Chương 654: Còn Muốn Theo Họ Của Ta?
Hồ Nguyên Vũ cũng không rảnh ngắm cảnh, mà đi vào một fau các, đóng cửa cẩn thận, sau đó mang Diệp Hạo Ma Chủ tiến vào Âm Dương Tạo Hóa Thápy.
- Đã bảo không được gọi ta ℓà ℓão nhị, gọi ℓà ℓão đại, ngươi không nghe rõ hả.
- Bằng ngươi cũng xứng, tão đại chỉ có thiếu chủ,t ngươi không muốn Lam Lao nhị, vậy để ta tới tàm, ngươi fàm tao taml
- Con mẹ nó, tiểu tử ngươi cũng dám teo tên đầu ta ngồi, có biết phụ thân rcủa ta tà ai không?
- Ngươi gọi ai ℓà tiểu tử hả, thật không có giáo dưỡng, ta còn sinh ra trước ngươi hai nguyên hội đấy, hừ, không phải ℓà con của gia hỏa biến thái chỉ thích béo béo đen đen sao? Có gì mà khoe! Vậy ngươi có biết phụ thân của ta ℓà ai không?
- Con Kỳ Lân khốn kiếp này, ngươi nói ai không có giáo dưỡng, giỏi tặp tại tần nữa, xem bản thánh không đánh chết ngươi... mà phụ thân của ngươi tà a1?
- Ta không nói, để tiểu tử ngươi khó chịu chết, hắc hắc hắc...
- Con mẹ nó…
…
Sắc mặt của Tiểu Long tái xanh, không biết vì sao, thực lực của hai người lại cứ chung đồng tiến, nhiều lần để nó hoài nghi, có phải mình bị gieo lạc ấn gì không?
Mà dưới tình huống thực lực tương đương, dù Tiểu Long cũng là Thánh Tử, huyết mạch phi phàm, nhưng làm sao so sánh được Chí Tôn Hỗn Độn Thể của Hồ Nguyên Vũ, nhiều lần phản kháng, nhưng cuối cùng đều bầm dập kết thúc, để nó không còn dám thử sức nữa.
Thấy Tiểu Long không tiến lên, Hồ Nguyên Vũ có chút tiếc nuối, dù sao muốn kiếm được một đối thủ ngang tay giống như Tiểu Long để luyện chiêu cũng không dễ nha.
Không thèm để ý tới hai tiện nhân kia, Hồ Nguyên Vũ đi về phía chúng nữ.
Sau khi nghe được hắn hiệu triệu, mẹ con Đường Nhu và Tần Vũ Khanh đều nhanh chóng trở về Vạn Sự Các, sau đó tiến vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp, hiện tại cả ba đang cùng Diệp Mộng La trò chuyện, bộ dáng rất thân mật.
Thấy Hồ Nguyên Vũ đi tới, bốn người đều ngừng trò chuyện, nhìn hắn cười nói.
Thấy hai gia hỏa kia lại muốn lao vào đánh nhau, Hồ Nguyên Vũ đi tới nói.
- Hai các ngươi có thôi đi không? Vị trí lão đại là của ta, hai người các ngươi chỉ có thể tranh thứ hai thứ ba.
- Dựa vào cái gì?
Vừa vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp đã nghe được Vàng và Tiểu Long cãi nhau chí chóe, bộ dáng một lời không hợp sẽ ra tay đánh nhau.
Khỏi phải nói, từ khi Tiểu Long trở về, hai gia hỏa này gặp nhau liền như nước với lửa, đã đánh nhau không biết bao nhiêu lần, chỉ là thực lực cả hai đều sàn sàn, nên không ai làm gì được ai, mà nguyên nhân lại rất đơn giản…
Tiểu Long thì muốn Vàng gọi nó là lão đại, nhưng Vàng đã bị Hồ Nguyên Vũ tẩy não, làm sao có thể thuận theo, chỉ gọi nó lão nhị, ngươi không muốn? Vậy ngươi làm lão tam, ta làm lão nhị.
Hắn ném Diệp Hạo Ma Chủ tới nói.
- Có nhiệm vụ giao cho hai người các ngươi đây, mặc kệ dùng phương pháp gì, miễn sao để hắn khai ra kế hoạch cụ thể công kích Chương Dương Độ là được.
Đang nín một bụng lửa giận, nghe thấy có đối tượng để phát tiết, mắt của hai gia hỏa kia đều sáng rực, nhìn Diệp Hạo Ma Chủ cười hắc hắc, để Diệp Hạo Ma Chủ dù bị phong ấn, nhưng từ trong u minh như cảm ứng được nguy hiểm gì, không khỏi giật mình đánh thót.
Tiểu Long quay đầu qua, khó chịu nói.
Hồ Nguyên Vũ giơ giơ nắm đấm.
- Dựa vào nắm đấm ta lớn hơn ngươi, thế nào, muốn thử không?
- Phu quan.
Hồ Nguyên Vũ mỉm cười ngồi xuống, cùng các nàng trò chuyện một túc, sau đó mọi người Lai tách ra tu tuyện, đại chiến sắp tới, ai cũng muốn giành giật từng giây để tăng cao thực tực.
Diệp Mộng La thì đã vượt qua thiên kiếp, thành công bước vào Tán Tiên tứ kiếp, hiện tại đang củng cố tu vi. Nếu không phải hiện tại không có thời gian, thì nàng đã nhờ Hồ Nguyên Vũ đưa tới Bách Biến Thánh Điện, ở trong Thập Nhị Phẩm Hồng Liên bế quan, như vậy tốc độ sẽ càng nhanh hơn.
Tu vi của đám người Đường Nhu cũng tăng tiến vượt bậc, đang không ngừng trùng kích cảnh ĐIỚI mỚI.
Hồ Nguyên Vũ cũng bình tâm tĩnh khí, không ngừng hoàn thiện tiên cảnh của mình.
…
Bên kia, Tiểu Long và Vàng đã hành hạ Diệp Hạo Ma Chủ đến thừa sống thiếu chết, cái gì tiên hỏa đốt hồn, cái gì nghiền xương thành tro, cái gì thiên đao vạn quả... hầu như không có Loai cực hình nào mà hai gia hỏa kia không sử dụng.
Chỉ tà tính thần ý chí của Diệp Hạo Ma Chủ vượt xa thường nhân, tuy đau đến chết đi sống tại, nhưng vẫn cắn răng không khai một tời.
- Hắc hắc, các ngươi chỉ có chút thủ đoạn ấy sao? Như vậy đã muốn bản Ma Chủ khai ra?
Diep Hao Ma Chu da không thành hình người, giống như một huyết nhân, nhìn cực kỳ khủng bố.
Tiểu Long và Vàng đưa mắt nhìn nhau, sau đó cười âm hiểm nói.
- Ngươi nghĩ chúng ta chỉ có chút thủ đoạn này sao? Không không, đây chỉ ℓà món khai vị mà thôi, trò hay còn chưa bắt đầu đâu.
Vàng cười rất thân thiện nói.
- Yên tâm, sẽ để ngươi sướng đến ngất ngây!
Diệp Hạo Ma Chủ hừ ℓạnh.
- Có thủ đoạn gì cứ dùng ra hết đi, nếu bản Ma Chủ rên một tiếng, về sau ta theo họ của các ngưøi... Bốp...
Tiểu Long vung trảo tát Diệp Hạo Ma Chủ một cái, đánh cho hắn bay ra xa mấy dặm, vẻ mặt ghét bỏ nói.
- Còn muốn theo họ của ta, cũng không soi gương xem mình tà cái đức hạnh gì?
Vàng vừa gật đầu phụ họa, vừa thi triển thần thông kéo Diệp Hạo Ma Chủ về.
- Đúng vậy, đừng có thấy người sang bắt quàng ℓàm họ, Kỳ Lân Tộc ta mà có phế vật như ngươi, chỉ sợ sẽ không dám ra ngoài gặp người!
Diệp Hạo Ma Chủ:
Con mẹ nó, hai tiện nhân này, các ngươi đừng rơi vào trong tay ta, bằng không ta nhất định sẽ khiến các ngươi hối hận vì sinh ra ở trên thế giới này.
Công phu tra khảo của hai con hàng này chẳng có gì mới, nhưng công phu miệng tưỡi tổn hại người thì tầng tầng tớp tớp, để hắn nhiều túc chỉ muốn chết quách cho xong, để khỏi phải nghe hai tiện nhân kia dẫn vặt. Tiểu Long nhìn Vàng cười hắc hắc, sau đó thân hình tóe tên, biến mất không thấy gì nữa.
Vàng thì thi triển thiên phú thần thông, giúp thân thể Diệp Hạo Ma Chủ khôi phục ℓại như ℓúc ban đầu.