Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 696 - Chương 696: Chuẩn Bị Cho Đại Điển Đăng Cơ

Chương 696: Chuẩn Bị Cho Đại Điển Đăng Cơ
Chương 696: Chuẩn Bị Cho Đại Điển Đăng Cơ
Sau khi vào Đông Cung, nhìn thấy thần sắc của Lâm Nhược Yên hơi sa sút, Hồ Nguyên Vũ không khỏi ân cần hỏi.

- Nhược Yên, nàng Lam sao vậy?

Lâm Nhược Yên thở dài. -y Tàn Dương và thiếp trên danh nghĩa dù sao cũng ℓà phu thê, tuy không có tình cảm gì, nhưng hắn chết như vậy, thiếp cũng có chút không đành ℓòng.

Nguyễn Tuyết Như ℓại nói.

- Loại nam nhân tính tình như hắn không đáng để ngươi thương tâm, không có chút trách nhiệm làm chồng làm cha, nếu Âu Cơ Thánh Tôn không cưỡng ép gia trì tình cảm của mình cho hắn, crhỉ sợ phu quân đã sớm chết ở trong tay mẹ con Lê Mộng Trân rồi.

Lâm Nhược Van cũng gật đầu.

- Tỷ tỷ, tỷ đừng buồn nữa, này cũng xem như hắn gieo gió gặt bão, nếu hắn quan tâm thê tử và con cái của mình một chút, thì Hồ Trung đâu đến mức sẽ bị ma nhân mê hoặc, đến cuối cùng làm ra sự tình phát rồ như vậy.

Nàng nói cũng không sai, lấy hệ thống tình báo của Văn Thư Các, thời điểm Nghịch Thiên Giáo vừa tiếp xúc Hồ Trung, xúi giục hắn làm điều sai trái, nếu Tàn Dương Đại Đế quan tâm con cái, nhất định sẽ ra tay ngăn cản, để tránh Hồ Trung làm ra sự tình sai lầm, nhưng hắn lại bỏ mặc, cuối cùng mới ủ thành tai nạn như vậy, nói hắn gieo gió gặt bão cũng không oan. Nguyễn Tuyết Như cười hì hì.

- Cảm ơn phu quân!

Hồ Nguyên Vũ vuốt ve khuôn mặt mịn màng kiều diễm của nàng, ôn nhu nói.
Hồ Nguyên Vũ an ủi.

- Được rồi, nàng và hắn dù sao cũng xem như phu thê một hồi, nay hắn vẫn lạc, nàng và Diệu Linh cứ theo đúng lễ nghi phát tang, xem như hết tình hết nghĩa, từ nay về sau an tâm làm thê tử của ta.
Các nàng là nhìn hắn từ nhỏ đến lớn, tính tình của hắn ra sao, trên đời này thật không có mấy người hiểu rõ bằng bọn họ.

Lúc này Tiểu Lý Tử từ bên ngoài đi vào, cung kính nói.
Tuy hắn không quá muốn để Lâm Nhược Yên và Lý Diệu Linh phát tang cho Tàn Dương Đại Đế, nhưng nghĩ nghĩ, đối phương dù sao cũng chết rồi, chẳng lẽ hắn còn đi ghen với một người chết?

Nghe vậy, Lâm Nhược Yên có chút cảm kích nói.
- Tính ra như vậy cũng tốt, miễn cho về sau phải trở mặt nói rõ ràng, dù sao ngươi và hắn cũng không còn tình cảm gì nha.

Lâm Nhược Yên thở dài không nói gì.
- Giữa chúng ta còn cần khách khí như vậy sao? Tính tình của ta như thế nào, các nàng cũng không phải không biết, đối với ta mà nói, cái gì cũng có thể bỏ được, chỉ riêng các nàng, thì ta dù chết cũng sẽ thủ hộ, để các nàng vui vẻ hạnh phúc một đời.

Trong lòng Lâm Nhược Vân và Nguyễn Tuyết Như đều rất cảm động, ánh mắt lấp lóe niềm hạnh phúc.


- Bệ hạ, có đại thần của Khâm Thiên Giám đến yết kiến!

Tuy Hồ Nguyên Vũ vẫn chưa làm lễ đăng cơ, nhưng đã nhận chủ Nam Thiên Ngọc Tỷ, nên cái kia chỉ là thủ tục mà thôi. - Cho vào đi.

Hắn tự nhiên biết đại thân của Khâm Thiên Giám đến làm gì, nên không hề ngạc nhiên. Qua không bao lâu, một lão giả mặc quan phục, râu tóc bạc trắng, bộ dáng tiên phong đạo cốt đi vào.

Đi đến giữa điện, hắn liền quỳ xuống hành lễ, bộ dáng cực kỳ cung kính.

- Thần Phạm Thế Khôn bái kiến bệ hạ, bái kiến hoàng thái hậu.

Ở trong mắt người ngoài, Lâm Nhược Yên vẫn là mẫu thân của Hồ Nguyên Vũ, tự nhiên sẽ thành hoàng thái hậu.

Hồ Nguyên Vũ phất tay.

- Không cần đa lễ. - Tạ ơn bệ hạ.

Phạm Thế Khôn đứng dậy, lại nhìn Nguyễn Tuyết Như và Lâm Nhược Vân gật đầu chắp tay, xem như chào hỏi, hai người kia cũng lễ phép đáp lại.

- Khanh diện kiến trẫm là có chuyện gì không?

Tuy đã đoán được mục đích của đối phương, nhưng Hồ Nguyên Vũ vẫn mở miệng hỏi.

Phạm Thế Khôn chắp tay nói.

- Bệ hạ, tiên đế băng hà, đây là đại sự của thần triều, lúc trước bởi vì không thể làm lỡ chiến cơ, nên mới phải ép xuống lâu như vậy, hiện tại đại cục đã định, bệ hạ cũng nên phát tang, làm tròn hiếu sự, để nhân dân cả nước lấy đó làm gương. Hồ Nguyên Vũ gật đầu, hắn cũng muốn nhanh chóng xử lý xong chuyện này, để còn an tâm tu luyện.

- Được, việc này giao cho Khâm Thiên Giám các ngươi toàn quyền xử trí.

- Thuần tuân chỉ.

Dừng một chút, Phạm Thế Khôn lại nói tiếp.

- Bệ hạ, tuy tiên đế băng hà, là chuyện cả nước đau buồn, nhưng nước không thể một ngày không có vua, xin bệ hạ sớm ngày tổ chức đại lễ đăng cơ, để trên hợp lòng trời, dưới thuận lòng dân.

- Ân, Khâm Thiên Giám đã chọn được ngày tốt chưa? Hồ Nguyên Vũ hỏi.

Phạm Thế Khôn chắp tay nói.

- Trải qua chúng thần suy tính, ngày tám tháng chín tới chính là ngày hoàng đạo, lại vừa kết thúc 49 ngày để tang cho tiên đế, có thể tổ chức đại lễ đăng cơ.

- Vậy phải làm phiền Phạm ái khanh vất vả rồi. Hồ Nguyên Vũ ôn tôn nói, xem như chấp thuận. - Đây là bổn phận của hạ thần, sao lại vất vả. Phạm Thế Khôn vui mừng nói, có câu vua nào triều nấy, hiện tại tân đế mới lên, những lão thần như bọn hắn tự nhiên phải tranh thủ tìm cơ hội lấy lòng.

Hơn nữa vị tân đế này thiên tư yêu nghiệt, chưa tới 30 tuổi đã là cường giả Thần Quân kỳ, rất có thể sẽ thành Giới Chủ, đến lúc ấy một người đắc đạo gà chó lên trời, những thần tử như bọn hắn tự nhiên cũng thơm lây, đạt được vô số chỗ tốt.

- Được rồi, khanh đi chuẩn bị đi, khi nào bắt đầu lại tới thông báo cho trẫm.

- Thần tuân chỉ!

Phạm Thế Khôn cúi đầu lui ba bước, sau đó mới xOay người rời đi.

Chờ Phạm Thế Khôn rời đi, Hồ Nguyên Vũ liền đến Bách Biến Thánh Điện gọi đám người Hồ Phượng Nghị, Hồ Tuyết Loan... đang tu luyện ra, lại liên lạc Lý Diệu Linh, Võ Thanh Tuyền... về kinh, chuẩn bị cho tang lễ và đại điển đăng cơ.

Khác với 49 ngày để tang cho Tàn Dương Đại Đế, tất cả cờ tang, khăn trắng đều được lấy xuống, thay vào đó là lụa vàng, vải đỏ, cả kinh thành, thậm chí cả nước đều giăng đèn kết hoa, bầu không khí u buồn bị quét sạch, nhường chỗ cho sự vui mừng và hân hoan.

Bởi vì hôm nay chính là ngày tân đế đăng cơ.





Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0