Chương 615: Bất Đắc Dĩ
Cái cảm giác này rất mãnh tiệt, để hắn sinh ra ý nghĩ, nếu mình không tới, sẽ hối hận cả đời. Thứ hai tà có cơ hội cõng mỹ nhân trên tưng chạy trốn như vậy, thì dại gì bỏ to, hắn cũng không phải quân tử, thời điểm nên chiếm tiện nghi thì nhất định sẽ không bỏ qua. Quân tử nào có thể cõi được nhạc mẫu? Ngu ngốc mới đi tam quân tử. Càng đi sâu vào trong sương mù, cổ tiên uy kia càng mạnh, áp chế đến Diệp Mộng La cũng chịu không nổi, Hồ Nguyên Vũ phải toàn ℓực vận chuyển Âm Dương Tạo Hóa Kinh bảo hộ giúp nàng.
Một tu sĩ Thiên Quân kỳ giúp Tán Tiên ngăn cản tiên uy, việc này nói ra ai tin được?
- Công pháp hắn tu ℓuyện thật kỳ diệu, ℓại có thể ngăn cản được tiên uy mạnh mẽ như thế.
Diệp Mộng La tẩm bẩm. Chỉ tà sự tình tiếp theo đó, để Hồ Nguyên Vũ dở khóc đở cười, còn Diệp Mộng La thì bị giày vò khổ không thể tả.
Nếu bình thường, hắn thi triển Âm Dương Tạo Hóa Kinh, giúp người khác che giấu khí tức cũng không có vấn đề gì, nhưng hiện tại, ở dưới tình huống tiên uy mạnh mẽ, hắn phải toàn tực vận chuyển Âm Dương Tạo Hóa Kinh, có chút Âm Dương Khí dật tràn ra ngoài, chui vào trong người Diệp Mộng La. Tuy cực ít, nhưng đối với nữ nhân chưa một ℓần nếm qua cảm giác nam nữ gần gũi như Diệp Mộng La mà nói, ℓại không khác gì xuân dược chí mạng.
Chỉ là sau khi Hồ Nguyên Vũ cõng Diệp Mộng La tiến vào, lại bất ngờ phát hiện, nơi này không hề giống tiểu không gian có chứa Thiên Vực Thánh Thụ và Tăng Thọ Tiên Đào lúc trước, mà là một thế giới rộng lớn vô biên, nhìn không thấy cuối cùng.
Thế giới này cũng không biết từ đâu chiếu ra ánh sáng nhạt u ám, không khí lộ ra một mảng mờ mịt, giống như khắp nơi đều tràn ngập sương mù, hoặc như khói bếp nông thôn, chỉ có điều không có một chút sinh khí nào.
Một cơn gió âm trầm lạnh như băng từ từ thổi tới, Hồ Nguyên Vũ cảm thấy tóc gáy cả người dựng đứng, có một loại cảm giác rất khó chịu, giống như đi vào địa ngục, không còn ở trên nhân gian.Mà kéo dài trạng thái như vậy, đối với nàng khôi phục thương thế sẽ không có một chút chỗ tốt, thậm chí làm kinh mạch tổn thương. Đổi thành nam nhân nếu cứ ở trạng thái cương cứng mãi không xuất tinh, thì cũng sẽ xảy ra chuyện.
Nếu như bình thường, Diệp Mộng La hoàn toàn có thể dùng tiên nguyên trong người áp chế, nhanh chóng xua tan cảm giác kia, nhưng hiện tại không được.
Nhìn nàng khổ sở như vậy, Hồ Nguyên Vũ thở dài, hắn vừa đề phòng nhìn xung quanh, vừa nương theo cảm giác triệu hoán trong lòng đi tới, sau khi tiến vào nơi này, cảm giác triệu hoán hắn kia càng mãnh liệt, để hắn một phút cũng không muốn ngừng.Lại quên mất cái gốc rạ này, đã rất lâu rồi hắn không có dùng Âm Dương Khí đi khiêu khích dục vọng của nữ nhân khác, một là không cần thiết, hai là hắn khắc chế mình, không thể vì thực lực tăng lên mà bất chấp thủ đoạn, biến thành một súc vật chỉ biết giao hoan, làm nô lệ cho tình dục.
Hoan ái song tu, tăng cao thực lực không có gì sai, hắn cũng không phản đối, ngược lại rất thích thú, nhưng tiền đề là hắn phải có tình cảm với đối phương.
Như Kim Diệp Mỹ lúc trước, dù nhan sắc cũng có một không hai, nhưng nếu là địch nhân, hắn sẽ không ngại ra tay tru sát, quyết không có chuyện bắt về làm lô đỉnh, xem đối phương như công cụ tu luyện để thỏa mãn dục vọng của mình.Còn Vũ Ngọc Toàn, nếu không phải nhìn nàng đáng thương, bị người yêu phản bội, hắn có chút đồng cảm với mình ở kiếp trước, lại thêm thế cục lúc đó bỏ qua cho nàng lợi nhiều hơn hại, bằng không một kiếm kia quyết sẽ không nhân từ nương tay.
Cảm giác được thân thể của Diệp Mộng La càng ngày càng nóng, Hồ Nguyên Vũ rất muốn thu hồi Âm Dương Khí, nhưng lại không thể được, một khi ngừng vận chuyển Âm Dương Tạo Hóa Kinh, Diệp Mộng La sẽ không cách nào chịu đựng được cổ tiên uy kia áp chế.
Đang nghĩ có nên đưa Diệp Mộng La vào trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp tránh né trước không, đột nhiên Hồ Nguyên Vũ cảm giác được thân thể mình giống như xuyên qua không gian.Chỉ vài phút sau, Diệp Mộng La cảm giác người có chút là lạ, trong âm hộ ngứa ngáy khó chịu, đầu vú nhô lên, hơi thở dần dần trở nên gấp gáp.
Thân thể nàng trở nên nóng bừng, bờ mông và bộ ngực hơi vặn vẹo, ma sát lấy lưng và bàn tay đang nâng mình kia, mới đầu Hồ Nguyên Vũ cũng không để ý, tưởng nàng bị tiên uy áp chế quá mạnh, nên thân thể khó chịu.
Đến khi nàng chủ động vòng tay ôm lấy cổ hắn, đầu dựa sát vào bên tai, trong miệng thổ khí như lan, thì không khỏi giật mình, biết được là chuyện gì xảy ra.Chỉ là tiên uy áp chế đã hoàn toàn tan biến, cả người nhẹ nhõm hơn, Hồ Nguyên Vũ vội vàng giảm bớt cường độ Âm Dương Tạo Hóa Kinh vận chuyển, Âm Dương Khí được khống chế, không còn ngoại tiết ra ngoài nữa.
Nhưng Diệp Mộng La giống như gần đến một giới hạn nào đó, cả người không bị khống chế uốn éo dữ dội, hơi thở gấp gáp, đôi tay ngọc ôm chặt lấy cổ hắn, chỉ là mặc nàng cố gắng như thế nào, nhưng cái cảm giác mà nàng muốn đạt tới kia vẫn thiếu một chút… chỉ một chút mà thôi…
Hồ Nguyên Vũ bất đắc dĩ, hiện tại Diệp Mộng La chẳng khác nào trúng phải xuân dược, cả người rạo rực muốn phát tiết, nhưng lại không cách nào đạt tới cao triều.Cái cảm giác này rất giống lúc trước tiến vào tiểu không gian có chứa Thiên Vực Thánh Thụ và Tăng Thọ Tiên Đào, nhưng cũng hơi khác khác, chỉ là hắn không biết khác ở chỗ nào, chẳng lẽ lại tới một không gian độc lập nào đó?
Hồ Nguyên Vũ có chút kích động, nhưng nơi như thế này, bình thường đều ẩn chứa cơ duyên to lớn, chỉ có ở thời điểm đặc thù nào đó mới sẽ mở ra, cho tu sĩ tiến vào thu hoạch bảo vật.
Cũng không phải ai cũng như hắn và Tiểu Long, không sợ tiên uy áp chế, có thể tự do ra vào những địa phương kia.
Phía dưới một tay nâng mông Diệp Mộng La ℓên cao, tay còn ℓại thì ℓuồng vào trong váy, chạm tới cái âm hộ nóng ấm qua chiếc quần ℓót bằng tơ tằm, ℓúc này quần ℓót đã ướt nhẹp vì dịch nhờn.
Khi tay hắn vừa chạm vào quần ℓót, thân thể của Diệp Mộng La run rẩy, cái cảm giác kia ℓại càng đến gần.
- Ân… không được… không… hơ…