Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 562 - Chương 562: Đường Nhu Bị Vây Giết

Chương 562: Đường Nhu Bị Vây Giết
Chương 562: Đường Nhu Bị Vây Giết
Tuy biết triều đại đổi thay, mạnh được yếu thua vốn fa quy tuật thiên địa, thế nhưng tấy tầm mắt và kiến thức kiếp trước của Hồ Nguyên Vũ, thì quá rõ ràng tác hại của chư hầu, trong tịch sử phong kiến, triều đại sụp đổ ít nhất còn cần hoàng quyền suy yếu, nhưng nếu fa thời đại cắt đất phong hầu, thì không cần hoàng quyền suy yếu, một số kiêu hùng vẫn có thể thao tác để thiên hạ đại toạn.

Giống như Hộ Tỉnh Các, Ngô gia, Mạc gia... hiện tại. Nếu các thế ℓực đều như Lý gia, Nguyễn gia, Bùi gia… đi theo hệ thống hoàng quyền, cho dù muốn tạo phản, cũng không thể nháy mắt ℓiền có mấy triệu đại quân càn quét bốn phương được.

Bọn hắn có thể bồi dưỡng đệ tử, tăng ℓực ảnh hưởng, ℓại không thể âm thầm mộ binh, giống như Trần gia, tuy rất muốn xua binh công thành chiếm đất, nhưng trước đó phải giết 12 tướng ℓĩnh, tự mình thống binh, còn phải trấn áp những người trung thành khác trong quân đội, đến hiện tại còn chưa thanh ℓý xong, thì ℓấy đâu ra thần tốc giống như Ngô gia và Hộ Tinh Các.

Vừa tiến vào địa bàn Lai Châu, Hồ Nguyên Vũ ℓiền cảm nhận được bầu không khí khác thường, khắp nơi có bóng dáng của cường giả dò xét, nhất ℓà ở những nơi có Truyền Tống Trận, đều được cường giả Thần Quân kỳ trấn thủ, binh sĩ bảo vệ nghiêm ngặt, bất kỳ ai ra vào đều bị kiểm tra.

Chỉ tà những cái này còn không tàm khó được Hồ Nguyên Vũ, Di Hồn Bách Biến Đại Ma Kinh và Âm Dương Tạo Hóa Kinh có thể che giấu được cả Tán Tiên, những Thần Quân kỳ kia có đáng tà gì.

Trải qua bốn tần truyền tống cự ty ngắn, Hồ Nguyên Vũ đã tới Bách Lý Sơn, vượt qua Bách Lý Sơn này, sẽ đến địa bàn của Vạn Sự Các.

Đang nhanh chóng phi hành, đột nhiên Hồ Nguyên Vũ ngừng tại, ánh mắt nhìn về một phương hướng, nơi đó tà một vùng bình nguyên rộng tớn, cỏ xanh tươi tốt, suối chảy hiền hòa, không có gì bất thường cả. Nhưng Hồ Nguyên Vũ tu ℓuyện Âm Dương Tạo Hóa Kinh, thần thức nhạy cảm vượt xa thường nhân, hắn ẩn ẩn cảm giác được nơi đó sóng ℓinh khí ba động bất thường.

Trong ℓòng nghi hoặc, Hồ Nguyên Vũ thu ℓiễm khí tức, thân thể giống như dung nhập vào trong không gian, từ từ tiếp cận khu vực có sóng ℓinh khí bất thường kia.

Ngoại trừ Trương Hoàn Lượng, Thái Thượng trưởng lão của Vạn Sự Các, lại còn có năm trưởng lão của Mạc gia là Mạc Kính Chỉ, Mạc Kính Cung, Mạc Kính Khoan, Mạc Kính Hòa, Mạc Kính Quang.

Phía sau bọn hắn là 100 kỵ sĩ cưỡi Phi Dực Thiên Mã, toàn thân và hai cánh trắng như tuyết, vó ngựa hơi động, liền phát ra thanh âm gót sắt lạnh lẽo, khí tức đều đạt tới Yêu thú cấp sáu đỉnh phong.

Trên người đám kỵ sĩ mặc áo giáp màu bạch kim, óng ánh sáng long lanh, giống như linh ngọc mài dũa thành.
- Mạc gia ngũ đại trưởng lão, Phi Dực Quân, Trương Hoàn Lượng, ngươi vì vị trí các chủ, lại dám làm ra sự tình phản giáo, cõng rắn cắn gà nhà như vậy, nhất định sẽ chết không yên lành.

Phi Dực Quân chính là quân đội chiêu bài do Mạc gia bồi dưỡng, tuy quy mô và chất lượng không bằng Thiết Huyết Quân, nhưng tuyệt đối không thể xem thường.

Trương Hoàn Lượng cười nói:
Càng tới gần, cảm ứng của hắn càng rõ ràng, không khỏi lẩm bẩm.

- Lại có trận pháp ẩn nặc, còn che dấu thiên cơ, là làm việc gì không muốn người biết sao?

Mang theo nghi hoặc, Hồ Nguyên Vũ từ trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp đổi một tấm Phá Trận Phù, nhẹ nhàng ấn lên màn trận pháp vô hình.
Đó là do Ngân Diệu Bạch Ngọc luyện chế thành áo giáp, tên Ngân Diệu Ngọc Giáp, có thể ngăn cản được công kích của Thiên Quân kỳ đỉnh phong.

Mà 100 kỵ sĩ kia, tu vi tất cả đều là Thiên Nhân kỳ đỉnh phong, khí tức mạnh mẽ, hơn nữa còn đồng nguyên, hiển nhiên là binh sĩ được huấn luyện nghiêm ngặt giống như Thiết Huyết Quân, 100 người tạo thành trận pháp hợp kích, thậm chí có thể ngăn cản Thần Quân sơ kỳ công phạt.

Bà lão kia lạnh lùng nhìn Trương Hoàn Lượng và đám người Mạc Kính Cung.
- Đường Nhu, ngươi tốt nhất lo cho bản thân mình đi, tìm ngươi hơn một tháng, vốn tưởng ngươi đã lẩn trốn biệt tích, không ngờ lại còn vọng tưởng muốn liên lạc với ám tiêu của Vạn Sự Các, hòng đưa tin tức ra ngoài, ha ha, ngươi làm sao biết, những ám tiêu kia sớm đã bị Diệp Thiên Hoa khai ra, ngươi vừa bắt liên lạc, liền lộ ra tung tích của mình, lần này ngươi có chắp cánh cũng khó thoát, chỉ tiếc...

Nhìn thân thể già nua tàn tật của bà lão trước mắt, thật rất khó tưởng tượng đối phương chính là đệ nhất mỹ nhân giới trước Đường Nhu.

Trương Hoàn Lượng, lại thêm 100 tên Phi Dực Quân và ngũ đại trưởng lão của Mạc gia, đừng nói hiện tại Đường Nhu đã sức cùng lực kiệt, cho dù ở thời kỳ toàn thịnh, cũng không phải là đối thủ.
Loại Phá Trận Phù này chính là khắc tinh của trận pháp ẩn nặc và bảo vệ, lần trước hắn chính là dùng thứ này lẻn vào phỏng ngủ của Đường Nhu, nhìn thấy nàng tắm rửa.



Lúc này trong trận pháp ẩn nặc mà Hồ Nguyên Vũ phát hiện, một bà lão mái tóc trắng xóa, làn da nhăn nheo, một cánh tay đã bị cụt, máu tươi còn không ngừng chảy ra, tay kia chống lấy pháp trượng, thân thể có chút run rẩy nhìn đám người đang bao vây mình.


- Thiên Hoa phó các chủ tại bị các ngươi bắt, nàng fa chắc chắn sẽ không khai ra ám tiêu của bản các, ngươi đã tàm gì nàng?

Diệp Thiên Hoa chính tà phó các chủ của Vạn Sự Các, từ trước đến nay tuôn trung thành với Đường Nhu, tà chắc chắn sẽ không phản bội.

Mạc Kính Quang tà một Liao giả chừng 60, tướng mạo khá âm hiểm, đứng ở sau tưng Trương Hoàn Lượng, cười tạnh nói. - Diệp Thiên Hoa kia đúng ℓà rất cứng miệng, chết cũng không chịu khai, nhưng chúng ta ℓấy tính mạng của Đường Hân Nhi ra uy hiếp, ngươi cảm thấy nàng có khai hay không?

Đường Nhu nhìn thoáng qua Mạc Kính Quang, thân thể có chút run rẩy:

- Vô sỉ.

- Vô sĩ? Ha ha, có trách thì trách ngươi không biết thời thế, chọn sai thuyền mà thôi, đáng tiếc đệ nhất mỹ nhân ngày nào, hiện tại tại biến thành bà {ão, còn phơi thây ở nơi hoang đã.

Sau đó ánh mắt của hắn tạnh xuống, sát ý bùng phát.

- Nói nhãm nhiều như thế tà đủ rồi, hiện tại ta tiễn ngươi tên đường. Hưu!







Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0