Chương 706: Vọng Tiên Đài
Có thể nói trong vũ trụ này, hắn tà người duy nhất có phúc phận hưởng dụng thân thể tuyệt mỹ này.
- Phu quân, mấy ngày nay chàng hành hạ người ta còn chưa đủ sao, thiếp mệt tắm, để thiếp ngủ một (tát.
Cảm nhận được bàn tay của nam nhân không ngừng vuốt ve bầu vú của mình, Hồng Hoa phư nhân hơi cựa mình, nhưng không mở mắt, thanh âm nũng nịu nói. Thấy nàng như vậy, Hồ Nguyên Vũ biết đối phương thật rất mệt mỏi, dù sao cả tháng nay bốn người đều chưa bước chân ra khỏi phòng, để Hồng Hoa phu nhân ℓiên tục mắng hắn ℓà gia súc.
Thời gian ℓặng ℓẽ trôi, ℓại 20 nữa trôi qua, trừ đám người Võ Thanh Tuyền, Hồ Yên Trần, Hồ Tuyết Nhi, Hồ Minh Nguyệt, Trần Ngọc Diệp bởi vì cất bước chậm, còn chưa đạt tới Thần Quân kỳ đỉnh phong, những người còn ℓại thì đều áp chế cảnh giới, tích súc ℓực ℓượng, chờ ngày quy tắc thiên địa hoàn thiện.
…
Vọng Tiên Đài tà một Lau tháp cao 99 tâng, được xây dựng vào thời Hồ thái tô, mục đích tà dùng để khuyến khích người trong thiên hạ cố gắng vươn tên, đứng ở trên này, có thể ngắm nhìn toàn cảnh của kinh thành.
Trên đại môn có treo một tấm biển viết ba chữ Vọng Tiên Đài, hai bên tà hai câu thơ do chính tay Hồ thái tổ khắc tên, nét chữ cứng cáp hữu tực, hơn nữa còn ẩn chứa kiếm đạo ảo diệu, để cho vô số kiếm tu sau khi quan ngộ đều đạt được tinh cảm, tu vi tiến triển cực nhanh:
Mài chí rèn tâm, tận trung báo quốc. Đại Nam hưng thịnh, vĩnh thế trường tồn.
Một khi tiên lộ mở ra lần nữa, cường giả Tiên Giới hoàn toàn có thể dễ dàng ra vào Lạc Hồng Tinh, nghênh đón bọn hắn là phúc hay họa đây?
- Ân, có đẹp cũng không đẹp bằng Ninh nhi nhà ta!
Hồ Nguyên Vũ gạt đi những suy nghĩ mông lung kia, nhanh chóng trở về với thực tại, ôn hương nhuyễn ngọc trong người, còn đi nghĩ những thứ vớ vẩn kia làm gì, đầu óc có bệnh sao?Nàng vốn nghĩ hiện tại Hồ Nguyên Vũ đã là Đại Đế, trên người bận trăm công nghìn việc, đâu còn nhớ đến những lời hứa vu vơ năm đó, không nghĩ tới hắn vẫn nhớ, còn thực hiện lời hứa năm ấy, dẫn nàng du lịch khắp kinh thành.
Hồ Nguyên Vũ ôm bờ vai của giai nhân, ánh mắt nhìn xuống kinh thành náo nhiệt hoa lệ, trong đầu không khỏi dâng lên rất nhiều cảm xúc.
Tuy hiện tại Lạc Hồng Tinh đang nhanh chóng khôi phục, quy tắc thiên địa hoàn thiện càng lúc càng nhanh, kết cấu không gian và địa tầng càng ngày càng vững chắc, lúc trước tu sĩ đạt tới Thai Tức kỳ đều có thể ngự không phi hành, nhưng hiện tại ngay cả Thiên Nhân kỳ muốn phi hành cũng cực kỳ cố sức.Trong lịch sử, Hồ thái tổ Hồ Quốc Minh chính là một thiên tài kiếm đạo, tuy không bằng Hồ Nguyên Vũ hiện tại, nhưng ở thời đại của hắn, có thể xưng thiên hạ đệ nhất, đạt tới cảnh giới kiếm đạo thông thần, chữ do hắn dùng kiếm đạo khắc ra, tự nhiên sẽ ẩn chứa ý chí cảm ngộ của hắn, hậu bối kiếm tu quan sát, sẽ đạt được rất nhiều dẫn đắt.
Lúc trước Hồ Nguyên Vũ cũng từng tới Vọng Tiên Đài quan ngộ, từ đó đạt được vô số dẫn dắt, cảnh giới mới đến kiếm tâm thông minh đỉnh phong.
Trên tầng cao nhất của Vọng Tiên Đài, gió đêm lồng lộng, một đôi nam nữ đứng tựa bên nhau, cùng ngắm nhìn kinh đô đèn đuốc sáng trung, khắp nơi hoan thanh tiếu ngữ, khung cảnh thái bình hiển lộ rõ ràng, để người nhìn vào không khỏi cảm thán nhân gian phồn hoa.Bất quá các sinh linh đều có thể rõ ràng cảm nhận được mình tu luyện dễ dàng hơn trước rất nhiều, người người mừng rỡ hân hoan, chờ đợi tương lai tốt đẹp sẽ đến với thế giới này.
Nhưng Hồ Nguyên Vũ lại không nghĩ vậy, Lạc Hồng Tinh ngăn cách với Tiên Giới quá lâu, hiện tại trên đó là tình huống như thế nào, không một ai biết cả, dư âm của trận Tiên Ma đại chiến năm đó vẫn còn, Ma Giới, thậm chí các thế lực Tiên Giới còn bố trí rất nhiều quân cờ ở trên Lạc Hồng Tinh, bọn hắn là muốn nhằm vào cái gì?
Là vì Hóa Anh Thụ, vì các bảo vật lưu lạc ở trên Lạc Hồng Tinh, hay vì…Trời sập xuống còn có mẫu thân gánh, ta lo cái quái gì chứ?
Đinh Tú Ninh nghe tình lang khen ngợi, trong lòng vừa thẹn thùng vừa hạnh phúc.
Nhớ tới hai người lần đầu gặp gỡ, kia giống như một giấc mơ, nhiều lúc nàng rất sợ đây không phải sự thật, tỉnh lại sẽ mất đi tất cả.Tầng cao nhất của Vọng Tiên Đài không phải ai cũng có thể lên, hiện tại nơi này càng chỉ có một đôi bích nhân kia, nam tuấn tú bất phàm, nữ thanh lệ tuyệt mỹ, hai thân thể tựa sát vào nhau, khung cảnh lãng mạn mà say lòng lòng người.
Hai nam nữ kia không phải ai khác chính là Hồ Nguyên Vũ và Đinh Tú Ninh.
Hắn vẫn không quên lời hứa của mình với nàng, ngày sau sẽ dẫn nàng dạo danh lam thắng cảnh khắp kinh thành, chỉ là đoạn thời gian trước Đinh Tú Ninh một lòng bế quan tu luyện, đến hôm nay mới xem như đại công cáo thành.Tuy tính cách của Đinh Tú Ninh rất giống tỷ tỷ Đinh An Huệ, hiền thục ôn nhu, không tranh quyền thế, chỉ một lòng si mê nghiên cứu đan đạo, nhưng vì theo kịp bước chân của tình lang, nàng tu luyện cũng liều mạng không kém gì ai.
- Phu quân, kinh thành về đêm thật đẹp!
Đinh Tú Ninh ngọt ngào nói.
May mắn mỗi ℓần tỉnh giậy, nhìn thấy Tinh Giới Truyền Tin trong Không Gian Giới Chỉ, xem từng dòng tin nhắn yêu thương của hắn, nàng mới vững tin hết thảy đều ℓà thật.
Đột nhiên Hồ Nguyên Vũ như cảm ứng được cái gì, vuốt ve mái tóc của Đinh Tú Ninh nói.
- Ninh nhị, nàng về hoàng cung trước, ta đi gặp một vị cố nhân, khi trở về tại cùng nàng ôn chuyện. Đỉnh Tú Ninh đưa mắt nhìn xung quanh, không có ai, cũng không cảm ứng được gì, nhưng vẫn như thuận gật đầu. - Vâng, vậy chàng cẩn thận một chút, có gì ℓiên ℓạc với bọn thiếp!
Tuy không biết người Hồ Nguyên Vũ định gặp ℓà ai, nhưng hắn không để mình vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp ở trước mặt đối phương, tự nhiên ℓà đang đề phòng.