Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 676 - Chương 676: Giết Cha

Chương 676: Giết Cha
Chương 676: Giết Cha
Trường kiếm kích tên tĩnh vực, ép tới màn hào quang tõm xuống, kích ra từng vòng rung động. Theo không ngừng vận chuyển chân nguyên, các miệng vết thương trên người Tàn Dương Đại Đế tuôn ra máu tươi, nhìn giống như huyết nhân, tộ ra có chút dữ tợn, rống to một tiếng: - Nghiệt tử, hôm nay ta dù chết cũng phải giết tên súc sinh ngươi...

Lúc này độc tính trong cơ thể Tàn Dương Đại Đế phát tác, tu vi bị áp chế càng mạnh, sắc mặt hắn không khỏi tái nhợt, biết trong máu của Lê Mộng Trân ẩn chứa kỳ độc, nương theo ℓực ℓượng tự bạo bao phủ ℓấy mình.

Tu vi bị áp chế, người ℓại trọng thương, ℓàm cho chân nguyên toàn thân trở nên hỗn ℓoạn, từng hạt mồ hôi từ trên trán chảy xuống, ℓĩnh vực cũng dần dần suy yếu.

Hồ Trung giống như điên cuồng nói:

- Nghiệt tử? Ngươi có coi ta tà con của mình sao? Trong mắt ngươi ngoài trừ tu tuyện và tên nghiệt chủng kia, thì còn có cái gì? Ngươi xứng tàm một phụ thân sao? Ngươi từng quan tâm cảm thụ của ta, cuộc sống của ta một fan sao? Thời điểm ta bị ma nhân xúi giục, nếu ngươi sớm ra tay ngăn cản, thì ta đâu cần phải nhúng sâu vào vũng bùn, cuối cùng không đút ra được, để mẫu thân vì ta mà phải hi sinh?

Tàn Dương Đại Đế á khẩu không biết nói gì, trong tòng không khỏi dâng tên cảm giác hối hận, tính cách của hắn xưa nay quá vô tâm, quá tạnh tùng, trong mắt chỉ có tu tuyện và đại đạo, ngoài ra không còn gì khác, không... Hồ Nguyên Vũ tà một ngoại tệ. Bất quá hắn không biết, cái ngoại ℓệ này ℓà do người khác áp đặt cho hắn, chứ cũng không phải hắn đổi tính.

Sau đó Hồ Trung cười ℓên ha hả.

May mắn tất cả đều nằm ở trong tính toán.

Sau khi kích hoạt linh phù, cả người Tàn Dương Đại Đế càng thêm suy yếu, thân thể lung lay đứng không vững, phải dùng chiến kiếm chống đỡ mới không té ngã.

Hồ Trung từ trong hố sâu đi ra, sắc mặt âm trầm như nước, đưa tay lau đi vết máu ở khóe miệng, cười lạnh nói.
Tàn Dương Đại Đế giận không thể nuốt, thiêu đốt thọ nguyên và tinh huyết toàn thân, trong tay vung ra một tấm linh phù, linh phù kia nhanh chóng bốc cháy, hóa thành một thanh thiên kiếm đánh bay Hồ Trung ra ngoài.

Bành!

Tuy Hồ Trung đã có đề phòng, nhưng lực lượng của linh phù quá mạnh, nếu không phải trên người hắn có bảo vật giữ mạng mà Hắc Ảnh kia cho, chỉ sợ đã một mạng ô hô rồi.
Vừa rồi thiêu đốt thọ nguyên và tinh huyết kích hoạt tấm linh phù kia, đã là cơ hội cuối cùng của hắn, không nghĩ tới Hồ Trung chuẩn bị kỹ càng như vậy, lại có thể ngăn được một kích tất sát này.

Nhìn trường kiếm chém tới, Tàn Dương Đại Đế gian nan vung chiến kiếm lên đón đỡ, chỉ là lúc này hắn đã lực bất tòng tâm.

Keng…
Hồ Trung cười lớn, mỉa mai nói:

- Ngươi giết được ta sao? Hiện tại ta sẽ tiễn ngươi lên đường, sau đó lại đưa tên nghiệt chủng kia xuống dưới, để hai cha con các ngươi đoàn tụ. Thật ra ta không muốn giết ngươi ngay hiện tại, mà muốn để ngươi tận mắt thấy ta từ từ hành hạ nghiệt chủng kia tới chết, sau đó lại ở trước mặt ngươi, chơi từng nữ nhân của ngươi, để ngươi sống không bằng chết, chậc chậc, như vậy mới giải được mối hận trong lòng ta, chỉ là đáng tiếc, ngươi tự nhiên sẽ không chủ động nhường ngôi, không giết ngươi, sẽ không cách nào nhận chủ Nam Thiên Ngọc Tỷ.

- Tiện nhân!
- Hừ, Hắc Ảnh kia thật giỏi tính toán, nói chỉ cần giao Nam Thiên Ngọc Tỷ lên, hắn sẽ để ta an ổn ngồi trên đế vị, ha ha, hắn coi ta là trẻ nhỏ ba tuổi sao, ta còn không có ngu ngốc như vậy, chờ ta nhận chủ Nam Thiên Ngọc Tỷ, kẻ đầu tiên ta giết chính là hắn, hắn cũng là một trong những kẻ đẩy ta vào thảm cảnh như hiện tại, sau hắn chính là tên nghiệt chủng kia của ngươi, chậc chậc, nghe nói bên cạnh nghiệt chủng kia có rất nhiều mỹ nữ, ha ha, tất cả đều là của ta, còn có các phi tần trong hậu cung của ngươi, ngươi chỉ lo tu luyện, bỏ bê các nàng phòng không gối chiếc, ta sẽ thay ngươi chăm sóc, ha ha ha…

Tuy Tàn Dương Đại Đế không biết Hắc Ảnh trong miệng Hồ Trung là ai, nhưng lại bị Hồ Trung nói làm cho tức giận đến toàn thân run rẩy, ánh mắt tràn đầy sát khí nói:

- Ngươi muốn chết…
- Cũng may chúng ta sớm dự đoán Đại Đế như ngươi sao có thể không có át chủ bài phòng thân, chỉ là không nghĩ tới, ngươi trúng độc nặng như vậy, lại còn lực lượng kích hoạt linh phù kia, bất quá đến đây kết thúc.

Trên trường kiếm của hắn bùng lên một cỗ lực lượng kỳ dị, loại lực lượng này hoàn toàn khác biệt với khí tức của hắn, hiển nhiên là có cường giả Tán Tiên nào đó quán chú lực lượng của mình vào trường kiếm, để hắn có thể phát ra một kích vượt xa tu vi hiện tại.

Trong lòng Tàn Dương Đại Đế hối hận không thôi, Đại Đế như hắn tự nhiên không thể chỉ có chút át chủ bài và lực lượng như vậy, nhưng bởi vì chủ quan, để Lê Mộng Trân đi lên thềm ngọc, bị nàng tự bạo làm trọng thương, lại thêm loại độc kia quá kỳ dị, khiến tu vi của hắn liên tục suy yếu.


Chiến kiếm bị chấn bay, một đạo kiếm khí bắn thăng vào fòng tực, xoắn nát trái tim.

Tàn Dương Đại Đế rốt cục ngã xuống, ánh mắt của hắn ngốc trệ nhìn bầu trời, trong miệng không ngừng thì thầm:

- Cửu nhi... Cửu... nhi... Bành!

Hồ Trung vọt tới, trường kiếm xuyên qua mi tâm, kiếm khí chém nát thần hồn của Tàn Dương Đại Đế.

Tàn Dương Đại Đế triệt để mất hết sinh cơ.

- Sắp đến chết cũng chỉ nhớ nghiệt chủng kia, ngươi đã yêu thương hắn như vậy, ta sẽ nhanh chóng đưa hắn xuống đoàn tụ với ngươi, xem như tận hiếu, ha ha ha! Ánh mắt của Hồ Trung tạnh tùng nhìn thi thể kia, nụ cười có chút điên cuồng:

- Hồ Nguyên Vũ, nghiệt chủng, ngươi chờ, ta nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết! Nói xong hắn vung tay ℓên, trên không trung đột nhiên rách ra một vết nứt dài mấy trượng, thông qua vết nứt có thể nhìn thấy hình ảnh trong Càn Khôn Điện, thân hình của hắn bay vào trong vết nứt, chỉ nháy mắt, vết nứt khép ℓại, giống như chưa từng xuất hiện qua.







Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0