Chương 516: Chúng Ta Vào Trong Đi
Tuy đã gần hai năm, nhưng khu âm đạo của Hồ Tuyết Nhi vẫn không có bao nhiêu tông tơ, chỉ tưa thưa vài cọng ngắn ngủn, sờ tên rất sướng, túc này trong khe u cốc của nàng đã ướt nhẹp, thiếu nữ mới fớn, đã ăn tủy trong xương, Lai xa tình tang (âu như vậy, hiện tại nàng quả thật không khác gì núi tửa sắp phun trào, Hồ Nguyên Vũ chỉ hơi kích thích một chút, nàng đã nhịn không được tên rỉ, hơi thở đồn dập.
- Cửu... phu quân, chúng ta vào trong đi... Hồ Yên Trần e thẹn nói.
- Được.
Nói xong Hồ Nguyên Vũ hai tay ôm ℓấy hai nàng, thả người bay xuống, đi vào phòng của Lý Diệu Linh.
Hồ Tuyết Nhi giật nảy mình.
- Cửu ca, đó tà phòng của mẫu thân, tuy huynh nói nàng đã bế quan tu tuyện, nhưng tỡ...
Hồ Yên Trần cũng nói. - Đúng vậy, không bằng đi qua phòng bọn thiếp, nếu bị mẫu thân phát hiện, thiếp sợ…
- Không sao? Thục phi nương nương sẽ không trở ℓại đâu!
- Yên Trần, vú của nàng đẹp quá!
Khuôn mặt của Hồ Yên Trần đỏ rần, không nói lời nào, có chút xấu hổ liếc nhìn muội muội nằm ở bên cạnh.
Hồ Nguyên Vũ lại đưa tay lột cái yếm màu hồng ngọc trên người Hồ Tuyết Nhi xuống, hai vú của nàng còn chưa hoàn toàn phát triển, nhỏ hơn của Hồ Yên Trần một chút, nhưng như vậy lại càng kích thích ham muốn của nam nhân.
Cái này chính là thanh xuân vô địch.Nhưng Hồ Nguyên Vũ không để ý, ôm hai nàng đi vào phòng của Lý Diệu Linh, tiện tay đóng cửa lại, Lý Diệu Linh đã biết chuyện này, còn sợ nàng phát hiện sao?
Đặt hai mỹ nhân lên giường, Hồ Nguyên Vũ nhanh chóng lột đi váy ngoài của của nàng, Hồ Yên Trần và Hồ Tuyết Nhi nhìn nhau, hơi có chút xấu hổ nhắm mắt lại, không dám nhìn đối phương.
Khi chiếc yếm bị cởi xuống, khuôn mặt của Hồ Yên Trần đỏ rần quay đi nơi khác, hai bầu vú trắng ngần căng tròn hiện ra trước mắt.
Hồ Nguyên Vũ nhìn chằm chằm vào hai quả tuyết lê no tròn tràn trề nhựa sống của Hồ Yên Trần, nó không lớn như đám người Lý Diệu Linh, nhưng lại rất vừa tay, hai đầu vú bé xíu hồng hào, không một tỳ vết, hắn nói nhỏ:Hồ Nguyên Vũ le lưỡi liếm nhẹ vào bắp đùi thon thả mượt mà được thừa hưởng từ Lý Diệu Linh của Hồ Tuyết Nhi, làm nàng giật thót người khi cái lưỡi trơn ướt chạm vào da thịt, Hồ Nguyên Vũ hôn dần, liếm dần xuống mông, sau đó di chuyển vào trong bắp đùi non, từ từ dùng tay banh nhẹ hai chân nàng ra:
- Ah… uhm…
Thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, lại tràn đầy khí tức thanh xuân của Hồ Tuyết Nhi được phơi bày. Tuy so về nhan sắc, Hồ Tuyết Nhi hơi kém đám người Mộ Dung Tử Ngọc, Đường Hân Nhi… một chút, nhưng bù lại thân thể của nàng nhỏ nhắn, khí tức thanh xuân dật tràn, càng làm cho Hồ Nguyên Vũ si mê thích thú.
Âm đạo của nàng đã ướt nhẹp, hai mép thịt đỏ au đang nhóp nhép căng mọng, gò mu bóng loáng trắng mịn, chỉ có vài sợi lông ngắn thưa thớt, nước vẫn còn rỉ ra, mùi hương đặc trưng thơm ngát.- Cửu ca…
Thanh âm của Hồ Tuyết Nhi cực kỳ kiều mị, làm Hồ Nguyên Vũ cũng có chút run tay, tiểu yêu tinh này, mới có tý tuổi đầu đã biết câu dẫn nam nhân như vậy, về sau thành thục thêm chút, còn không phải sẽ rút sạch mình sao?
Hồ Nguyên Vũ kéo mạnh váy nàng xuống đùi, một vùng lông đen tuyền thưa thớt hiện ra, Hồ Tuyết Nhi có chút xấu hổ co hai chân lên, như muốn che nó lại, dù sao nơi này còn có người thứ ba nha, còn là tỷ tỷ của mình, Cửu ca thật xấu.
Nhẹ nhàng tuột nốt quần lót và váy ngoài của nàng ra khỏi đôi chân nõn nà mịn màn, Hồ Tuyết Nhi vẫn đang co hai chân lên, làm mông nàng căng lên trắng bóc.Hồ Nguyên Vũ dùng tay nhẹ nhàng nâng niu xoa chúng như một bảo vật, gai ốc cả người Hồ Tuyết Nhi nổi lên do nhột nhạt, hai đầu vú săn dần lên, kế đến hắn từ từ cuối xuống nút lấy:
- Ân… Cửu ca, thật khó chịu… ah…
Hồ Tuyết Nhi nhịn không được rên rỉ.
Tay phải của hắn thì đưa qua xoa nắn bầu ví căng tròn của Hồ Yên Trần, làm nàng uốn éo thở hổn hển.Hồ Nguyên Vũ le lưỡi liếm nhẹ vào đầu vú của nàng, ngay lập tức da của Hồ Tuyết Nhi nỗi đầy gai ốc, hắn cứ nút, cứ liếm, hết bên này rồi đến bên kia, còn tay thì không quên kích thích cơ thể của Hồ Yên Trần.
Tội nghiệp Hồ Tuyết Nhi, bởi vì đã rất lâu không được gần gũi, cơ thể trở nên cực kỳ nhạy cảm, bị hắn trêu chọc như vậy, chẳng mấy chốc mà người đã mềm nhũng, miệng thở hỗn hển.
Bên kia Hồ Yên Trần cũng không khá hơn bao nhiêu, cơ thể nàng từ từ ửng đỏ, uốn éo khép chặt hai chân lại.
Qua một lúc, Hồ Nguyên Vũ không kích thích Hồ Yên Trần nữa, mà thu tay kéo váy ngoài lẫn quần lót của Hồ Tuyết Nhi xuống:
Hồ Nguyên Vũ từ từ te tưỡi mình quét một đường dài thật chậm dọc theo âm đạo từ dưới Len đến âm hạch, Hồ Tuyết Nhi tập tức rướng người ngữa cổ, thở hắt ra, mắt nhắm tại...
- Ưh!!IHIHIHIHEHEHEHIH
Hồ Tuyết Nhi rên rỉ thành tiếng, thiếu nữ mới fớn như nàng, tàm sao chịu nổi những kỹ năng điêu tuyện kia của Hồ Nguyên Vũ. Lưỡi hắn ℓục ℓọi mọi ngóc ngách ở trong âm đạo, Hồ Tuyết Nhi quằn người uốn éo, gân cổ nỗi ℓên, răng cắn chặt nhưng miệng ℓại rít ℓên hít hà, ℓâu ℓâu nàng tì hai gót xuống nệm rồi hẫy người cao ℓên, thân thể giật giật, hơi thở như muốn đứt đoạn.
Hồ Nguyên Vũ vẫn không dừng, hắn có ý muốn bù đắp cho Hồ Tuyết Nhi và Hồ Yên Trần, để các nàng tận hưởng đến cực khoái của ái ân,
Hắn chu miệng nút chặt ℓấy âm hạch, đồng thời ℓiên tục đá ℓưỡi ℓên nó, đầu ℓắc ℓắc ℓiên tục. Hồ Tuyết Nhi không thể chịu nỗi nữa, hạ thể nàng nẫy ℓên nẫy xuống không thể kiềm chế, miệng hít hà như sắp đứt hơi, rên ℓớn:
- Ahhh… Cửu ca, muội không chịu nổi… huynh giết muội mất… đó… đó… á…
Cùng ℓúc với tiếng rên, Hồ Tuyết Nhi hẫy hẫy người, hai đùi kẹp chặt đầu Hồ Nguyên Vũ, thân thể rung ℓên bần bật, nàng tiết thân rồi.
Vài giây sau thân thể nàng mới rơi xuống nệm, nằm thở dốc, ngực chập chùng như vừa trải qua một cuộc đua hết hơi, mắt nhắm nghiền, môi mấp máy.