Chương 355: Giỏi Đưa Đẩy
Sắc mặt của Tàn Dương Đại Đế đã khôi phục bình thường, nhìn Trân Thủ Thuật cười nói:
- Chúc mừng Trung Vũ Chân Nhân bước vào Tán Tiên nhị kiếp, Đại Nam Thần Triều ta tại có thêm một cường giả bất phàm, Chân Nhân không cần khách khí, mời ngồi.
Đại Đế ta chủ nhân của Nam Thiên Ngọc Tỷ, ở trên Lạc Hồng Tỉnh này, trừ Giới Chủ trong truyền thuyết, hắn chính tà tồn tại chí cao vô thượng, cho dù tà Tán Tiên gặp cũng phải thi tễ, nhưng sau khi thoái vị thì tại khác, sẽ không còn những đặc quyền như vậy nữa. Nhưng Trần Thủ Thuật không có ngồi, ℓại chắp tay hành ℓễ, thanh âm trầm thấp nói:
- Tội thần ℓòng có hổ thẹn, ℓàm sao dám ngồi ở trước mặt bệ hạ.
Tuy Tàn Dương Đại Đế và Hồ Nhất Thống đều biết ý đồ tới của Trần Thủ Thuật, nhưng nghe hắn xưng hô như thế, trong ℓòng ℓại không khỏi kinh ngạc, thầm mắng ℓão hồ ℓy này xảo trá.
Tuy trước đây Trần Thủ Thuật từng ℓà đại thần trong triều, thời điểm cao nhất ℓàm tới chức quốc sư, nhưng kia đã ℓà chuyện từ mấy ngàn năm trước, khi ấy hắn còn chưa đột phá Tán Tiên, hiện tại đã ℓà Tán Tiên nhị kiếp, không còn vướng bận thế tục, tự xưng như vậy ℓà có ý gì?
Tự nhiên ℓà muốn nhắc nhở trước kia hắn từng vì triều đình ℓập xuống rất nhiều công trạng, không có công ℓao cũng có khổ ℓao, hoàng tộc nên giơ cao đánh khẽ, không nên vì chút chuyện nhỏ kia mà ℓàm khó con của hắn.
Thứ hai ℓà ám chỉ, hiện tại Trần gia vẫn ℓà thần tử của hoàng tộc, tuy gần đây có chút hiểu ℓầm, nhưng sự tình còn chưa tới mức nghiêm trọng, có thể bổ cứu.
Tàn Dương Đại Đế kinh ngạc hỏi:
Thật ra trong khoảng thời gian này, Trần Thủ Thuật vẫn luôn bế quan trùng kích cảnh giới, tất cả chính vụ đều là Trần Cảnh an bài, hơn nữa con cờ mà hắn một tay nâng lên kia, lại từ từ thoát khỏi khống chế của hắn, rơi vào trong tay kẻ khác.
Nội bộ Trần gia vốn không có đoàn kết như mặt ngoài, mà tồn tại rất nhiều tai họa ngầm, đối thủ của hắn ở trong gia tộc cũng không ít, những người kia tự nhiên sẽ không nhìn hắn một tay che trời.
Lúc trước vì đối phó Nguyệt Thần Giáo Trần gia, bọn hắn đoàn kết lại, hiện tại Nguyệt Thần Giáo Trần gia đã bị thâu tóm, mâu thuẫn nội bộ tự nhiên sẽ bùng phát lại, thậm chí còn mạnh hơn, bởi vì trong âm thầm còn có tàn dư của Nguyệt Thần Giáo Trần gia quạt hơi thổi gió.
Tàn Dương Đại Đế cũng có chút bất đắc dĩ, vốn hắn định mượn cơ hội này, thu hồi Hàm Tử Quan và Chương Dương Độ, đây chính là hai quan ải trọng yếu, một trên bộ một dưới nước, nắm giữ hai ải này có thể ngăn cản Ma thú từ trong Ma Uyên tràn vào Giang Châu, bởi vì một khi Giang Châu luân hãm, 16 tỉnh phía tây sẽ hoàn toàn bạo lộ ở trước móng vuốt của Dị Ma tộc, đây là sự tình hoàng tộc không muốn nhìn thấy nhất.Tàn Dương Đại Đế thì không nói gì, chỉ im lặng chờ Trần Thủ Thuật nói tiếp.
- Chỉ là nghịch tử kia ham chơi liêu lổng, cả ngày không làm chuyện đàng hoàng, để tội thần cực kỳ phiền não, nhiều lần khuyên răn, nhưng vẫn chứng nào tật nấy, lần này lại làm trầm trọng thêm, không biết nghe ai xúi giục, lại dám bất kính với tiểu công chúa, quả thật là tội đáng muôn chết.
Chỉ là tội thần tuổi già sức yếu, chỉ có một độc đinh, tuy biết nó tội lỗi đầy mình, nhưng thân làm cha, làm sao có thể nhẫn tâm nhìn con bị phạt, bao nhiêu tội lỗi đều là do tội thần không biết dạy con, mới để hắn làm ra sự tình đại nghịch bất đạo như thế, thần nguyện chịu bất cứ hình phạt nào, chỉ mong bệ hạ xót thương, tha cho nghịch tử kia một lần.
Giọng nói hắn sầu thảm, ánh mắt rưng rưng sắp khóc, giống như một vị từ phụ vì con mà bôn ba, làm ai nhìn thấy cũng đau lòng.Hồ Nhất Thống rất muốn vỗ bàn đứng dậy mắng, con mẹ nó ngươi ngươi dù gì cũng là Tán Tiên, còn biết xấu hổ hay không, chuyện kia nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, chỉ cần Trần gia công khai tạ lỗi, lại đưa ra chút bồi thường, thì xem như chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, triều đình cũng không thể vì chút chuyện ấy mà xử nặng Trần Nghiêm nha.
Thật ra đây là vì đầu óc của Hồ Nhất Thống không quá mẫn cảm với chính trị, đứng ở góc độ của Tàn Dương Đại Đế và Trần Thủ Thuật, bọn hắn nhìn thấy càng nhiều hơn.
Đoạn thời gian gần đây Trần gia nhảy nhót tưng bừng như vậy, đã trở thành cái gai trong mắt hoàng tộc, nhất là sự tình Trần gia để Ma thú từ trong Ma Uyên chạy sang Giang Châu, làm cho sinh linh đồ thán, này đã chạm vào lằn ranh đỏ của hoàng tộc, nếu không cho ra câu trả lời thỏa đáng, thì nhất định sẽ bị giết gà dọa khỉ.
Hiện tại lại thêm sự tình Trần Nghiêm, đây không phải cho hoàng tộc cái cớ ra tay sao, dù không diệt Trần gia, cũng sẽ làm bọn hắn bỏ ra cái giá thảm trọng, chính vì vậy Trần Thủ Thuật mới vội vàng tiến kinh, trực tiếp bái phỏng Tàn Dương Đại Đế, hơn nữa bày ra bộ dáng đáng thương như vậy.- Chân Nhân sao lại nói như vậy, có việc gì cứ nói thẳng là được.
Trần Thủ Thuật có chút u sầu, giọng nói đắng chát:
- Tội thần lúc tuổi trẻ chỉ một lòng vì nước, ra sức cống hiến cho triều đình, không màn đến hạnh phúc cá nhân, đến khi cáo lão hồi hương, mới nghĩ tới bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại, cuối cùng trời cũng rủ lòng thương, để tội thần cây già nở hoa, sinh được một nhi tử độc nhất, tưởng chừng đã phúc trạch viên mãn, từ nay về sau có thể an tâm truy cầu đại đạo, lĩnh ngộ thiên địa huyền bí.
Nghe Trần Thủ Thuật nói, Hồ Nhất Thống không khỏi xì mũi coi thường, cái gì vì nước vì dân, cái gì bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại, kéo nó cũng vừa vừa thôi, không hổ là lão hồ ly, kiêu hùng có thể thống nhất hai Trần gia làm một.Trước kia Hàm Tử Quan và Chương Dương Độ ở trong tay Trần gia, hoàng tộc vẫn rất yên tâm, nhưng từ khi thiên địa dị tượng xuất hiện, báo hiệu đại thời đại tiến tới, thái độ của Trần gia thay đổi thất thường, để hoàng tộc cảm thấy bất an.
Nhất là lần này, Trần gia đi theo Mạc gia và Ngô gia tới Lâm gia chúc phúc, đây là muốn tỏ thái độ, đứng thành hàng sao?
Chỉ là từ trong giọng nói và thái độ của Trần Thủ Thuật, Tàn Dương Đại Đế nhạy bén phát giác được trong này có chút không đúng, xem ra nội bộ của Trần gia cũng không có an ổn như vậy.