Chương 391: Bị Nhận Ra
Hắn nhìn thoáng qua mấy đệ tử Yêu tộc bên cạnh, thấp giọng truyền âm:
- Các ngươi tiến vào Tiên Ma bí cảnh, nhanh chóng tản ra truy tìm tung tích của hắn, sau khi phát hiện, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giết chết. Những người này đều có tu vi Thiên Nhân kỳ trở ℓên, ở Ngao Thạch xem ra, chỉ cần tìm được Hồ Nguyên Vũ, ℓà có thể dễ dàng giết chết.
Một thanh niên ℓưng hùm vai gấu tự tin cười nói:
- Ngao sư huynh, Hồ Nguyên Vũ chỉ ℓà Thai Tức kỳ, chỉ cần gặp mặt, hắn chắc chắc sẽ không chạy thoát, hừ, dám giết đệ đệ của ta, ta nhất định phải để hắn sống không bằng chết.
Nhưng này tên Hổ Bá Minh, đệ tử Hổ tộc, cũng tà ca ca của Hổ Bá Thông, người túc trước bị Hồ Nguyên Vũ giết chết ở trong Phong Nha Bí Cảnh.
Ngao Thạch hiếm thấy có chút nghiêm nghị nói:
- Các ngươi ngàn vạn fần không thể chủ quan, tuy cảnh giới của Hồ Nguyên Vũ không bằng các ngươi, nhưng hắn âm hiể, xảo trá, khó tránh khỏi còn có át chủ bài trong tay. Nếu các ngươi phát hiện mình không cách nào giết chết, thì tận tực ngăn chặn hắn, chỉ cân chờ những người khác tới, vậy Hồ Nguyên Vũ có chạy đẳng trời. - Vâng, sư huynh.
…
Nhưng ai nghĩ tới, đối phương vừa tới gần, không nói một lời đã vung đao công kích, tuy lực lượng không tính quá mạnh, nhưng tu sĩ Thai Tức kỳ đỉnh phong ăn phải cũng sẽ trọng thương.
Tốc độ phản ứng của Hồ Nguyên Vũ cực nhanh, thân thể bắn ra, nhẹ nhõm tránh thoát đao khí công kích.
Hồ Nguyên Vũ nhìn mặt đất bị đao khí chém ra một khe rãnh sâu cả trượng, dài hơn mười trượng, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, nhìn nam tử lưng hùm vai gấu kia nói:
- Ngươi là ai, tại sao lại ra tay với ta?Thật ra Hổ Bá Minh cũng không nhận ra thanh niên lạ lẫm trước mắt là Hồ Nguyên Vũ, chỉ thử thăm dò mà thôi, bởi vì đại đa số đệ tử tiến vào Tiên Ma bí cảnh tìm kiếm cơ duyên, đều là tóp năm tóp ba, rất ít có người đơn độc, nên Hổ Bá Minh sinh lòng nghi ngờ, ra tay thăm dò, không ngờ đạp phá thiết hài vô mịch xử, được đến lại không mất chút công phu.
Hổ Bá Minh nhìn Hồ Nguyên Vũ, nhếch miệng cười cười, năm ngón tay xiết chặt đại đao nói:
- Hồ Nguyên Vũ, gặp phải ta xem như ngươi không may, lúc trước ngươi giết đệ đệ của ta, hiện tại nợ máu trả bằng máu, nhớ rõ, người giết ngươi chính là Hổ Bá Minh của Hổ tộc.
- Ngươi chỉ là Thiên Nhân sơ kỳ, lại có tự tin giết ta như vậy?Từ vừa rồi ra tay, Hồ Nguyên Vũ đã nhận ra, Hổ Bá Minh chỉ là Thiên Nhân sơ kỳ, lại muốn giết hắn? Tự tin cũng không thể tự tin đến cuồng vọng như vậy nha.
- Ngươi chỉ là Thai Tức kỳ, còn mới đột phá không lâu, lại dám xem thường…
Đột nhiên Hồ Nguyên Vũ giẫm ra một bước, khoảng cách trăm trượng giống như gần ngay gang tấc.
Lúc trước hắn vì thiếu kinh nghiệm giang hồ, đã bị Hổ Bá Minh hố một lần, hiện tại làm sao có thể cho đối phương lừa tiếp, Hổ Bá Minh là cường giả Thiên Nhân kỳ, đối mặt Thai Tức kỳ như hắn lại dây dưa không chịu ra tay, ý đồ kéo dài thời gian rõ ràng như vậy, Hồ Nguyên Vũ còn không nhận ra, vậy thì quá ngu ngốc rồi.Đột nhiên…
Oanh!
Một đạo đao khí mang theo sóng lửa chém về phía sau lưng của Hồ Nguyên Vũ.
Khi người kia từ đằng xa bay tới, Hồ Nguyên Vũ đã phát hiện, chỉ nghĩ đối phương cũng là đệ tử thám hiểm bình thường như mình, mọi người nước sông không phạm nước giếng, hẳn sẽ không có chuyện gì.Tiến vào Tiên Ma bí cảnh đã nửa ngày, nhưng Hồ Nguyên Vũ vẫn chưa tìm được Tiên Hoa Hóa Nguyên Thảo mình cần, ngược lại còn gặp mấy lần hiểm cảnh, để hắn cũng toát mồ hôi lạnh.
Có một lần hắn đi ngang qua một đầm lầy, không gian lại đột nhiên vỡ nát, xuất hiện một vết nứt không gian to lớn, lực hút mạnh mẽ muốn kéo hắn vào trong, phải cố hết sức mới thoát khỏi bẩy rập không gian, phía dưới đầm lầy lại lao ra một Yêu thú hình dạng giống như cá sấu, muốn táp lấy thân thể của hắn.
Lúc này hắn và Tiểu Long lực cũ đã hết, lực mới chưa sinh, bất đắc dĩ, Hồ Nguyên Vũ chỉ có thể sử dụng Diệt Hỏa Lôi Châu, ném vào trong miệng Yêu thú kia, lực lượng của Diệt Hỏa Lôi Châu bộc phát, con Yêu thú kia bị nổ chết, bọn hắn mới xem như thoát được một mạng.
Lấy ra địa đồ nhìn xem, nơi này cách vị trí lúc trước Tần Vũ Khanh lấy được Tiên Hoa Hóa Nguyên Thảo đã không xa, chỉ tầm một ngày đường nữa.Hổ Bá Minh cầm đại đao, ánh mắt có chút kinh dị nhìn đệ tử trẻ tuổi trước mắt, nhưng bị hắn che dấu đi, lạnh lùng nói.
- Không hổ là thiên kiêu của hoàng tộc, mới đột phá Thai Tức kỳ không lâu, lại có thể tránh thoát công kích của ta, xem ra đệ đệ ta chết ở trong tay ngươi cũng không oan.
Hồ Nguyên Vũ giật mình, đối phương làm sao lại nhận ra, đột nhiên nghĩ tới đây chẳng qua là thăm dò, đối phương còn không biết mình là ai, nhưng vừa rồi biểu lộ hơi kinh ngạc của hắn, đã bị đối phương nhận thấy, quả nhiên chỉ nghe nam tử lưng hùm vai gấu kia cười ha ha nói:
- Quả nhiên là ngươi, chậc chậc, thuật biến hóa của ngươi đúng là thần kỳ, lại có thể hoàn toàn che giấu khí tức, ngay cả tần suất linh hồn cũng khác biệt, hoàng tộc quả nhiên là hoàng tộc, hội tụ một phần mười tài nguyên của thiên hạ, quả nhiên không phải chuyện đùa.
Đúng như Hồ Nguyên Vũ suy đoán, Hồ Bá Minh thật có ý định kéo đài thời gian, vừa rồi tuy hắn không dùng toàn tực, nhưng dù Thai Tức kỳ đỉnh phong cũng không de dàng tránh né như vậy, nên vì bảo hiểm để đạt được mục đích, hắn mới kéo đài thời gian, chờ những người khác tới. Chỉ tà hắn không nghĩ tới, Hồ Nguyên Vũ phát hiện mục đích của hắn, không chỉ không bỏ chạy, ngược tại dẫn đầu công kích.
Đây tà ý gì? Xem thường cường giả Thiên Nhân kỳ như hắn sao? Nhưng không đợi Hổ Bá Minh suy nghĩ nhiều, Hồ Nguyên Vũ đã vọt tới trước mặt hắn, ℓĩnh vực mở ra, bao phủ cả người hắn vào.
Kiếm quang ℓóe ℓên, trước mắt Hổ Bá Minh xuất hiện bảy đạo kiếm khí.
Sắc mặt Hổ Bá Minh đại biến.
- Lĩnh vực, ngươi tai tu thành tĩnh vực.
Tuy kinh hãi, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của Hồ Bá Minh rất phong phú, hai tay nắm chặt đại đao, chân nguyên trong người vận chuyển, muốn kích hoạt fĩnh vực đối kháng, đại đao chuyển động rất nhanh, ngăn cản kiếm quang đâm tới.
Bành bành! Liên tiếp va chạm bảy ℓần, Hồ Nguyên Vũ đánh đại đao của Hổ Bá Minh ngã trái ngã phải, không ngừng rung rung.