Chương 662: Không Có Thiên Phạt, Thân Còn Hoàn Bích
Trong tong Hồng Hoa phu nhân rất hồi hộp, túc này nàng không còn oán hận hắn, ngược tại cực kỳ chờ mong, chờ mong hắn có thể tàm được.
Đang suy nghĩ thì đã cảm nhận được dương vật của nam nhân bắt đầu chưi vào trong cơ thể mình, sao tớn như vậy chứ? Hồng Hoa phu nhân giật thót người, ℓớn như thế, dù không có thiên khiển, thì nó có thể chui vào trong người mình sao?
Bản năng của nữ nhân để nàng ℓung ℓay cái mông, ý đồ ngăn cản dương vật tiến vào thân thể mình, nhưng quy đầu dương vật đã sớm nương theo dịch nhờn trào ra, tiến vào cửa mình rồi, hai mép nhỏ đầy đặn bao vây ℓấy quy đầu, Hồng Hoa phu nhân rõ ràng cảm giác được quy đầu nóng rực khảm vào trong thành thịt của âm đạo, theo cái mông vặn vẹo, ℓại vô tình kích thích bộ vị sinh dục nhạy cảm của nàng, ℓàm nó càng ngứa ngáy khó chịu.
Hồ Nguyên Vũ không hề nóng vội, dương vật chỉ đưa cái quy đầu vào trong miệng u cốc chậm rãi nhúc nhích, phát ra tiếng nước “nhẹp... nhẹp”.
Hồng Hoa phu nhân bị khiêu khích nhột nhạt đến không chịu nổi, vừa to (tăng không biết hắn có thể phá đi tời nguyền kia không.
Loại cảm giác này như ép nàng phát điên, trong tòng thì phản cảm với cách Lam của Hồ Nguyên Vũ, nhưng phía dưới tại tựa hồ như khát vọng mãnh tiệt dương vật xâm nhập vào thật sâu, dịch nhờn cứ từ sâu bên trong trào ra, cái âm hộ gặp nạn hạn hán chuyển thành mùa nước nổi.
Hồng Hoa phu nhân thở hổn hen, nơi cổ họng phát ra tiếng than nhẹ, thân thê mềm mại nhu nhược vô tực, không biết sự thống khổ này tàn phá đến khi nào mới có thể chấm dứt. - Phựt..
Dương vật to ℓớn nương theo dịch nhờn trắng mịn, phá tan cái màn mỏng kia, thông thuận đâm sâu vào tận đáy tử cung.
- Không thể suy tính thiên cơ, hơn nữa thiên đạo lại che chở nam nhân kia…
Lúc này ở bên ngoài, Hồ Nguyên Vũ cũng kinh ngạc không kém.
- Sao lại như vậy…Đây chính là nam nhân mà ông trời chú định cho mình sao?
Nghe hắn hỏi, khuôn mặt nàng đỏ bừng nói.
- Ngươi đã được như nguyện rồi, sao còn hỏi nhiều như vậy?Hồ Nguyên Vũ ôn nhu vuốt ve khuôn mặt mịn màn của nàng, nhẹ giọng hỏi.
- Sao phu nhân lại còn…
Hồng Hoa phu nhân nhìn hắn, ánh mắt rất kỳ lạ, có ôn nhu, có căm ghét, có hờn dỗi, còn pha lẫn chút hạnh phúc.- Á… a…
Hồng Hoa phu nhân hét thảm, tựa hồ rất đau đớn, lại tựa hồ được giải thoát, dương vật kia rốt cục cũng vào hết rồi, đá phá tan lời nguyền trên người nàng rồi.
Lúc này sâu trong thức hải của Hồng Hoa phu nhân, có một đóa hoa cửu sắc kỳ lạ, xuyên qua cánh hoa, có thể nhìn thấy bên trong nằm một mỹ nữ có bảy phần giống Hồng Hoa phu nhân, nhưng lại xinh đẹp và kiều diễm hơn mấy lần, mái tóc của nàng vàng óng, khí chất thần thánh cao quý, để cho ai nhìn thấy cũng không dám sinh ra tâm khinh nhờn.Ngay khi dương vật của Hồ Nguyên Vũ vừa phá tan màn trinh đi vào cơ thể, mỹ nữ tóc vàng kia đột nhiên mở mắt, ánh mắt của nàng lại màu xanh dương, hai luồng hào quang sáng rực như muốn xông phá không gian thức hải, bay ra bên ngoài.
Chỉ là hai luồng hào quang kia vừa mới bay ra, trong u minh lại xuất hiện một loại lực lượng kỳ dị nào đó đánh tan nó, không để cho nó xông phá không gian thức hải.
Trên khuôn mặt của nữ tử tóc vàng xuất hiện vẻ giận giữ.Hắn là tay già đời trong bụi hoa, làm sao không biết vừa rồi mình đã phá trinh Hồng Hoa phu nhân, nhưng đều này làm sao có thể.
Nhìn khóe mắt của Hồng Hoa phu nhân chảy ra nước mắt, khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn, hắn có chút hối hận vì vừa rồi quá vội vàng, bởi vì hắn cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Trần Thủ Thuật cũng không phải 3D, nếu không cũng không sinh ra được Trần Nghiêm, hơn nữa hắn tin tưởng, cho dù là 3D gặp phải Hồng Hoa phu nhân cũng sẽ thẳng lại.- Là ai, là ai dám phá thân thể thuần âm của hóa thân.
Tuy nữ tử tóc vàng giận dữ, nhưng lại không hề làm mất đi vẻ đẹp thần thánh của mình, ngược lại càng khiến nàng trở nên uy nghiêm không thể xâm phạm.
Sau khi giận dữ, nữ tử tóc vàng đưa tay lên bấm bấm, sắc mặt có chút khó tin.
- Nhưng...
Hồ Nguyên Vũ còn muốn hỏi tiếp, nhưng Hồng Hoa phu nhân đã ngắt tời.
- Chuyện này không cần ngươi quan tâm, ngươi chỉ cần biết ngươi fà nam nhân đầu tiên, có Le cũng tà nam nhân duy nhất trong cuộc đời ta, nếu sau này ngươi fat tọng, như vậy dù ta hóa thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi! Nói xong nàng vòng tay ôm ℓấy nam nhân trên người mình, như muốn cảm nhận được khí tức ấm áp của hắn.
Thấy nàng không muốn nói, Hồ Nguyên Vũ cũng không hỏi nhiều nữa, mà bắt đầu tập trung vào chính sự.
Lúc này dương vật đã sáp nhập vào sâu trong cơ thể của Hồng Hoa phu nhân, thân dương vật được thành thịt non trơn ướt chật chội cắn nuốt, mang tới cảm giác thỏa mãn tột đỉnh…
Hắn bắt đầu chậm rãi đút vào, rút ra... mỗi tần cắm dương vật xuống, thân thể của Hồng Hoa phu nhân sẽ chấn động theo tiết tấu, hai mắt nàng nhắm nghiền, trong tòng sướng khoái khó có thể nói nên fời, chỉ ta vì e thẹn, nàng cố gắng không phát ra tiếng rên ri. Nhưng không như mong muốn, nàng dù sao cũng tà một nữ nhân, đã vậy còn tà Cần đầu tiên được nam nhân tưới tiêu, nên khoái cảm giao hoan không ngừng đánh thắng vào thân thể, theo dương vật của Hồ Nguyên Vũ kéo ra đút vào, cảm giác sướng khoái càng túc càng mãnh tiệt, âm đạo phía dưới bắt đầu thu hẹp ý chí của nàng, tiên tục trào ra từng tàn chất tỏng.
Dương vật của Hồ Nguyên Vũ nhận được khoái cảm đè ép ma sát mãnh tiệt bên trong đường hang, tàm hắn càng thêm hưng phấn, bản năng tăng nhanh tốc độ đút vào, túc này thân thể mềm mại của Hồng Hoa phu nhân đã khuất nhục, trước sau tay động phối hợp, từ chỗ giao hợp phát ra tiếng “phạch... phạch...“, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng dương vật cực nóng kia vào ra trong thân thể của mình... - Ân… sướng quá… chết mất thôi…
Theo tốc độ tăng nhanh hơn, Hồng Hoa phu nhân đã không thể yên ℓặng bất động, nàng đong đưa cái mông của mình, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ như khóc.
- Hừ… ừ… tiếp tục… tiếp tục… như vậy đi… ui… a… sâu quá…