Chương 681: Phong Thần Ấn
Trong hộp đặt một cái ấn ngọc hình vuông, cao bốn tấc (*40cm), đáy ấn hình vuông, bốn góc có khắc tứ đại tỉnh thú của Lạc Hồng Tỉnh tà Long Lân Quy Phượng, bốn thú tụ đầu ôm tấy một viên fam ngọc cực kỳ huyền ảo, tỏa ra ánh sáng fung tĩnh, giống như một vũ trụ thu nhỏ vậy.
Nắp hộp vừa mở, ngọc ấn tiền tự động tơ tửng bay tên không, từng tia sáng trắng (ấp te đập đòn, phát ra một toại khí tức cổ tão tang thương, uy nghiêm mà thần thánh, giống như nắm giữ một toại uy quyền có thể nghịch thiên tạo hóa. - Nam Thiên Ngọc Tỷ.
Nhìn ngọc ấn kia, ánh mắt của Hồ Trung tràn đầy khát vọng, vội vàng đưa tay chộp ℓấy.
Chỉ ℓà tay hắn còn chưa chạm vào ngọc ấn, đã bị một cỗ ℓực ℓượng mạnh mẽ hất bay ra ngoài.
Âm...
Thân thể của Hồ Trung đập mạnh vào một cây kim trụ, an ẩn có thể nghe được tiếng xương gãy, (àm cho hắn đau đến nhe răng trọn mắt.
- Khốn kiếp, khí tinh, ta vốn và trưởng tử, trong người chảy huyết mạch cao quý của hoàng tộc, vì sao tại ngăn cản ta, không cho ta nhận chủ. Hồ Trung bò dậy, khuôn mặt vặn vẹo, giống như phát điên gầm thét.
Nam Thiên Ngọc Tỷ vẫn ℓơ ℓửng trên không trung, tản mát ra ánh sáng nhu hòa thánh khiết, nhưng ở trong mắt Hồ Trung ℓại chẳng khác nào như đang trêu tức hắn.
- Ngươi đã rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt, vậy thì đừng trách ta độc ác.
Trong mắt hắn có chút do dự, nhưng cuối cùng cắn răng, từ trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra một cái bình nhỏ.
Cái bình này là Hắc Ảnh kia cho hắn, nói nếu Nam Thiên Ngọc Tỷ không nhận chủ, thì dùng ma huyết trong bình áp chế khí linh, sau đó lại nhận chủ.
Đối với Hắc Ảnh kia, Hồ Trung vẫn một mực ôm thái độ đề phòng, tự nhiên không muốn làm theo lời đối phương nói, chỉ là tình huống hiện tại hắn không thể không làm theo, mặc dù biết như vậy sẽ có tai hại rất lớn.- A…
Trong huyết thủ vang lên tiếng hét thảm, giống như bị tra tấn rất đau đớn, sau đó lăn lộn lui về phía xa.
Hồ Nguyên Vũ từ trong vết nứt không gian đi ra, trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh Nam Thiên Ngọc Tỷ, đều kỳ lạ là Nam Thiên Ngọc Tỷ không hề ngăn cản, ngược lại rất thân cận bay đến trước mặt hắn, trên người tỏa ra ánh sáng nhu hòa mông lung.
Bất quá tồn tại trong huyết thủ kia không vội, cả Càn Khôn Điện đều bị Phong Thiên Tỏa Địa Đồ bao phủ, người bên ngoài muốn phá được nó cũng không phải dễ dàng như vậy, thậm chí lấy lực lượng của hoàng tộc ở kinh thành hiện tại là không cách nào làm được.
- Ta cũng không tin không trấn áp được ngươi!
Lực lượng trên huyết thủ lại tăng mạnh, ánh sáng từ trong Nam Thiên Ngọc Tỷ phát ra không cách nào ngăn cản, bị nó ép đến từ từ co lại.
Thời điểm huyết thủ sắp chạm vào Nam Thiên Ngọc Tỷ, trong điện đột nhiên vang lên tiếng quát lạnh.Qua không bao lâu, tiếng la hét và nhai nuốt biến mất, huyết thủ bị ánh sáng của Nam Thiên Ngọc Tỷ ngăn cản cũng từ từ đè xuống.
- Ha ha ha, Phong Thần Ấn, không nghĩ tới ta lại đạt được kiện Tạo Hóa Tiên Khí trong truyền thuyết này, ha ha ha, quả thật là trời không phụ ta, tính toán bao nhiêu năm, cuối cùng cũng thu hái được thành quả.
Huyết thủ không ngừng ép tới, thời gian dần trôi qua, đã cách Nam Thiên Ngọc Tỷ mấy tấc, chiếu theo tình huống hiện tại, qua không được bao lâu, nó sẽ hoàn toàn xâm nhập vào.
- Hừ, không hổ là Tạo Hóa Tiên Khí, trận Tiên Ma đại chiến năm đó, thập đại Tạo Hóa Tiên Khí của Tiên Giới đều trọng thương, có thậm chí khí linh hủy diệt, Phong Thần Ấn cũng vậy, còn lưu lạc xuống hạ giới, không có tiên khí tẩm bổ, không ngờ vẫn còn uy năng mạnh mẽ như thế, ta dùng tinh huyết Ma Thánh áp chế, lại không thể nhanh chóng phá đi tiên quang phòng ngự của nó.Nắm bình vừa mở, ma huyết trong bình giống như có linh trí, tự động trào ra, như sói đói lao về phía Nam Thiên Ngọc Tỷ.
Ma huyết màu đỏ thẫm, gần như chuyển thành màu đen, tản ra khí tức tanh hôi quỷ dị, còn kèm theo một loại uy áp trên tinh thần mạnh mẽ, để người sinh ra cảm giác sợ hãi, bất an, kinh hoàng…
- Ha ha ha, làm tốt lắm, để ban thưởng, bản tọa cho phép ngươi dâng lên linh hồn của mình, có thêm linh hồn của ngươi, hẳn là đủ để trấn áp khí linh suy yếu không chịu nổi kia rồi.
Ma huyết ngưng tụ thành một cái đại thủ chộp về phía Nam Thiên Ngọc Tỷ, từ bên trong lại vang lên tiếng cười đắc ý, một cỗ uy áp to lớn ép đến Hồ Trung không cách nào động đậy, hai mắt mở to tràn đầy sợ hãi, kinh hoàng, còn có hối hận.Hấp lực mạnh mẽ hút lấy linh hồn li thể, mặc cho linh hồn của Hồ Trung vùng vẫy chống cự, nhưng vẫn không cách nào ngăn được.
- Không, ác ma, ngươi muốn làm gì, chẳng lẽ lại lật lọng, súc sinh, thả ta ra, không không… a…
- Loại người thí mẫu sát phụ như ngươi, lại có mặt mũi mắng ta súc sinh, ha ha ha, đúng là nực cười. Ngay cả chúng ta bị Nhân tộc các ngươi xưng là Ma, cũng không có mấy người dám làm ra hành vi đại nghịch bất đạo như vậy, Nhân tộc các ngươi mới là Ma trong Ma, là căn nguyên của tội ác, đáng phải bị tận diệt khỏi vũ trụ này.
Trong huyết thủ vang lên thanh âm cười khùn khục, tiếng la hét của Hồ Trung, còn có tiếng nhai nuốt giống như Yêu thú đang ăn mồi.- Yêu ma phương nào, lại muốn nhúng chàm Nam Thiên Ngọc Tỷ. Long Hoa Kiếm Pháp thức thứ chín… Định Hồn.
Một đạo kiếm quang xoẹt qua hư không, không gian bị chém rách, vô số quy tắc thiên địa nương theo, phát ra ánh sáng chói lọi, giống như trong điện chỉ còn có đạo kiếm quang kia tồn tại.
Huyết thủ giống như bất ngờ không đề phòng, hoặc giống như trong kiếm quang ẩn chứa một loại lực lượng kỳ dị nào đó, làm cho nó sững đi một sát na, mà chỉ một sát này này, kiếm quang đã chém tới.
Huyết thủ bị chém thành hai nửa, còn chưa kịp để nó có phản ứng gì, từng tia lôi điện màu tím giống như mưa rào đánh xuống, chia tách hai nửa huyết thủ thành từng phần nhỏ hơn.