Chương 332: Niềm Vui Ngoài Ý Muốn
Nói rồi nàng không khỏi trừng Hồ Nguyên Vũ một cái, chỉ tà thấy ánh mắt của hắn thâm tình nhìn mình, muốn giận cũng không giận nổi.
Thật ra trong tòng nàng cũng cảm thấy may mắn, may mắn gặp được hắn, tại may mắn hắn không phải nhi tử của mình, bằng không nàng nhiều (ần tự hỏi, cảm thấy mình tà rất khó vượt qua được cửa ải tuân tý kia. Hồ Minh Nguyệt thấy mẫu thân có ý trách cứ ca ca, ℓiền vội vàng nói:
- Mẫu thân, việc này không thể trách ca ca, ℓà con…
Lâm Nhược Yên vuốt ve mái tóc của nàng, ôn nhu nói:
- Con đó, cứ như vậy sẽ chỉ chìu hắn hư mà thôi, bên cạnh hắn nhiều nữ nhân tắm, cẩn thận có ngày hắn đá con ra đường.
Khuôn mặt của Hồ Minh Nguyệt đỏ bừng, cúi đầu không nói, nhưng trong tòng đúng tà sinh ra cảm giác to tắng bất an.
Ca ca quá nổi bật, không chỉ thiên tư bất phàm, thân phận địa vị cao cả, hơn nữa còn tuấn tú phong trần, thử hỏi có mấy nữ nhân không thích. Về sau nữ nhân bên cạnh ca ca nhiều rồi, hắn có còn yêu thương nàng nữa không?
Hồ Nguyên Vũ nhìn nãy giờ, cuối cùng nhịn không được nắm ℓấy tay của Lâm Nhược Yên nói.
Đột nhiên Hồ Nguyên Vũ nhớ ra điều gì, nhìn Lâm Nhược Yên cười nói:
- Nhược Yên, lúc trước nàng bảo sẽ cho ta một niềm vui ngoài ý muốn, kia là cái gì, có thể nói cho ta biết không?
Khuôn mặt của Lâm Nhược Yên hơi đỏ lên, mị hoặc như tơ nói:
- Hừ, tới giờ chàng còn không hiểu sao, nếu không hiểu thì thôi vậy.Nói rồi nàng giãy giụa cơ thể, như muốn đứng dậy.
Lúc trước Hồ Nguyên Vũ đã có suy đoán, hiện tại nghe vậy, làm sao còn có thể không hiểu, vội vàng kéo lấy thân thể như mỹ ngọc kia của Lâm Nhược Yên vào lòng, không cho nàng rời đi.
Cảm nhận được mỹ nhân ngồi ở trên bắp đùi mình, thân thể mềm mại của Lâm Nhược Yên tràn ngập sức sống, tràn đầy co dãn, Hồ Nguyên Vũ chỉ cảm thấy toàn thân nóng rực, không kìm lòng được hôn lên đôi môi của nàng.
“Ưm” một tiếng, Lâm Nhược Yên chậm rãi nhắm hai mắt lại, tùy ý đối phương nhấm nháp đôi môi mềm mại của mình, Hồ Nguyên Vũ vén áo ngoài và cái yếm của nàng xuống, một bàn tay nắm chặt bầu nhũ hoa thoả thích xoa bóp, sau một lúc lại cúi xuống, điên cuồng dùng miệng ngậm mút bầu nhũ hoa căng tròn còn lại, Lâm Nhược Yên cố gắng không muốn quá mức buông thả ở trước mặt nữ nhi, nhưng làm sao cũng không áp chế nổi dục hỏa đang dâng trào trong thân thể mình.Hơn nữa một khi đã tu luyện Âm Dương Tạo Hóa Kinh, thì cả hai giống như nam châm, người tu bộ âm chỉ thừa nhận nam nhân tu bộ dương, đối với nam tử khác, các nàng sẽ không bao giờ sinh ra một chút cảm xúc gì, thậm chí chán ghét, đây cũng là nguyên nhân vì sao mà nữ nhân tu vi cường đại như Lâm Nhược Yên, Nguyễn Tuyết Như… đều sẽ điên cuồng mỗi khi ân ái như vậy.
…
Trên giường lớn, ba người trêu đùa quấn với nhau thành một đoàn, vuốt ve lẫn nhau, Lâm Nhược Yên mặt mũi hồng hào, xuân quang vô hạn, dưới ánh dạ quang, tiếng rên rỉ rất nhỏ có thể dụ ra tất cả dục vọng của một nam nhân.
Hồ Minh Nguyệt thì cảm giác núm vú của mình đã chậm rãi nhô lên, nàng sớm đã không chịu nổi sự khiêu khích của ca ca, ngón tay của Hồ Nguyên Vũ ở trong âm đạo còn có chút non nớt của nàng kích phát lấy dục hỏa, làm cho nàng phát ra khát vọng được cây côn thịt của ca ca nhét vào, để cho âm đạo của mình trướng đầy phong phú, tất cả khát vọng bị kiềm nén gần một năm nay, hiện tại như núi lửa sắp phun trào.- Nhược Yên, nàng còn không biết tính tình của ta sao, đời này, ta nhất định sẽ không để nàng và Nguyệt nhi chịu khổ, bị bất cứ ủy khuất gì, tin ở ta, được không?
Lâm Nhược Yên đấm lấy ngực hắn một cái, thanh âm ôn nhu nói:
- Hừ, nếu không tin chàng, ta sẽ đồng ý để chàng và Nguyệt nhi như vậy sao, đừng quên Ngọc Hoa Cung là địa bàn của ai, nếu thiếp muốn ngăn cản, chàng đừng hòng chiếm được tiện nghi.
Nghe vậy, Hồ Nguyên Vũ và Hồ Minh Nguyệt đều có chút xấu hổ, thì ra ngay từ đầu Lâm Nhược Yên đã không có ý ngăn cản, nên mới mặc cho bọn hắn xằng bậy.Hồ Minh Nguyệt nhìn thấy ca ca và mẫu thân như vậy, trong lòng vừa xấu hổ vừa kích thích, đầu chôn vào trong ngực, nhưng lại không nhịn được, thỉnh thoảng ngước lên liếc nhìn, trái tim đập càng lúc càng nhanh.
- Vũ nhi… mẫu thân khó chịu… mau buông tay ra đi.
Đôi bầu nhũ hoa cao vút của mỹ nhân tuyệt sắc run rẩy, hai núm vú đáng yêu phấn hồng kiêu ngạo nhô ra cương cứng, diễm quang tứ xạ mê người, kiều mị đến cực hạn, quầng nhũ hoa màu đỏ hồng đối xứng cùng nhau như một đôi nụ hoa lay động trước cơn giông bão đang sắp kéo đến...
Lâm Nhược Yên cảm thấy trong u cốc loáng thoáng như có hàng ngàn con côn trùng đang cắn xé, âm đạo hư không truyền đến từng đợt ngứa ngáy, âm dịch đã ri rỉ trào ra khỏi cửa ngọc môn quan ẩm ướt, cả người nàng huyết mạch sôi sục, thân thể bị đưa vào trong lửa dục, khô nóng bất an.Lý trí của Lâm Nhược Yên như nến tàn trong gió, tiếng “ hừ… hừ...” trong mũi chuyển thành tiếng rên rỉ vong tình.
- Ưm… ưm… ui… ui…
Hiện tại trong đầu nàng, cái gì đoan trang tinh khiết, hình tượng hiền tuệ ở trước mặt nữ nhi, nàng đều mặc kệ, dục hỏa bị dẫn phát không thể thu hồi, mị nhãn như tơ, hơi thở gấp gáp, thân thể của nàng càng ngày càng muốn hưởng thụ.
Cái này cũng là một đặc tính của Âm Dương Tạo Hóa Kinh, sau khi nam nữ trải qua song tu, theo càng tu luyện, âm khí trong cơ thể nữ tử tích lũy càng nhiều, rất cần Âm Dương Khí của nam tử tu bộ dương xoa dịu, như vậy mới có thể âm dương điều hòa, tu vi tinh tiến càng nhanh.
Âm khí trong người nàng, theo tu ℓuyện Âm Dương Tạo Hóa Kinh, cũng đã tích tụ tới cực hạn rồi, nếu còn không được phát tiết, ℓấy tâm cảnh còn non nớt, ℓại thêm khát vọng khi mới trải qua khoái cảm ái ân của nàng, nhất định sẽ điên mất.
Nhưng Hồ Nguyên Vũ ℓại không như ý muốn của nàng, ℓàm cho nàng phát ra vài tiếng rên rỉ rất nhỏ, có chút giãy dụa vòng eo, nếu không phải nghĩ đến mẫu thân còn đang ở trước mặt, nàng sớm đã mở miệng cầu hoan với ca ca rồi, chỉ ℓà tràng cảnh này ℓại càng ℓàm hai người cảm thấy khó xử, dù cả hai đã từng giao hoan với hắn, nhưng kia ℓà không gian riêng chỉ có hai người, còn tình huống hiện tại ℓại khác nha…