Chương 544: Lo Lắng Bất An
Thấy vậy, Hồ Nguyên Vũ có chút cười khổ, hắn nào có ý này, chỉ tà thấy Hồ Phượng Nghi và Lâm Nhược Vân đều vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp, nghĩ các nàng cần tu tuyện, chứ ai biết tiểu cô và tiểu di chỉ muốn gần gũi hắn.
- Không phải không phải, ta chỉ tà muốn ra ngoài xem xem Đăng Tiên Điện bố trí như thế nào mà thôi. Ta thấy tiểu cô và tiểu đi đều vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp, tưởng hai vị cần tu tuyện, nên không dám tàm phiền. Nói rồi hắn nhanh tay ôm Hồ Phượng Nghi vào ℓòng, tay kia cũng thuận thế kéo Lâm Nhược Vân tới, thân ảnh ba người nháy mắt đã tới một khu vực khác, rời xa tầm mắt của mọi người.
Trên thảm cỏ xanh mượt, Hồ Phượng Nghi và Lâm Nhược Vân đã bị Hồ Nguyên Vũ ℓột sạch, bày ra thân thể hoàn mỹ và tư thái khêu gợi, để người nhìn ℓiền dục hỏa dâng trào.
- Ân…
Khi dương vật của tình tang đi vào cửa mình, Hồ Phượng Nghi nhịn không được rên (tên một tiếng thỏa mãn, thổ khí như tan.
Hồ Nguyên Vũ thì vừa nhấp dương vật vào trong âm đạo nóng ấm của tiểu cô, tay thì không ngừng kích thích thân thể trắng noãn xinh đẹp của tiểu di Lâm Nhược Vân, để cho khe suối của nàng mật huyệt fan tràn.
Phạch phạch...bạch bạch... Từng tiếng va chạm mạnh mẽ giữa hai bộ phận sinh dục, ℓàm cho Hồ Phượng Nghi sướng muốn ngất ℓiệm, vừa rên rỉ vừa ú ớ.
- Uhm… sướng quá… Vũ nhi… phu quân… ℓàm chết thiếp đi… a… á…
Thần thức lui ra khỏi Văn Thư Lệnh, cảm giác bồn chồn để Hồ Nguyên Vũ không còn tâm trạng đi tìm đám người Trần Thanh Di, Triệu Nhã, Nguyễn Tuyết Như giao hoan, mà ngồi ở dưới thánh thụ, cố lắng lại tâm thần, yên tĩnh chờ đợi tin tức.
Tới rạng sáng, Văn Thư Lệnh lắp lóe báo hiệu có tin tức, mệnh lệnh của hắn vừa ra, cả hệ thống tình báo của hoàng tộc hầu như toàn lực vận chuyển suốt đêm, nhanh chóng truyền về tin tức chính xác nhất.
Thần thức của hắn lại tiến vào Văn Thư Lệnh, chỉ thấy tin tức viết:
- Đường Hân Nhi chưa từng rời khỏi Vạn Sự Các, có tin tức nói Đường Hân Nhi được cơ duyên to lớn, đang bế quan trùng kích Thiên Quân kỳ, Đường Nhu đích thân hộ pháp, nên đại biểu Vạn Sự Các tới chúc mừng là Thái Thượng trưởng lão Trương Hoàn Lượng…Chờ Hồ Phượng Nghi tiết thân, Hồ Nguyên Vũ lại chuyển qua thân thể mềm mại mịn màng của tiểu di, lúc này Lâm Nhược Vân đã không chờ đợi được nữa, chủ động ngồi lên bụng hắn, đưa tay nắm lấy cự vật kia đặt vào cửa âm đạo ướt nhẹp của mình, sau đó ngồi xuống.
Ót…
Dương vật to lớn dễ dàng đi thẳng tới cổ tử cung, Lâm Nhược Vân cảm giác cả người như bị nhồi đầy, thân thể sướng đến run rẩy, xém chút nữa đã không nhịn được tiết thân.
- Ơ hơ… to quá, phu quân… thiếp sướng chết mất… uhm…Thân thể của Lâm Nhược Vân giống như phát cuồng liên tục nhún nhảy, đầu dương vật không ngừng kích lên cổ tử cung mềm mại của nàng, mang đến từng trận khoái cảm tê tái cả người…
Liên tục ở cùng tiểu cô và tiểu di mấy ngày trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, cả ba quần thảo không biết bao nhiêu trận, mới để cả hai vừa thỏa mãn vừa có chút hoảng sợ đuổi hắn đi, tiểu gia hỏa này đúng là gia súc mà, một chút thương hoa tiết ngọc cũng không có, nếu không phải hiện tại tu vi của các nàng tăng cao, thì đã bị hắn hành hạ tới chết rồi.
Sau khi ra ngoài, Hồ Nguyên Vũ cũng không vội tới Trân Bảo Các của Triệu gia, trong lòng hắn không hiểu sao có chút bất an, theo dự tính, giờ này Đường Hân Nhi nên đến kinh thành rồi, vì sao tới hiện tại còn chưa đến.
Lấy Tinh Giới Truyền Tin nhìn nhìn, vẫn không thấy báo hiệu đã xem, chẳng lẽ nàng bế quan?Hồ Nguyên Vũ nghe vậy thì có chút khó hiểu, theo lý thuyết nếu Đường Hân Nhi không đi được, thì ít nhất cũng sẽ thông báo cho hắn một tiếng chứ, tuy rất kỳ quặc, nhưng nghe nói Đường Hân Nhi chưa từng rời Vạn Sự Các thì hắn cũng yên tâm phần nào, dù sao ở trong địa bàn của mình, nàng sẽ không có nguy hiểm gì.
- Có lẽ là ta quá nhạy cảm.
Hồ Nguyên Vũ cười cười, cảm thấy mình thần hồn nát thần tính, chỉ là hắn đã quyết định, sau trung thu, chờ đột phá Thiên Quân kỳ, lại bố trí ở Đông Cung một Truyền Tống Trận, sẽ lên đường tới Vạn Sự Các một chút, trước là thăm Đường Hân Nhi, sau là cũng muốn gặp lại vị nhạc mẫu tuyệt sắc để hắn nhớ mãi không quên kia.
Nghĩ tới thân thể hoàn mỹ tràn đầy tiên vận của Đường Nhu, Hồ Nguyên Vũ nhịn không được nuốt nước bọt, lúc trước bởi vì tu vi quá yếu, sợ Đường Nhu không kiềm chế được xúc động đập chết hắn, nên không dám làm liều, nếu có tu vi như hiện tại… chậc chậc…Thần thức của hắn đi vào trong tháp, lầu một của Văn Thư Các trống rỗng, bốn bức tường chỉ điêu khắc vô số hình ảnh họa tiết giống như thời kỳ Âu Lạc, nhìn làm cho người ta sinh ra cảm giác sùng kính muốn quỳ bái.
- Truyền lệnh, điều tra tình huống của Vạn Sự Các, xem xem Đường Hân Nhi đã khởi hành tới kinh thành chưa?
Ánh sáng lóe lên, mệnh lệnh của hắn được khắc vào trên bức tường ở chính giữa, đây là vị trí của mệnh lệnh tối cao, tương đương với thánh chỉ của Đại Đế.
Lúc trước hắn đưa ra mệnh lệnh chỉ được khắc ở bức tường bên trái, chỉ tương đương với các chủ, phó các chủ, nhưng sau khi gặp mặt chư vị lão tổ, thì quyền hành của hắn lại tăng lên, ở nhiều phương diện đã vượt qua Tàn Dương Đại Đế.Này cũng không đúng, trước đó đã hẹn rõ ràng, nàng không có lý do gì ở lúc này bế quan được, có khi nào trên đường cảy ra vấn đề không?
Nghĩ nghĩ, Hồ Nguyên Vũ lấy ra Văn Thư Lệnh, thần thức tiến vào trong đó.
Thần thức đi vào bên trong, tự động hiển hóa thành một bóng dáng màu vàng mơ hồ, không có mặt mũi ngũ quan rõ ràng.
Phía trước là một ngôi lầu các cao ba tầng phong cách cổ xưa, khí thế uy nghiêm thần thánh, tấm biển trên cổng chính viết ba chữ Văn Thư Các rồng bay phượng múa.