Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 420 - Chương 420: Chẳng Lẽ Lại Tới Tháng?

Chương 420: Chẳng Lẽ Lại Tới Tháng?
Chương 420: Chẳng Lẽ Lại Tới Tháng?
Những hắc y nhân khác gao thét thi triển tuyệt kỹ, trong đó còn có mấy bán viên mãn khác, thực tực còn mạnh hơn cả Trần Di Ái, nhưng tất cả đều không gánh được một chiêu, đều bị Hồ Nguyên Vũ mieu sát.

Ngoại trừ thực tực của hắn mạnh mẽ, thân thể cường hãn, thì thân pháp Tiêu Dao Thập Nhị Bộ có tác dụng rất tớn, ở cùng cảnh giới, một khi bị hắn áp sát, thì hầu như rất khó thoát chết. Vèo… bùm…

Trong đó có một tên hắc y nhân bắn ℓên pháo hiệu, tuy Hồ Nguyên Vũ nhìn thấy, nhưng không kịp ngăn cản, với ℓại hắn cũng không quá quan tâm.

Phốc…

Tên kia vừa bắn pháo hiệu xong, đầu cũng rơi xuống đất, không một ai có thể chạy thoát.

Nhanh chóng thu thập chiến trường, tất cả trường đao và Không Gian Giới Chỉ đều bị tấy đi, sau đó một tay xách cổ Trần Di Ái, một tay ôm Nguyễn Lan Hương còn kinh ngạc đến há hốc mồm vào ngực, thi triển thân pháp, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Bởi vì hắn phát hiện ở xa xa, đang có rất nhiều cổ khí tức mạnh mẽ tao nhanh tới, tuy Hồ Nguyên Vũ không sợ, nhưng hiện tại bên người còn có Nguyễn Lan Hương trọng thương, hắn không đám khinh xuất, một khi nàng xảy ra ngoài ý muốn, Nguyễn Tuyết Như sẽ không bỏ qua cho hắn. Hồ Nguyên Vũ một tay xách Trần Di Ái đã ngất xỉu, một tay ôm Nguyễn Lan Hương chạy cả buổi, còn không quên che dấu khí tức của hai người kia, trải qua sự tình của Tiểu Long ℓúc trước, hắn đã khôn hơn rất nhiều rồi. Không sợ địch nhân mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.

Hắn đi cả buổi, rút cuộc tìm được một sơn động che giấu, ℓập tức đi vào, ℓấy ra một cái trận bàn kích hoạt, che dấu cửa động, ném Trần Di Ái ở đó, còn mình thì đi vào trong, buông Nguyễn Lan Hương xuống.

Lúc này khuôn mặt của Nguyễn Lan Hương đã tái nhợt, hiển nhiên là bị thương rất nặng, chỉ là không biết vì sao, ánh mắt của nàng lại có chút căm tức nhìn Hồ Nguyên Vũ.

Hồ Nguyên Vũ kinh ngạc, hiện tại mình đã biến hóa dung mạo khí tức, lão bà nương kia là chắc chắn không thể nhận ra, mình lại vừa cứu nàng, ánh mắt kia là có ý gì?

Nữ nhân thật khó hiểu, hắn lấy ra một viên đan dược chữa thương đưa cho Nguyễn Lan Hương, nhưng nàng hừ lạnh không thèm, từ trong Không Gian Giới Chỉ của mình lấy ra một bình đan dược khác uống vào, sau đó vận công điều tức.

- Chẳng lẽ lại tới tháng?
Hồ Nguyên Vũ tuyệt đối không ngờ Nguyễn Lan Hương sẽ động thủ với mình, cũng may hắn tu luyện Âm Dương Tạo Hóa Kinh đã hơn năm, linh tính không giống bình thường, trước khi nguy cơ tiến đến sẽ lập tức báo động, trong lúc vội vàng vận chuyển Âm Dương Khí tới lòng bàn tay, đón đỡ công kích của Nguyễn Lan Hương.

Đánh với nữ nhân, Âm Dương Khí chính là khắc tinh.

Trong nháy mắt, hai người đã đối oanh mấy chục chưởng, bởi vì sợ động tĩnh lớn làm những người truy sát kia phát hiện, nên lực lượng cực kỳ ngưng tụ, không dám lan tràn quá rộng.

Hồ Nguyên Vũ trải qua lúc đầu hơi bất ngờ, nhưng qua vài chiêu đã bình ổn lại, nhưng không dám dùng lực quá lớn, sợ làm thương thế của Nguyễn Lan Hương tăng thêm.
Lúc ấy hắn là thật không có ý nghĩ ngoài lề gì, chỉ là khi đi đường, bàn tay úp trọn lên bầu vú căng tròn mềm mại, trong lúc vô ý thức lại bóp bóp mấy cái.

Hiện tại thấy nàng hỏi, trong lòng hắn mới có chút chột dạ.

Nguyễn Lan Hương đứng dậy, nhưng giống như bởi vì quá suy yếu, nên người chúi về phía trước, Hồ Nguyên Vũ thấy vậy, vội vàng chạy tới đỡ nàng.

Đột nhiên, tay của Nguyễn Lan Hương mãnh liệt lật qua, như cự kình phun nước, sóng khí ngập trời, trong chưởng kình quy tắc bao phủ, lĩnh vực cũng kích hoạt áp chế lấy hắn.
Còn Nguyễn Lan Hương càng đánh thì càng kinh hãi, mình đánh lén nhanh như vậy, lại vẫn không thể làm gì đối phương, ngược lại bị đối phương áp chế, hơn nữa trong cơ thể không hiểu vì sao lại dâng lên một cảm xúc rất kỳ lạ, để nàng nhịn không được rên lên một tiếng.

Cuối cùng nàng nhịn không được lui ra sau, khuôn mặt đỏ bừng, hơi thở gấp gáp, cũng không biết là vì vừa rồi giao thủ quá kịch liệt, hay bị Âm Dương Khí làm cho dục hỏa lên cao.

- Này, lão bà nương, ngươi còn biết nói lý hay không, ta cứu ngươi, ngươi lại còn đánh lén ta…


Ngươi chờ, chờ bổn cô nương chữa thương xong, ngươi sẽ biết tay. Cho dù ngươi cứu mạng ta, ta cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho ngươi.

Rửa tay xong, Hồ Nguyên Vũ cũng không vội tra khảo Trần Di Ái, mà ngồi xuống điều tức, lúc trước chiến đấu tuy nhẹ nhàng, nhưng hắn vì cầu đánh nhanh thắng nhanh, nên ra chiêu đều dùng lực lượng rất lớn, lại thêm bỏ rơi truy binh, toàn lực thi triển Tiêu Dao Thập Nhị Bộ, làm chân nguyên tiêu hao khá nhiều, hiện tại cần khôi phục một chút.

- Ngươi là ai, tại sao lại cứu ta?

Qua một lúc lâu, ngoại thương trên người Nguyễn Lan Hương đã khỏi hắn, các vết máu khép lại, ngay cả sẹo cũng không thấy, trắng noãn non mịn như thường, nàng nhìn thanh niên lạ lẫm trước mắt hỏi.
Hồ Nguyên Vũ lầm bầm, nghe nói nữ nhân mỗi khi tới kỳ kinh nguyệt đều mưa gió thất thường, sẽ vô duyên vô cớ tìm nam nhân gây sự, nhìn nhìn y phục của nàng dính đầy máu, lại nhìn bàn tay của mình cũng dính máu, sắc mặt của hắn không khỏi trở nên khó coi.

Vội vàng từ trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra một bình nước đổ ra rửa tay, bộ dáng cực kỳ ghét bỏ.

Nguyễn Lan Hương mở mắt, nhìn thấy động tác của hắn không khỏi có chút khó hiểu, tu sĩ bị dính bẩn còn cần dùng nước rửa tay sao, tụ chút thủy khí tẩy qua không phải xong, hơn nữa vẻ mặt ghét bỏ kia là có ý gì, cả đoạn đường liên tục chiếm tiện nghi của bổn cô nương, sao không thấy ngươi ghét bỏ.

Nhớ tới trên đường đi, bàn tay của gia hỏa kia đặt lên bộ ngực mềm mại của nàng, thỉnh thoảng còn bóp một cái, sắc mặt của Nguyễn Lan Hương liền đỏ bừng, trong lòng không khỏi dâng lên nộ khí.
- Gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ mà thôi, lão… cô nương không cần quan tâm.

Hồ Nguyên Vũ nghe Nguyễn Lan Hương hỏi, ánh mắt mở ra, xém chút đã gọi lão bà nương, vội vàng đổi giọng nói.

Thật ra cũng không phải hắn muốn dấu diếm Nguyễn Lan Hương, mà là hắn đã nghĩ ra vì sao lúc trước ánh mắt nàng nhìn mình có chút tức giận rồi.

Lúc trước đi đường, bởi vì dưới bụng của nàng có vết thương rất lớn, phía trên có lực lượng mạnh mẽ xoắn nát, còn chưa khép lại, nên hắn không dám chạm vào, mà nhích tay lên ôm bộ ngực của nàng.





Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
30 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0