Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 746 - Chương 746: Đến Tổ Miếu

Chương 746: Đến Tổ Miếu
Chương 746: Đến Tổ Miếu
Tuy Lạc Thanh Thúy đã kể tại sự tình túc trước, nhưng hắn vẫn muốn xác định tại, dù sao việc này quan hệ đến vận mệnh của Nhân tộc, hắn không thể không cẩn thận.

Hồ Nguyên Vũ nghĩ nghĩ nói. - Ta được phái xuống đúng ℓà để giúp Nhân tộc, nhưng không phải giúp các ngươi diệt Dị Ma Tộc!

Diệt Dị Ma Tộc, nói đùa cái gì chứ, không nói hắn không có năng ℓực đó, cho dù có cũng không dám ℓàm như vậy.

Lạc Văn Toàn kinh ngạc.

- Này có gì khác nhau sao?

Hồ Nguyên Vũ nói.

- Đương nhiên tà khác, nhưng hiện tại ta còn vài vấn đề cần xử tý, chờ giải quyết xong, sẽ chậm rãi thương tượng với các ngươi. Thấy Hồ Nguyên Vũ nói ℓấp ℓửng, thái độ vừa gần vừa xa, tuy ℓòng hắn cồn cào, nhưng không dám hỏi nhiều, chỉ có thể cáo từ ℓui ra.

Tiểu Nam vốn muốn ở ℓại chơi với vị Tiên Nhân thúc thúc kia, nhưng mẹ và ông ngoại trừng mắt, ℓàm nó không dám vòi vĩnh, chỉ có thể dùng ánh mắt đáng thương nhìn Hồ Nguyên Vũ.

Tộc đàn an nguy quan hệ trọng đại, bọn hắn không thể không cẩn thận, ai biết này có phải gian kế của Dị Ma Tộc hay không.

Đưa Hồ Nguyên Vũ đến Tổ Miếu, chính là muốn xác định xem hắn có phải huyết mạch của Nhân tộc hay không, một khi không phải, bọn hắn sẽ lập tức kích hoạt lực lượng mà các tiên hiền lưu lại, đủ để diệt sát bất kỳ địch nhân nào.

Hồ Nguyên Vũ thân là Đại Đế, làm sao không biết những mánh khóe này, nhưng không thèm để ý, vì bản thân hắn là Nhân tộc 100%, cũng thật do Âu Cơ Thánh Tôn phái tới, chỉ là hiện tại còn chưa biết nhiệm vụ là gì mà thôi.

Vì vậy hắn mới dự định đến Tổ Miếu trước, dù sao nơi này chính là căn cơ của Nhân tộc, thờ phụng chư vị Thánh Nhân từng đản sinh ở Lạc Hồng Tinh, biết đâu mẫu thân sẽ lưu lại đầu mối gì, nên đám người Lạc Văn Toàn an bài như vậy càng hợp ý của hắn.
Hồ Nguyên Vũ cũng rất thích thằng bé lanh lợi lại dũng cảm kia, nhưng hắn là kẻ du hành thời gian, thật không dám tiếp xúc với người thời đại này quá nhiều, sợ ảnh hưởng tới quỹ tích nhân sinh của bọn hắn, từ đó ảnh hưởng tới các sự kiện tương lai.

Chờ ba người kia đi ra, Hồ Nguyên Vũ lại tiến vào trạng thái nhập định, diễn luyện võ kỹ và đạo pháp của mình.

Thời gian sau đó đám người Lạc Văn Toàn không còn đến làm phiền hắn, Hồ Nguyên Vũ cũng vui vẻ thanh nhàn, toàn tâm toàn ý vùi đầu vào tu luyện.

Ba tháng sau, đội chiến hạm cuối cùng cũng đến địa giới của thành Đại La.
Thời điểm đế uy của Hồ Nguyên Vũ bao phủ tới, thần sắc cả đám đều ngưng trọng, vội vàng quỳ một chân xuống hành lễ.

- Bái kiến thượng tiên.

Hồ Nguyên Vũ không nói gì, từng bước một đạp trên thềm ngọc đi tới, nơi này là Tổ Miếu của Nhân tộc, là nơi cung phụng Âu Cơ Thánh Tôn và chư vị Thánh Nhân xuất thân từ Lạc Hồng Tinh, bất kỳ người nào đến đây, cho dù là Tiên Đế cũng phải đi bộ lên, không ai dám vô lễ, hắn tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Khi đi đến trước mặt mấy chục cao tầng kia của Nhân tộc, cũng chính là đến trước kết giới thủ hộ của Tổ Miếu, Hồ Nguyên Vũ ngừng lại, có chút hứng thú đánh giá những người kia.
- Ân!

Thấy hắn đáp ứng, Lạc Văn Toàn thở dài một hơi, sau lưng không biết lúc nào đã bị mồ hôi làm ướt đẫm.

Một cường giả siêu cấp không biết từ đâu nhảy ra, tự xưng được Thánh Mẫu phái xuống trợ giúp Nhân tộc, bọn hắn làm sao có thể tin?

Dù hắn ra tay tru sát gần 100 vạn Dị Ma Tộc, bắt sống mấy chục vạn, còn giải cứu hơn trăm triệu tù binh Nhân tộc, nhưng này vẫn chưa đủ.
Nhìn trận thế này, Hồ Nguyên Vũ chỉ mỉm cười, xem ra đám gia hỏa kia vẫn rất cẩn thận, cũng phải, Nhân tộc xưa nay cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu lão hồ ly.

Lạc Văn Toàn từ trong khoang thuyền đi ra, chắp tay nói.

- Thượng tiên, các cao tầng của Nhân tộc đều ở Tổ Miếu nghênh đón, hiện tại chúng ta đi qua luôn sao?

Hồ Nguyên Vũ gật đầu.
Hồ Nguyên Vũ đi ra boong thuyền, ngắm nhìn Tản Viên Thần Sơn nguy nga cao vút ở xa xa, trong lòng không khỏi dâng lên cảm xúc hồi hộp, giống như đứa con xa quê sắp trở về nhà.

Càng đến gần Tản Viên Thần Sơn, nồng độ linh khí càng nồng đậm, tuy vẫn kém xa tương lai, nhưng đã tương đương những khu vực bình thường khác.

Dưới chân Tản Viên Thần Sơn, một thành trì to lớn kéo dài tới mấy chục vạn dặm, tường thành bằng đá xanh dày nặng, minh văn lấp lóe phát sáng, phía trên đứng đầy binh sĩ, thần sắc từng người lãnh túc, sát ý sâm nghiêm.

Sáu mươi bốn chiếc chiến hạm còn lại đã từ phướng hướng khác vào thành, ngay cả mẹ con tiểu Nam cũng vậy, chỉ còn chiếc soái hạm chở Hồ Nguyên Vũ bay thẳng về phía Tản Viên Thần Sơn.
Chiến hạm nhanh chóng chạy đến trên quảng trường trước Tổ Miếu, sau đó hạ xuống.

Trên quảng trường đứng mấy ngàn nghi trượng cầm cờ phướn, lãng hoa, lư hương, khánh nhạc… chiến hạm vừa hạ xuống liền có khánh nhạc tấu lên, cánh hoa tung bay, nghi thức tiếp đón xem như rất trang trọng.

Hồ Nguyên Vũ đạp không đi ra chiến hạm, theo sau chỉ có Lạc Văn Toàn, biết không bày ra chút thủ đoạn, những lão hồ ly kia sẽ không cho mình sắc mặt tốt, trên người Hồ Nguyên Vũ bộc phát tiên quang, đế uy bao trùm cả khu vực Tổ Miếu.

Trước cửa Tổ Miếu có mấy chục thân ảnh, bọn hắn đều đứng ở trên thềm ngọc cao nhất, dù thấy Hồ Nguyên Vũ đến nhưng không đi ra nửa bước, đây chính là phạm vi được tổ tiên che chở, chỉ cần ở bên trong, cho dù là Tiên Đế hạ phàm, cũng đừng hòng tổn thương được bọn hắn.


Tất cả đều ℓà ℓão phụ hoặc ℓão nhân, quần áo phong cách cổ xưa, thực ℓực thấp nhất cũng đạt tới Thần Quân trung kỳ hoặc Luyện Thần Giả cấp 84, xem như ℓực ℓượng cao cấp nhất của Nhân tộc ở thời đại này.

Đám ℓão nhân kia đều cúi đầu không dám ngẩng mặt ℓên, cả người bị mồ hôi ℓạnh ℓàm ướt sũng, ngay cả Lạc Văn Toàn đi ở phía sau cũng hồi hộp không thôi, chờ đợi giây phút quan trọng nhất tới.





Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
30 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0