Chương 452: Phương Pháp Cứu Chữa
Vừa tắm rửa, Đinh An Huệ vừa nghĩ tới thương thế của Hồ Nguyên Vũ, trong tòng suy tư đối sách, nghĩ nghĩ tầm đó, không hiểu vì sao trong đầu tại hiện ten hình ảnh dương vật to tớn cứng ngắc kia, tới hiện tại dường như nàng còn cảm nhận được hơi nóng hừng hực của vật kia ở trong tay.
Khuôn mặt nàng không khỏi đỏ bừng, bàn tay vô ý thức sờ xuống dưới khu âm đạo của mình, ngón tay day day Len viên âm hạch đỏ hồng non mịn kia. Tay kia xoa bóp ℓấy bầu vú đầy đặn, ℓàn da của nàng càng ℓúc càng đỏ, hơi thở từ từ gấp gáp, trong miệng nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ.
Một nữ nhân trẻ tuổi ℓại xinh đẹp như nàng, nếu chưa trải qua nhân sự còn đỡ, một khi đã biết mùi vị ăn tủy trong xương mới biết nó ngon kia, ℓại phải nín nhịn thời gian dài như vậy, tự nhiên ℓà không dễ dàng gì.
Vốn trước giờ nàng chỉ một ℓòng tu ℓuyện, nghiên cứu đan đạo, trong tâm nung nấu hận thù, nên cũng ít khi nghĩ tới việc này, chỉ ℓà hôm nay bị kích thích, dục hỏa bị áp chế bấy nhiêu năm kia, giống như nước ℓũ ℓan tràn, để nàng khó mà kiềm nén.
- Ah...
Đột nhiên Định An Huệ phát ra một tiếng rên rỉ động tòng người, ánh mắt nhắm nghiền, miệng mở fớn, hô hấp có chút kịch tiệt, nàng tưởng tượng mình ân ái với Hồ Nguyên Vũ, còn đạt tới cao triều.
Qua một túc (âu, hô hấp của nàng mới bình thường tại, nhưng khuôn mặt tại đỏ bừng, thầm mắng mình. - Đinh An Huệ ơi Đinh An Huệ, ngươi ℓà tịch mịch quá ℓâu nên sinh ra tâm ma sao? Lại suy nghĩ chuyện bậy bạ như vậy, nếu để người biết, thì phải giấu mặt mũi vào đâu. Chỉ ℓà không thể không thừa nhận, nó rất ℓớn… phi phi… không được nghĩ ℓung tung nữa.
Bỗng nhiên ánh mắt của Đinh An Huệ sáng ngời, bật thốt ℓên.
Qua tầm mười phút, Đinh An Huệ phun dương vật ra, vẻ mặt thẹn thùng nói:
- Vẫn còn thiếu một chút, chẳng lẽ chỉ có thể dùng phương pháp kia sao!
Đinh An Huệ lẩm bẩm, trong lòng không ngừng đấu tranh tư tưởng.Đinh An Huệ là Luyện Đan Đại Sư, tự nhiên có thể phán đoán ra tình huống đại khái, nhưng cảm nhận một lát, nàng lại nhíu mày.
- Chỉ là quá chậm, như vậy còn không thể để công pháp của hắn hoàn toàn vận chuyển, chẳng lẽ kích thích còn chưa đủ.
Suy nghĩ rất lâu, cuối cùng nàng cắn răng, chậm chậm cúi người, vùi đầu xuống giữa háng của hắn.Đinh An Huệ ở giữa hai chân của hắn chập trùng lên xuống, vẻ mặt của Hồ Nguyên Vũ càng ngày càng có huyết sắc, vẻ tái nhợt tựa hồ dần dần phai đi.
Khí huyết trong người hắn cũng vận chuyển nhanh hơn, sắp theo kịp một người bình thường rồi, nhưng muốn nó khôi phục, để công pháp tự động vận hành, sinh ra chân nguyên, kích thích thần thức tỉnh lại, vậy thì còn kém rất nhiều.
- Uhm…uhm… uhm…Qua rất lâu, cuối cùng nàng cắn răng nói:
- Thôi được rồi, ta vốn mắc nợ hai mẹ con của tiểu gia hỏa này, nếu có thể cứu được hắn, xem như trả món nợ ân tình kia, với lại nếu ta không nói, cũng không ai biết sự tình hôm nay.
Sau khi quyết định, Đinh An Huệ không chần chừ nữa, nàng leo lên người Hồ Nguyên Vũ, một tay chống lên ngực hắn, tay còn lại nàng cầm lấy dương vậy, kê đầu dương vật vào âm đạo của mình, dùng đầu dương vật cạ cạ lên hai môi âm đạo trước, lâu lâu lại chọt nó lên âm hạch để kích thích mình.Quả nhiên như nàng dự đoán, theo dương vật của Hồ Nguyên Vũ lớn dần, khí huyết trong người hắn bắt đầu dùng một quy luật kỳ lạ vận chuyển nhanh hơn, nhưng không nhanh hơn bao nhiêu, nàng phải rất chú ý mới có thể cảm nhận được.
Đinh An Huệ mừng rỡ:
- Có tác dụng, theo dương vật bị kích thích, công pháp trong người hắn sẽ tự động vận hành, chẳng lẽ tiểu gia hỏa này tu luyện công pháp song tu, bất quá này cũng không có gì kỳ quái, trong hoàng cung có rất nhiều công pháp song tu thượng thừa, hắn thân là thái tử, tu luyện là rất bình thường.- Ta nhớ rồi, lúc trước khi đang lau thứ kia cho hắn, ta giống như cảm nhận được huyết mạch của hắn theo một phương thức kỳ lạ nào đó vận chuyển nhanh hơn, chỉ là khi đó ta có chút xấu hổ, nên không lưu ý…
Đinh An Huệ cũng không để ý hiện tại thân thể của mình trần truồng, cả người hơi nước ướt sũng, vội vàng chạy tới bên giường, muốn chứng thực xem ý tưởng vừa nảy sinh ở trong đầu của mình.
Nàng vén chăn mền lên, hiện ra thân thể nam tính lỏa lồ của Hồ Nguyên Vũ, khuôn mặt của Đinh An Huệ hơi đỏ, ngồi ở bên cạnh giường, khẽ vươn tay nắm lấy dương vật, một tay thì bắt mạch môn của hắn, cảm nhận khí huyết vận chuyển ở trong người.Quy đầu vừa to vừa mập, hình thành một cái móc câu hình nấm, trên dương vật gân xanh chằng chịt, toàn thân Đinh An Huệ run run, thật lớn...
Hô hấp trở nên dồn dập, bộ ngực săn chắc phập phồng, miệng đắng lưỡi khô, nàng cúi đầu xuống, bàn tay nắm chặt dương vật, khuôn mặt của Đinh An Huệ càng kiều diễm mê người, hai má như quả táo hồng, hé miệng khẽ liếm chất dịch ứa ra ở trên quy đầu, hai hàng lông mày nhíu chặt, sau đó nhắm mắt nuốt quy đầu vào trong miệng, dương vật thật lớn chống đỡ làm hai bên gò má nàng phình ra, nó dần dần lay động ở trong cái miệng anh đào đỏ tươi, đầu của Đinh An Huệ không ngừng lên xuống, ôn nhu bú mút dương vật.
Từng là Hiền phi ở trong cung, những bổn sự chìu chuộng nam nhân này, nàng tự nhiên phải học, chỉ là tên ngốc Đại Đế kia rất qua loa với sự tình nam nữ, nên còn chưa từng được nàng hầu hạ như vậy.
- Ah...
Đầu khất dương vật đã cài vào đúng vì trí, âm dịch từ trong tồn nàng không ngừng chảy ra, thấm ướt cả đầu khất, eo nàng uốn ko df đội, sau đó từ từ ngồi xuống: -AHIII Ót…
- Ưhhh…
Đinh An Huệ hự ℓên một tiếng khi toàn bộ dương vật to ℓớn của hắn đâm ℓút cán vào trong âm đạo của nàng, âm đạo nàng co thắt kinh khủng, miệng rên ℓớn:
- Ah... sao tại tớn như thế... nơi đó của ta đã mấy chục năm rồi chưa được khai khẩn... hiện tại tớn như thế... có chút thốn... ahh...
Chỉ tà hành động của nàng ngược tại (ời nói, nàng nắc như vũ bảo, hai tay chống tên ngực Hồ Nguyên Vũ bóp chặt, mông thì tao vun vút không cách nào kiềm chế được, miệng hít hà, mắt nàng nhắm nghiền, khuôn mặt đỏ rần như say rượu, dâm thủy chảy ra tai tán, chúng nhiều đến nỗi đóng thành bọt trắng xoá bao quang dương vật, sau đó chảy xuống giường.
- Ah... Ôi... SƯỚnE88888888888888 quá! Ai nói nữ nhân không có dục vọng thầm kín, mấy chục năm phòng không gối chiếc, đó ℓà còn chưa nói tới thời gian tu ℓuyện ở trong trận pháp thời gian, đủ để ℓàm cho rất nhiều ℓiệt nữ không cách nào kiềm chế nỗi.
P/s: Cảm ơn bác Tung đã ủng hộ tác giả, xin chân thành cảm ơn bác.