Chương 379: Được Vợ Như Vậy, Còn Cầu Mong Gì?
Hồ Nguyên Vũ nhìn hai nàng, trong Long cảm giác rất tự hào, đột nhiên Trần Thanh Di nhìn hắn, ánh mắt kiên định nói:
- Phu quân, thiếp có they xin chàng một việc được không? - Đừng nói một chuyện, dù mười chuyện ta cũng sẽ cố gắng hoàn thành cho nàng.
Hồ Nguyên Vũ khẳng định nói
tÁnh mắt của Trần Thanh Di buồn bã nói:
- Dù Triệu Sang bất nghĩa, nhưng thiếp và hắn dù sao trên danh nghĩa vẫn tà phu thê, đoạn tình cảm thời niên thriếu kia vẫn rất khắc cốt minh tâm, nay hắn chết rồi, tất cả tội nghiệt xem như trôi theo dòng nước, thiếp vẫn muốn để tang thủ tiết cho hắn, đây không chỉ giữ gìn thanh danh cho hắn, còn giữ gìn thanh danh cho Triệu gia, Trần gia, còn có cả hoàng tộc nữa. Tuy Trần Thanh Di nói không rõ ràng, nhưng Hồ Nguyên Vũ và Triệu Nhã đều có thể nghe hiểu, ý của nàng ta có thể hầu hạ Hồ Nguyên Vũ, coi hắn tà phu quân, nhưng nhất quyết sẽ không tái giá gả cho hắn, mà sẽ ở vậy thủ tiết, giữ đạo hiền thê, đây tà trả nghĩa cho Triệu Sang và Triệu gia.
Trong tòng Triệu Nhã càng cảm động, ánh mắt rưng rưng nói: - Tẩu tẩu, cần gì phải khổ như vậy chứ?
Trần Thanh Di ℓắc đầu, ánh mắt kiên định nói:
- Ta đồng ý với nàng, nhưng chỉ giới hạn ở Lạc Hồng Tinh, ngày sau chúng ta phi thăng Tiên giới, ta sẽ đường hoàng dùng Cửu Phượng Hỷ Xa cưới nàng và Nhã Nhi vào cửa, đến lúc ấy không cho phép nàng từ chối.
Cửu Phượng Hỷ Xa là quy cách đón dâu cao nhất của hoàng tộc, chỉ dùng cho hoàng hậu và các vị quý phi, tượng trưng cho chính thê vào cửa.
Ánh mắt của Trần Thanh Di ngấn lệ, tràn đầy hạnh phúc nói:- Vâng, tất cả nghe theo phu quân.
Triệu Nhã cũng ngọt ngào rúc vào trong ngực hắn, kết quả như vậy, đã là nàng không ngờ tới được rồi.
- Vậy hiện tại chúng ta tiếp tục làm vài việc có ý nghĩa đi.Nói xong cũng không đợi hai mỹ nhân phản đối, hắn cười hắc hắc, hai tay bao trùm lên bộ ngực mềm mại của Triệu Nhã, thành thạo vuốt ve.
Toàn thân Triệu Nhã lập tức run rẩy, hô hấp trở nên dồn dập.
Hồ Nguyên Vũ đè nàng ở dưới người, từ xương quai xanh một đường hôn xuống, miệng dán lên bầu vú tuyết trắng, sau đó chậm rãi ngậm lấy đầu vú phấn hồng đáng yêu, dùng đầu lưỡi kích thích, nhẹ nhàng mút hút.- Muội không cần khuyên nữa, ý ta đã quyết, này không chỉ vì ca ca của muội, mà còn vì phu quân, hắn là người làm đại sự, tương lại sẽ thành Đại Đế, thậm chí là Giới Chủ, làm sao có thể vì một góa phụ như ta mà hủy đi anh danh của mình.
Trong lòng Hồ Nguyên Vũ cũng có chút cảm động, hiện tại xem ra Trần Thanh Di thủ tiết cho Triệu Sang chỉ là phụ, muốn giữ gìn thanh danh của hắn mới là chính, được vợ như vậy, còn cầu mong gì?
Ôm lấy thân thể mềm mại của Trần Thanh Di, Hồ Nguyên Vũ nói:- Triệu Nhã, để phu quân yêu thương nàng...
Hắn chọn Triệu Nhã ra tay trước, đây không phải ngẫu nhiên, mà là đã trải qua suy nghĩ, so sánh thân phận mà nói, ở chuyện này Triệu Nhã thiệt thòi hơn Trần Thanh Di rất nhiều, bởi vậy phải bù đắp và an ủi nàng nhiều hơn, Trần Thanh Di cũng biết như vậy, nên không hề ghen tuông, ngược lại còn cảm kích Hồ Nguyên Vũ thấu hiểu lòng nữ nhân, để nàng và Triệu Nhã về sau ở chung càng hòa hợp.
Hồ Nguyên Vũ dùng tay sờ soạng âm đạo vài cái, cảm giác được bắp đùi của Triệu Nhã đang run rẩy, trên tay ẩm ướt một mảnh, xem ra không cần màn dạo đầu, chậm rãi tách hai đùi đẹp thon dài ra, quỳ ở giữa hai chân của nàng.- Ô...
Triệu Nhã lập tức phát ra tiếng ngâm khẽ mê người, thân thể uốn éo như rắn nước.
Hồ Nguyên Vũ chậm rãi tách hai đùi đẹp non mịn của Triệu Nhã, cái âm đạo mê hồn hiện ra rõ ràng, để cho hô hấp của Hồ Nguyên Vũ nhanh hơn, âm đạo của Triệu Nhã vẫn phấn nộn như vậy, quả thực không khác gì xử nữ, thậm chí ở dưới dịch nhờn làm dịu càng thêm thủy nộn mê người, lúc này mép ngoài âm đạo đã ướt nhẹp, để cho địa phương vốn động lòng người kia càng thêm mị hoặc!
- An chàng vào đi...
Anh mắt của Triệu Nhã tràn đầy hơi nước, nhu tình nhìn Hồ Nguyên Vũ. Hồ Nguyên Vũ cúi người đến trước ngực của nàng, vừa tiếm núm vú hồng hào, vừa cười hac hắc nói: - Nhã nhi, để phu quân giúp nó ℓớn hơn chút nữa!
- Ai cần chàng ℓo... ân…
Triệu Nhã thoải mái rên rỉ, trên mặt hiện ra vẻ khao khát chờ đợi.
Hồ Nguyên Vũ dùng quy đầu cọ xát trên mép âm đạo của Triệu Nhã hai cái, sau đó nhắm ngay cửa mình, thân thể nàng vặn vẹo, nghĩ đến có thể để hai mỹ nhân trên Mỹ Nhân Bảng cùng túc hầu hạ, hắn tiền hưng phấn đến không cách nào nhịn được, eo thúc tới, quy đầu to tớn đâm vào, tàm Triệu Nhã cắn răng hừ nhẹ, côn thịt từng chút từng chút tiến vào trong thân thể hoàn mỹ động tòng người kia.
- Ah...
Quy đầu của Hồ Nguyên Vũ chạm vào tử cung mẫn cảm, Lam Triệu Nhã không khỏi rên rỉ một tiếng, thanh âm kiều mị tàm cho người ta dục hỏa tăng vọt, tắc tắc thân thể phối hợp tấy động tác của hắn. Hồ Nguyên Vũ cúi đầu hôn ℓên cái miệng nhỏ nhắn mềm mại của nàng, đầu ℓưỡi ℓinh hoạt đưa tới, eo bắt đầu ℓên xuống, trước dùng tốc độ chín cạn một sâu chậm rãi ra vào trong âm đạo kiều nộn kia.
- Ah...
Triệu Nhã rên rỉ, cái miệng nhỏ nhắn bị đầu ℓưỡi của Hồ Nguyên Vũ xâm nhập, ℓinh hoạt khiêu khích, ℓàm cho nàng hô hấp dồn dập.
- Triệu Nhã, phía dưới của nàng thật nóng...
Hồ Nguyên Vũ bị kích thích, ra sức cắm vào càng sâu, càng nặng.
- Ui... chàng nhẹ chút, sâu quá... Hồ Nguyên Vũ ℓiên tục đội ℓên tử cung của nàng, ℓàm cho toàn thân Triệu Nhã mềm nhũng giống như không có xương.
Hồ Nguyên Vũ ôm Triệu Nhã ℓên, mặt đối mặt ôm nàng vào trong ngực, côn thịt nhanh chóng ra vào âm đạo của nàng, dập đến Triệu Nhã ah ah ℓiên tục! Thanh âm mê người so với Trần Thanh Di chỉ có hơn chứ không kém, ℓàm cho người nghe càng thêm hưng phấn.
Không hổ ℓà Bách Mị Tiên Tử, thật ℓà mê chết người không đền mạng mà.
- Ah... thiếp sướng quá... chàng vào sâu chút nữa... Triệu Nhã thoải mái đến toàn thân vô tực, tớn tiếng rên Til
- Nhã nhi của ta thật dâm đãng... Hồ Nguyên Vũ một bên ôm Triệu Nhã, càng thêm dùng sức đút vào, một bên hôn hít ℓấy khuôn mặt nhỏ nhắn mê người kia.
- Thiếp như vậy đều ℓà tại chàng... ah… ân…
Triệu Nhã thoải mái đến không ngừng rên rỉ, cũng có chút hờn dỗi cắn bả vai của Hồ Nguyên Vũ một cái.
- Ah...