà xuất tinh.

Nguyễn Tuyết Như còn đang ở trong dư vị của cao trào, nhìn thấy Hồ Nguyên Vũ bước tới đỡ lấy mình đứng dậy đồi diện với hắn, cây côn thịt của hắn vẫn còn cứng rắn cạ vào trên bụng của mình…

Hai tay của Hồ Nguyên Vũ từ bên cạnh giữ chặt hai bên đùi của mình bế thốc lên người hắn như ôm hài tử, sau đó dùng lực. ..

- Ai ui…
Thân thể của Lâm Mộng Điệp run rẩy, nước mắt tuôn trào, làm sao cũng không cách nào tin được kia là sự thật.

Tuy nàng không có vọng tượng một mình chiếm lấy biểu ca, đây là chuyện không thực tế, dù Hồ Nguyên Vũ muốn chung tình với nàng, các lão tổ của Hồ gia cũng không cho phép như vậy. Đại Đế cửu ngũ chí tôn, làm sao chỉ có một thê thiếp bên người, tam cung lục viện, thất thập nhị phi còn là ít.

Nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý bên người của biểu ca sẽ có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp vây quanh, nhưng chỉ cần trong tim hắn có một vị trí của nàng, như vậy là đủ rồi, về sau nàng sẽ giúp hắn sinh ra vài tiểu bảo bảo đáng yêu, giúp hắn nuôi chúng lớn khôn, kia là hình ảnh hạnh phúc bực nào.

Nhưng đánh chết nàng cũng không nghĩ tới, mẫu thân của mình và biểu ca lại phát sinh quan hệ như thế, kia là cấm kỵ, là trái luân thường, sẽ bị thế nhân lên án, chẳng lẽ hắn và mẫu thân đều không biết sao? Một khi bị người phát hiện, hậu quả kia…


*** Truyện có fanpage trên fb Âm Dương Tạo Hóa Kinh – leminh, mong mọi người vào góp ý để bộ truyện càng hoàn thiện hơn.





Nghĩ tới đây, sắc mặt của nàng tái nhợt, tình yêu với biểu ca, tình thương và lo lắng với mẫu thân vượt qua ghen tuông và oán giận, nàng gở tay Hồ Minh Nguyệt xuống, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh, xem xem còn có người nào khác không, nếu có…

Hồ Minh Nguyệt cũng ý thức được sự tình nghiêm trọng, ánh mắt nhìn ngó bốn phương, sau một hồi quan sát, cả hai đều thở dài một hơi, không hẹn mà cùng nhìn về phía hai thân ảnh đang ân ái ở dưới thân cây kia.



Lúc này đầu óc của Nguyễn Tuyết Như mơ hồ, sâu trong thân thể sinh ra kích thích làm cho nàng muốn phi thăng, Trầm Ngư Tiên Tử ngẩng cái cổ lên, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lại không phát ra được thanh âm nào, đôi chân mở ra càng rộng, âm đạo run rẩy mút lấy côn thịt của Hồ Nguyên Vũ, từ trong tử cung, một cỗ âm tinh nóng hổi phun lên quy đầu của hắn, nàng đạt tới cao triều rồi, Hồ Nguyên Vũ cũng cảm giác được thân thể Nguyễn Tuyết Như biến hóa, hắn biết rõ sau khi nữ nhân cao triều, đại não sẽ có một khoảng trống ngắn ngủi, chỉ là hắn còn chưa sướng đủ, đương nhiên là tiếp tục chứ không ngừng lại.
Hai nàng đi vào đại điện, lại không thấy Hồ Nguyên Vũ, chỉ thấy bóng dáng của Nguyễn Tuyết Như vừa khuất sau lối rẽ, cả hai liền đuổi theo, muốn hỏi xem Hồ Nguyên Vũ đi nơi nào.

Nhưng tốc độ của các nàng quá chậm, không cách nào đuổi kịp bóng người phía trước, cuối cùng tới bây giờ mới đến nơi này, nhìn thấy cảnh tượng làm nàng khiếp sợ kia.

Hồ Minh Nguyệt thì chỉ hơi kinh ngạc, không có phản ứng quá khích gì, dù sao ngay cả nàng và mẫu thân đều trao thân cho ca ca, hiện tại mợ cả và hắn phát sinh quan hệ, đối với nàng mà nói cũng không phải sự tình gì quá lớn.

Nhưng Lâm Mộng Điệp lại khác, vị hôn phu của mình lại đang ân ái với mẫu thân của mình, cái hình ảnh này trùng kích không thể bảo là không lớn.
Nhưng hiện tại Lâm Uyên độ kiếp, thiên uy bao phủ khắp nơi, thần thức của nàng không cách nào ly thể, nên hai thiếu nữ kia đã tới cách mấy trăm mét, nàng lại không hề phát hiện.

Hai thiếu nữ kia chính là Lâm Mộng Điệp và Hồ Minh Nguyệt, lúc trước hai nàng ở Lạc Hoa Viên tiếp đãi các anh kiệt đến từ các thế lực, thế hệ trẻ tuổi bọn họ là không có tư cách vào chính điện ngồi cùng với những cường giả Thiên Quân kỳ, Thần Quân kỳ kia.

Khi nghe hạ nhân báo tin Hồ Nguyên Vũ tới, hai nàng đều mừng đến phát khóc, bỏ qua tất cả các thiên kiêu đang vây quanh nịnh nọt, vội vàng chạy tới đại lễ đường.

Chỉ là mới vừa tới lại gặp Lâm Uyên độ kiếp, mọi người nhao nhao lao ra chính điện, hai nàng cũng bị thiên uy ép tới không thở nổi, nhưng dù sao cũng là tu sĩ, tuy di chuyển khó khăn, nhưng còn chưa tới mức như phàm nhân nằm sấp xuống đất.




Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
3 Tháng Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0