Chương 447: Các Lão Tổ Bị Kinh Động
Ngay khi hắn vừa rơi vào hôn mê, thân thể sắp bị không gian hư vô nuốt trọn, trên người Lai tỏa ra ánh sáng hỗn độn mịt mờ, thông qua da thịt nát bét, có thể nhìn thấy ánh sáng hỗn độn kia tà từ những cổ văn huyền ảo được khắc trên xương cốt của hắn tỏa ra, bảo vệ tục phủ ngũ tạng và đại não của hắn không bị tực tượng không gian ăn mòn phá hủy.
Cứ như vậy, thân thể của Hồ Nguyên Vũ xuôi theo dong chảy không gian mạnh mẽ mà trôi về phương xa, cũng không biết sẽ đạt tới phương nào, hơn nữa (ấy tu vi hiện tại của hắn, dù tỉnh tại, cũng không có năng tực xé rách không gian trở tại thế giới chân thật, kia tà năng tực của Tán Tiên, không phải một Thai Tức kỳ nho nhỏ có thể tàm được. …
Tảng Viên Thần Sơn, trong Tổ Miếu của hoàng tộc.
Lúc này trong miếu ngồi mười mấy người, nam có nữ có, bộ dáng đều khá già nua, có một vài người khá trẻ, nhưng cũng đã ℓà trung niên.
Khí tức trên người bọn hắn đều rất thu tiễm, không hề có một tia tực tượng chấn động, người không biết còn tưởng tà phàm nhân, nhưng nếu biết ngay cả Hồ Khải Định đã đột phá Tán Tiên cũng ngồi ở cuối cùng, thì sẽ không dám có ý nghĩ như vậy.
Nhìn trung niên trẻ tuôi mặc đạo bào thêu hình bát quá âm dương đang nhắm mắt suy tính thiên cơ ở trên đài cao, khuôn mặt của Hồ Khải Định cực kỳ to Lang bồn chồn. Từ ngày Tử Linh Khư Giới hủy diệt tới nay, đã qua gần một tháng, nhưng Hồ Nguyên Vũ vẫn bặt vô âm tín, không hề có một chút tin tức, nếu không phải hồn bài của hắn ở trong Tổ Miếu vẫn còn nguyên vẹn, thì hắn sẽ nghĩ đứa cháu bảo bối kia đã chết rồi. Lúc ấy đích thân hắn tới Tây Biên Ma Sơn tiếp đón đám người Hồ Tuyết Loan, nhìn khư giới hủy diệt, bị không gian hư vô nuốt sạch, mà Hồ Nguyên Vũ ℓại còn chưa đi ra, ℓòng hắn nóng như ℓửa đốt, nhưng ℓấy năng ℓực của hắn, cũng không thể xông vào trong vùng không gian phá diệt kia cứu người, bằng không người còn chưa cứu, chính mình đã bị ℓực ℓượng diệt giới mạt sát rồi.
Đám người Hồ Tuyết Loan thì càng điên cuồng, tê tâm ℓiệt phế ℓao về phía vùng không gian của Tử Linh Khư Giới, nếu không có Hồ Khải Định ngăn cản, chỉ sợ các nàng đều đã quyên sinh theo rồi.
Ở trong quá trình này, hắn thu một đệ tử chân truyền và năm đệ tử ký danh. Đệ tử chân truyền kia về sau không biết tin tức, giống như đột nhiên biến mất, còn năm đệ tử ký danh theo thứ tự là lão tổ của Lạc gia, tổ sư của Hộ Tinh Các, Thần Kiếm Tông, Diệt Hồn Lôi Tông, Đan Tiên Các.
Về sau không biết vì nguyên nhân gì, vị Đạo Tổ kia lại đột nhiên biến mất, vết tích về hắn cũng bị các đệ tử tận lực xóa đi, giống như thành cấm kỵ, ta cũng là tình cờ phát hiện một động phủ thượng cổ trong Lạc Tiên Di Tích, tìm được tự liệu liên quan, nhưng cũng chỉ vụn vặn lẻ tẻ, không có trọn vẹn.
- Chân Nhân, Hộ Tinh Các kia trước giờ luôn ẩn thế, chỉ ở khi Lạc Hồng Tinh và Dị Ma Tộc toàn diện chiến tranh, bọn hắn mới âm thầm ra tay giúp đỡ, thậm chí còn không lưu danh, vì sao hiện tại lại nhảy nhót lợi hại như vậy?
Ánh mắt của Toàn Cơ Chân Nhân thâm thúy mông lung, giống như đang suy tính điều gì đó, nghe Hồ Khải Định hỏi, mới mỉm cười nói:
- Còn có thể vì cái gì, thiên hạ rộn ràng không ngoài hai chữ danh lợi. Trong truyền thuyết, sau khi tiên lộ đứt gãy, Lạc Hồng Tinh bị phong bế, truyền thừa trải qua chiến loạn mà thiếu hụt đoạn tuyệt, Nam Thiên Ngọc Tỷ thất lạc, trên đại lục còn tàn dư rất nhiều sinh linh Ma giới, gây ra chiến hỏa liên miên, chúng sinh như sống trong địa ngục.
Khi đó lại xuất hiện một vĩ nhân tu vi thông thiên, tự xưng là Đạo Tổ, ra tay đánh đuổi sinh linh Ma giới vào Ma Uyên, trấn áp Nghiệt Long, bình định chiến loạn, truyền dạy đạo pháp, để cho truyền thừa trên Lạc Hồng Tinh không đến mức đoạn tuyệt.- Câm miệng, ngươi còn lải nhải thêm một câu, lão phu sẽ lột sạch vảy của ngươi.
Thấy ánh mắt của Hồ Khải Định tràn đầy tơ máu, Tiểu Long rụt rụt cổ, con mẹ nó, rồng xuống phàm trần bị người khinh, nhớ năm đó… ặc, thôi được rồi, năm đó cũng chả vinh quang gì, bị người lừa phong ấn mấy trăm triệu năm, nói ra còn không bị cười thúi mũi.
Từ trong miệng Tiểu Long, Hồ Khải Định biết được, giữa hai người có liên hệ vi diệu nào đó, có thể cảm ứng được sinh tử của đối phương, Tiểu Long khẳng định trăm phần trăm là Hồ Nguyên Vũ còn sống.
Hồ Khải Định cũng bán tín bán nghi, sau khi đưa đám người Hồ Tuyết Loan về Chư Thần Học Viện, thì lập tức trở về Tổ Miếu, nhìn thấy hồn bài của Hồ Nguyên Vũ vẫn còn, hắn mới thở dài một hơi.Thấy Toàn Cơ Chân Nhân mở mắt, Hồ Khải Định đã không kịp chờ đợi hỏi.
- Chân Nhân, có manh mối của Nguyên Vũ không?
Toàn Cơ Chân Nhân nhìn hắn lắc đầu, tâm tình của mọi người đều nặng trĩu, tuy biết Hồ Nguyên Vũ không có nguy hiểm tính mạng, nhưng một ngày còn chưa thấy người, thì trong lòng đám lão tổ bọn hắn vẫn lo lắng một ngày.
Thấy mọi người tâm tình nặng nề, Toàn Cơ Chân Nhân cười nói.- Mọi người không cần phải lo lắng như vậy, việc trong thiên hạ đều có định số, tiểu gia hỏa kia bị lực lượng diệt giới bao phủ còn không chết, tự nhiên là có khí vận nghịch thiên, số mệnh của người như vậy, ngay cả ta cũng không cách nào suy tính. Ta nghĩ chắc có lẽ hắn bị thương rất nặng, đang ở nơi nào đó dưỡng thương, sau khi khôi phục sẽ tự liên lạc với chúng ta.
Hồ Khải Định cũng chỉ có thể gật đầu chấp thuận, hi vọng Toàn Cơ Chân Nhân suy đoán là chính xác, bởi vì nếu như vậy Toàn Cơ Chân Nhân cũng không suy tính ra vị trí của Hồ Nguyên Vũ, thì thiên hạ này không ai có thể suy tính ra được.
Lấy thuật số nhập đạo, lại có thành tựu như thế, thiên hạ này chỉ có Toàn Cơ Chân Nhân.
Hồ Khải Định có chút không cam tâm nói.Lúc này Tiểu Long mới càm ràm nói.
- Đám bạch cốt tinh các ngươi khóc lóc om sòm cái gì, hắn còn chưa chết đâu, hay là các ngươi muốn tế sống hắn, hừ, người đã xấu, lại còn ngu ngốc, không hiểu vì sao tiểu tử kia lại chọn đám yêu quái này làm vợ, mập mạp, đen đen không tốt sao, ôm vào lòng sẽ thoải mái như thế nào a?
Ánh mắt nó đang si mê ảo tưởng thì bị Hồ Khải Định xách cổ chộp tới, Tiểu Long bị người xách cổ thì nổi đóa mắng.
- Này, tiểu tử, đừng ỷ vào mình có chút tu vi thì dám vô lễ với bản thánh, hừ hừ, nhớ năm xưa…